Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 165: Không đếm không biết, khẽ đếm mới phát hiện hệ thống có kỹ năng là dùng sức cho

Chương 165: Không đếm không biết, đếm sơ mới phát hiện hệ thống kỹ năng đúng là thừa thãi.
Mà Lý Uyên chỉ vội vàng liếc nhìn ra sau lưng.
Trán hắn lập tức bị ánh mắt của các nàng dọa cho đổ mồ hôi lạnh. . . . .
Lúc này có lẽ thật sự muốn trốn. . . .
Chỉ sợ lát nữa, mình có thể sẽ phải viết di chúc ở đây mất.
Chỉ vì một bài hát, cùng Hạ Thanh Ninh nói chuyện qua loa vài câu, lại làm cho mình thành cái đích của mọi người!
Lý Uyên có chút khó khăn quay đầu nhìn Hạ Thanh Ninh, trong lòng khẽ thở dài. . . . Thật không cần thiết mà. . . . Thật sự không cần phải như vậy. . . . Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra không được sao. . . . Đã từng yêu nhau sao giờ lại phải g·i·ế·t nhau như vậy. . . . .
Hắn mặc dù là c·ặ·n bã, nhưng cặn bã cũng có chút giới hạn, có chút lương tâm mà!
Cho dù Hạ Thanh Ninh không nói ra chuyện mượn đao g·i·ế·t người, lại thêm lời cay độc kia đi nữa.
Chỉ cần một cái dây chuyền vàng giả ban đầu, cũng đủ làm hắn áy náy đến mức cúi đầu chịu thua trước mặt nàng rồi. . . . .
Nhưng Hạ Thanh Ninh làm việc trước giờ đều kín kẽ, có thể g·i·ế·t đối thủ tận gốc thì tuyệt đối không lưu toàn thây. . . . .
"Hạ tổng, cái bài 'Đào hoa nặc' kia thật sự không thể nào bán cho cô được."
Ánh mắt kiên định của Lý Uyên mang theo một chút áy náy khi nhìn vào mắt Hạ Thanh Ninh.
Bài hát này đã hứa chỉ thuộc về một mình Hàn Hiểu Hiểu, nhất định không thể bán ra nữa. . . . .
"Nhưng mà tôi có thể hỏi một chút, nếu như tôi đồng ý làm việc cho tập đoàn Hạ Thị thì Hạ tổng định để tôi làm gì?"
Hạ Thanh Ninh nhìn thấy một tia áy náy trong mắt Lý Uyên, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
"Ngoài việc sáng tác nhạc ra, anh còn biết làm gì khác?"
Hạ Thanh Ninh không trả lời trực tiếp, ngược lại không nhanh không chậm hỏi ngược lại hắn.
Mục đích thật sự của nàng không phải muốn bản quyền bài hát kia.
Mà là từng bước làm tan rã phòng tuyến tâm lý của Lý Uyên để đạt được mục đích của mình. . . . .
Cũng giống như việc nếu bạn muốn chồng bạn mua cho bạn một chiếc túi, bạn phải cho anh ta mua nhà cho bạn trước.
Khi anh ta từ chối mua nhà, bạn nhắc lại chuyện mua túi, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. . . . .
Lý Uyên suy nghĩ một giây, thật sự đoán không ra ý đồ của Hạ Thanh Ninh.
Lại đếm lại những kỹ năng lung tung hắn nhận được từ hệ thống.
Cái hệ thống c·h·ế·t tiệt này đúng là cho kỹ năng hào phóng thật đấy!
Hắn nghĩ kỹ lại, xem mình rốt cuộc có bao nhiêu kỹ năng, chính hắn cũng có chút nhớ không hết. . . .
"Thì là. . . . Thực ra tôi biết nhiều thứ lắm. . . . ."
"Nhưng những thứ tôi biết dường như không dùng được trong công ty của Hạ tổng."
Lý Uyên xấu hổ cười một tiếng, kiểm kê kỹ năng trong đầu, nào là bán hàng rong, mở khóa, trung y, nấu ăn, lái xe, vá xe, nhập liệm vân vân. . . . .
Hắn ngược lại có thể giúp công ty về sau không cần mang chìa khóa nữa. . . .
Nữ đồng nghiệp đau bụng kinh, kinh nguyệt không đều, hắn cũng có thể giúp được một tay. . . . .
Nếu có ai không may qua đời do tăng ca, hắn còn có thể giúp thu xác nhập liệm nữa. . . . .
Nhưng trước ánh mắt lạnh lùng của Hạ Thanh Ninh, sự áy náy trong lòng Lý Uyên lại bắt đầu nổi lên. . . . Tại sao lại có bạn gái cũ loại sinh vật giống như k·ẻ t·h·ù của cuộc đời này tồn tại chứ?
"Nấu cơm, mở khóa, bán hàng rong, nhập liệm, kích sữa. . . . Chăm sóc sau sinh. . . . ."
Lý Uyên trong lòng bối rối, miệng buột ra. . . . .
Hạ Thanh Ninh mặt trầm xuống, nhíu mày. . . . .
Nàng vốn chỉ muốn thăm dò Lý Uyên một chút, kết quả thật đúng là lòi ra một đống thứ kỳ quái. . . . .
"Anh ngược lại là biết nhiều thứ thật."
Hạ Thanh Ninh cười khẩy một tiếng.
Với tư cách là người đứng đầu trong bảng trực tiếp của hắn, nàng thật không ngờ, ngoài mấy kỹ năng phía sau nàng đã gặp qua, lại còn có những cái khác nữa. . . .
"Một nhân tài như anh mà không giữ lại thì là tổn thất của tôi."
Hạ Thanh Ninh nói xong, ánh mắt nhìn về phía quản lý nhân sự Khâu.
"Tiểu Khâu, cô dẫn anh ta đi làm thủ tục nhập chức đi."
Quản lý Khâu nghe xong thì cẩn thận từng chút liếc nhìn Từ Thi Thanh, rồi lập tức đi tới bên cạnh Hạ Thanh Ninh và Lý Uyên.
Lý Uyên nghe xong, trong nháy mắt mất bình tĩnh.
"Hạ tổng, tôi vẫn còn chưa đồng ý mà, cô cũng chưa nói muốn tôi làm gì."
Thấy Lý Uyên một bộ dạng thà c·h·ế·t chứ không chịu khuất phục, Hạ Thanh Ninh đã sớm chuẩn bị rồi.
"Không phải anh thích tự do sao? Tôi cho anh làm việc rất tự do, ban ngày anh muốn làm gì cũng được, thậm chí người không cần phải ở công ty, chỉ cần đến chấm công là được."
Hạ Thanh Ninh nói xong, Lý Uyên lập tức ngây người.
Sau đó nhẹ nhàng thở ra.
Công ty lớn không hổ là công ty lớn, mức độ tự do trong công việc cao như vậy sao? !
Vậy chẳng phải ban ngày hắn cứ như bình thường mà livestream, là có thể nhẹ nhàng bỏ túi hai phần lương sao? !
Đúng lúc Lý Uyên cho rằng mình đã dùng tài năng chinh phục được Hạ Thanh Ninh. . . .
Đang muốn mở miệng trực tiếp đồng ý.
Hạ Thanh Ninh đột nhiên mỉm cười với hắn.
Nhìn thấy nụ cười đầu tiên của Hạ Thanh Ninh hôm nay, Lý Uyên lại chỉ cảm thấy một trận ớn lạnh. . . . .
"Từ hôm nay trở đi, anh làm tài xế riêng của tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận