Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 175: Bất kể có phải hay không là bạn gái cũ, trước tiên đem nàng bị khai trừ lại nói

Chương 175: Bất kể có phải hay không là bạn gái cũ, trước tiên đem nàng bị khai trừ lại nói Thế nhưng, nếu như... Nếu như vạn nhất nàng có thể dựa vào đôi tay của mình leo ra khỏi vũng bùn, rồi thấy được ánh mặt trời thì sao? Nói như vậy, mình sẽ không phải là vật cản trở nữa. Càng sẽ không kéo hắn vào vũng bùn, có phải sẽ có thể giống như ban đầu mà đối mặt với hắn không?
Trong lòng Trầm Nguyệt Doanh đột nhiên không thể nào kìm nén được một ý nghĩ trỗi dậy. Trong đầu cô liền hiện ra một dãy số điện thoại quen thuộc... Dãy số này khắc sâu vào trong đầu cô suốt 3 năm, nó đã sâu đến tận xương tủy, còn nhớ rõ hơn cả sinh nhật của mình.
Chỉ là, trong 3 năm này, vô số lần cô đã gõ mười một con số kia trên bàn phím điện thoại, nhưng chưa bao giờ dám thực sự gọi đi một lần. Cho dù chỉ nghe thấy tiếng "tút...tút..." rồi cúp máy ngay, cô cũng không dám. Cô sợ hãi nghe tiếng chuông, sợ rằng bản thân sẽ không kiềm chế được mà chờ đến khi hắn bắt máy. Cô lại càng sợ hơn, trong khoảnh khắc hắn nhấc máy, bản thân cô sẽ không thể cứu vãn mà chạy đến tìm hắn. Nếu như thế, nàng sẽ ân hận cả đời.
"Doanh Doanh, vừa nãy tớ thật sự không cố ý, tớ chỉ muốn trêu chọc cho cậu vui thôi, đổi nhóm đột ngột là sẽ bị trừ điểm đó."
Hoàng Tử Ngang đứng trước mặt Trầm Nguyệt Doanh, vẻ mặt lo lắng giải thích.
"Tớ có người quen ở Hạ thị, tớ có thể giúp cậu ở lại Hạ thị, mỗi ngày thành quả thực tập của tớ, tớ sẽ lén chia cho cậu một ít, như vậy cậu nhất định sẽ không bị đào thải."
Hoàng Tử Ngang thấy Trầm Nguyệt Doanh vẫn không nói gì, định đưa tay kéo cô lần nữa. Nhưng lần này, sắc mặt Trầm Nguyệt Doanh lập tức trở nên lạnh lẽo, nhanh chóng tránh khỏi.
Tuy nhiên, nghe Hoàng Tử Ngang nói, mắt Trầm Nguyệt Doanh lập tức sáng lên.
"Doanh Doanh..." Hoàng Tử Ngang sắp khóc đến nơi... Anh ta không sao ngờ được người của tập đoàn Hạ thị sao lại có người hào phóng như vậy, lại có người nhỏ nhen như vậy... Anh ta hiện tại hận không thể tát mình mấy cái.
"Không sao, không đổi nhóm, vừa nãy tớ chỉ đùa thôi."
Trầm Nguyệt Doanh suy tư trong hai giây rồi đột nhiên nở nụ cười với Hoàng Tử Ngang. Cô nhất định phải ở lại! Dù cho cái giá phải trả là từ nay về sau bị tất cả những người quen chỉ trích là kỹ nữ. Trầm Nguyệt Doanh nhìn ánh mắt của Hoàng Tử Ngang dần dần kiên định.
Gia đình gặp biến cố cộng thêm việc mỗi ngày phải làm thêm mấy việc, khiến cho thành tích đại học, các hoạt động ngoại khóa, giải thưởng của cô cũng không mấy lý tưởng. Nếu so sánh với nhóm xuất sắc nhất, cô căn bản không có lợi thế quá lớn. Ưu điểm duy nhất của cô là, trong số những thực tập sinh được tuyển vào Hạ thị lần này, có vài người từng theo đuổi cô. Cô không còn lựa chọn nào khác, phải không?
Không kể là vì người cha đang nằm trên giường bệnh hay là... vì có thể gặp lại hắn một lần.
"Lát nữa tớ sẽ nói với tổ trưởng, đều là lỗi của tớ, cậu trừ điểm thì trừ mình tớ là được." Hoàng Tử Ngang một mặt thề son sắt.
Trầm Nguyệt Doanh im lặng khẽ gật đầu.
Sau đó, ánh mắt của cô đột nhiên nhìn về phía ngoài cửa. Ngoài cửa phòng làm việc, Hạ Hân Di lại xuất hiện ở đó. Chỉ có điều lần này, bên cạnh nàng có thêm Khâu quản lý. Hạ Hân Di giả bộ nhìn quanh một lượt, rồi ánh mắt dừng lại trên người Trầm Nguyệt Doanh.
"Chính là cô ta." Hạ Hân Di chỉ tay vào Trầm Nguyệt Doanh rồi quay sang nói với Khâu quản lý.
Khâu quản lý nhìn Hạ Hân Di rồi nhìn Trầm Nguyệt Doanh, lộ ra vẻ mặt đã hiểu rõ.
Từ khi Trầm Nguyệt Doanh vào công ty đến nay, không biết bao nhiêu người từ chỗ nàng bóng gió hỏi thăm thông tin cá nhân của Trầm Nguyệt Doanh. Trong đó không thiếu các lãnh đạo cấp trung của công ty. Chỉ là như Hạ Hân Di, công khai trước mặt mọi người thì đây là lần đầu tiên...
"Tiểu Hạ tổng, cô ta là thực tập sinh mới vào công ty đợt này, tên là Trầm Nguyệt Doanh, sinh năm 22 tuổi. Chiều cao 1m66, cân nặng 47kg..." Khâu quản lý có chút nịnh nọt nhìn Hạ Hân Di, chỉ thiếu nước nói rõ ba vòng của Trầm Nguyệt Doanh ra thôi.
"Cô ta vẫn chưa có bạn trai, có vẻ như cũng không có bạn gái..."
Nói xong tình hình của Trầm Nguyệt Doanh, đầu óc Khâu quản lý vừa chuyển, không quên bổ sung một câu...
Dù sao, với tư cách là một hủ nữ, nàng đã xem quá nhiều tác phẩm nam nam nữ nữ, dưới sự hun đúc không ngừng này, trong mắt nàng ai cũng có vẻ giống như Đồng Hòa lưỡng tính. Đặc biệt là những tuyệt thế mỹ nữ như Hạ Hân Di và Trầm Nguyệt Doanh, nếu như hai người thật sự thuộc loại giới tính kia... khung cảnh đó đẹp đến nhường nào...
Khâu quản lý trong lòng không kìm nén được mà bắt đầu nghĩ lung tung...
"Ồ, chỉ là một thực tập sinh thôi à..."
Hạ Hân Di nghe xong, sắc mặt trong nháy mắt tỏ ra một bộ dạng đã hiểu rõ. Nhìn vẻ mặt cảnh giác của Trầm Nguyệt Doanh có chút thả lỏng, hàng lông mày nhíu chặt cũng dần dần giãn ra...
"Vậy nếu như cho cô ta thôi việc thì phải qua quá trình gì? Có cần chị gái tôi đồng ý không?" Hạ Hân Di đổi giọng, mắt nhìn chằm chằm Khâu quản lý. Tâm lý vừa chờ mong vừa thấp thỏm...
Nếu cần phải thông qua Hạ Thanh Ninh, chắc chắn nàng lại phải hứng chịu một trận trách mắng...
Dù sao nàng vô duyên vô cớ lại muốn đuổi người khác...
Hơn nữa, thái độ của Hạ Thanh Ninh với nàng hôm nay thật sự khiến nàng quá đau lòng... Nàng bây giờ thật sự không muốn một mình đối mặt với Hạ Thanh Ninh.
Trước ánh mắt và ngữ khí có phần ra lệnh của Hạ Hân Di, Khâu quản lý thoáng chốc bối rối, lắp bắp nói...
"Mở... Khai trừ cô ta?"
Khâu quản lý có chút kinh ngạc nhìn Hạ Hân Di. Rồi lại quay sang nhìn Trầm Nguyệt Doanh lúc này cũng đang mang ánh mắt nghi ngờ nhìn bọn họ. Không biết vì sao Trầm Nguyệt Doanh mới đến chưa bao lâu, mà lại đắc tội với nhị tiểu thư hầu như không bao giờ đến công ty này.
"Ừ, tôi muốn khai trừ cô ta, chỉ là một thực tập sinh thôi, chắc không cần làm phiền đến chị gái tôi đâu nhỉ?" Hạ Hân Di lại lặp lại một lần.
"Cái đó... cái đó thì không cần, trong số thực tập sinh lần này có năm người là do tổng giám đốc Hạ xem hồ sơ xong rồi đích thân chọn, muốn bồi dưỡng trọng điểm, trong đó không có Trầm Nguyệt Doanh."
Khâu quản lý có chút lo lắng, vừa vuốt mái tóc trên thái dương vừa nói. "Cho nên nếu như chỉ muốn cho Trầm Nguyệt Doanh nghỉ việc thì chỉ cần bên tôi ký tên là được..."
Khâu quản lý mang theo ánh mắt thương cảm liếc nhìn Trầm Nguyệt Doanh. Cô biết rõ tình cảnh của Trầm Nguyệt Doanh. Mỗi đợt tuyển thực tập sinh của tập đoàn Hạ thị đều phải qua các vòng xét duyệt tương đối nghiêm ngặt, bao gồm cả tình hình gia đình.
Trầm Nguyệt Doanh không có gì nổi bật, thành tích học tập ở trường cũng không mấy nổi trội, chỉ là nhờ gia cảnh của mình mà được phá lệ nhận vào. Một cơ hội công việc lương cao mà biết bao sinh viên đều tranh nhau để vào, lại có ý nghĩa như thế nào đối với một người như Trầm Nguyệt Doanh đang rất cần tiền để lo cho gia đình? Không cần nói cũng biết. Nhưng... có thể vì sao nàng hết lần này đến lần khác lại đắc tội với nhị tiểu thư tính tình trẻ con này nữa chứ...
Chắc có lẽ Trầm Nguyệt Doanh là tai kiếp khó tránh rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận