Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 308: Kỳ thực ta biết tỷ tỷ vì cái gì để ngươi khi nàng tài xế

Chương 308: Thực ra ta biết tỷ tỷ vì sao muốn ngươi làm tài xế cho nàng
Thu hồi điện thoại, Lý Uyên liền đi thẳng lên lầu hai mươi bảy.
Mở cửa phòng họp bước vào, Hạ Hân Di vẫn đang vẻ mặt chăm chú vùi đầu xem tài liệu… "Nhìn chăm chú vậy sao?"
Nhìn nàng có vẻ nghiêm túc chăm chú đến mức cả tiếng mở cửa cũng không hề nhận ra, Lý Uyên không khỏi ngạc nhiên hỏi một câu… Nghe thấy tiếng Lý Uyên, Hạ Hân Di mới ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"A? Tan làm rồi à?"
Đại não vẫn còn đang đắm chìm trong những tư liệu vừa đọc, Hạ Hân Di ngẩng đầu nhìn Lý Uyên với vẻ mặt ngơ ngác… Lý Uyên thấy nàng mặt mũi ngơ ngơ ngác ngác, bộ dạng không lanh lợi cho lắm… Trong lòng bỗng nổi lên một trận xúc động muốn hung hăng ôm chặt nàng vào lòng… "Ừ, đến giờ tan làm rồi, chúng ta nên về nhà thôi."
Lý Uyên cười đi đến bên cạnh Hạ Hân Di, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt nàng.
Sau đó sắp xếp lại những văn kiện trên bàn của nàng.
"A, em xem nhập tâm quá…"
Hạ Hân Di đầy vẻ dịu dàng nhìn Lý Uyên thu dọn bàn làm việc giúp mình, trong mắt ánh lên niềm hạnh phúc không thể che giấu.
Đợi Lý Uyên sắp xếp xong văn kiện, chưa kịp để hắn lên tiếng, Hạ Hân Di đã dang tay ra trước mặt hắn.
Đôi mắt khẽ chớp, một bộ dạng mong đợi nhìn Lý Uyên.
"Mệt rồi, ôm một cái."
Lý Uyên nhìn gương mặt xinh đẹp khiến người ta xao xuyến của Hạ Hân Di, cùng với vòng một nảy nở lộ ra trước mắt… Chưa kịp để hắn phản ứng, một mùi thơm ngát dễ chịu đột nhiên xộc vào mũi, Hạ Hân Di đã nhẹ nhàng ôm lấy hắn, cả người nép vào lồng ngực hắn.
Hương thơm ngọc ngà trong vòng tay, Lý Uyên tự nhiên đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Hân Di.
Chỉ một giây sau, lại bản năng trượt xuống phía dưới... chạm vào nơi kiều đĩnh đầy đặn với xúc cảm đàn hồi tuyệt vời… Nhận thấy vị trí mẫn cảm truyền đến cảm giác khác thường... bàn tay Lý Uyên không chút bất ngờ bắt đầu không thành thật… Hạ Hân Di mặt đỏ bừng, nhưng tay ôm hắn càng chặt hơn… Vòng một kinh người kia lại càng dính sát vào lồng ngực Lý Uyên… điều này khiến tay của Lý Uyên càng thêm không chút kiêng kỵ… "Không... đừng mà…"
Ngay lúc Lý Uyên muốn đưa tay vào… trong váy… Hạ Hân Di đã có chút ý loạn tình mê bỗng nhiên tỉnh táo lại… Hạ Hân Di kinh hô như tiếng thở dốc, vốn dĩ chỉ khiến Lý Uyên càng thêm hưng phấn… Nhưng câu nói tiếp theo lại trực tiếp làm tay Lý Uyên cứng đờ… "Ở đây tỷ tỷ sẽ thấy."
Hạ Hân Di muốn ngăn cản Lý Uyên, nhưng trong tiềm thức nàng không thể cự tuyệt dù chỉ là một hành động nhỏ của Lý Uyên… Nàng chỉ có thể ngước mắt nhìn camera giám sát trên trần, thấp thỏm lo âu… Nhưng khi nghe đến Hạ Thanh Ninh trong giây phút ấy, Lý Uyên vô thức cũng ngẩng đầu nhìn liếc qua camera giám sát... liền lập tức dừng lại bàn tay tội lỗi...
Ở bên kia màn hình giám sát, Hạ Thanh Ninh nhìn chằm chằm vào màn hình với đôi mắt sớm đã phủ đầy băng sương… Hạ Hân Di phát hiện Lý Uyên không tiếp tục tiến thêm bước nữa… chậm rãi thở phào nhẹ nhõm… "Đi thôi, về nhà ăn cơm."
Lý Uyên liếc nhìn camera giám sát, chậm rãi buông đôi tay đang ôm Hạ Hân Di ra, bộ dáng như không có gì xảy ra kéo tay Hạ Hân Di đi ra khỏi phòng họp.
Vừa bước ra khỏi cửa, Hạ Hân Di vẫn không nhịn được liếc nhìn camera giám sát… "Không biết vừa nãy tỷ tỷ có thấy không nữa…"
Hạ Hân Di nhỏ giọng lẩm bẩm… "Nếu bị tỷ tỷ phát hiện ngươi là đại sắc lang thì xong đời, tỷ ấy vốn là người nghiêm chỉnh bảo thủ như vậy, ấn tượng của tỷ với ngươi lại càng tệ…"
Trong mắt Hạ Hân Di lộ ra một tia lo lắng, nhìn Lý Uyên.
Lý Uyên nghe xong, cúi đầu nhìn Hạ Hân Di, rồi lại đưa tay xoa xoa đầu nàng.
"Yên tâm, sẽ không sao đâu…"
"A? Sao lại không sao? Từ sau khi tỷ ấy yêu đương một lần cách đây sáu năm mà bị tên cặn bã chia tay thì chẳng có người đàn ông nào có thể đến gần chị ấy nửa mét nữa. Hơn nữa, em cảm thấy tỷ ấy có một sự thù địch rất sâu sắc với tất cả đàn ông muốn tiếp cận tỷ ấy…"
Hạ Hân Di nắm tay Lý Uyên, thản nhiên nói ra bí mật của Hạ Thanh Ninh… Lý Uyên nghe xong, có chút bất đắc dĩ nhéo nhéo mặt Hạ Hân Di.
"Em cứ nói xấu chị gái mình như thế trước mặt người ngoài, không sợ chị ấy biết sao?"
"Không sao mà, dù sao người trong công ty đều biết hết, chỉ cần tên đàn ông nào dám nhìn tỷ ấy bằng ánh mắt kia, thì ngày hôm sau nhất định không còn thấy mặt mũi đâu nữa..."
Nhưng vừa dứt lời, đôi mắt sáng trong của Hạ Hân Di nhìn Lý Uyên, đột nhiên thay đổi giọng.
"Thật ra, em biết vì sao tỷ tỷ lại muốn anh làm tài xế riêng cho chị ấy, lần trước nói là để đề phòng Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng cướp người, mới miễn cưỡng để anh làm tài xế, chứ nguyên nhân thật sự thì chị ấy không qua được mắt em đâu."
Đôi mắt Hạ Hân Di chăm chú nhìn Lý Uyên.
Lý Uyên vừa nghe, bàn tay đang đặt trên mặt Hạ Hân Di lập tức cứng đờ… lòng cũng theo đó mà run lên bần bật… Trong thoáng chốc, Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di bằng ánh mắt có chút khó tin cùng một chút áy náy tột độ… "Em... em biết sao?"
Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di vẻ mặt bình tĩnh, lòng áy náy đối với nàng lại một lần nữa dâng trào như sóng cuộn... như muốn nhấn chìm hắn… "Ừ."
Hạ Hân Di nhẹ gật đầu… Lý Uyên vừa định hỏi nàng biết từ lúc nào… Nhưng câu nói tiếp theo của Hạ Hân Di đã khiến hắn có chút mắt trợn tròn… "Thực ra chị ấy muốn nhân lúc có anh ở bên cạnh để quan sát và kiểm tra anh thôi, yêu cầu của chị ấy với mỗi người đều rất cao... Chuyện này cũng không có gì lạ…"
Lời Hạ Hân Di vừa nói ra, tim của Lý Uyên vừa nãy còn đang nhảy lên tận cổ họng, suýt chút nữa đã chuẩn bị thú tội, trong nháy mắt đã rơi xuống.
Nhìn đôi mắt ngập tràn sự thông tuệ của Hạ Hân Di… Lý Uyên đưa tay ra hung hăng xoa đầu nàng… "Lần sau cứ nói một mạch cho xong… đừng làm như vậy nữa… dọa người chết mất…"
"A, nhưng anh đừng sợ, dù anh có vượt qua được ải của chị ấy hay không, cho dù chị ấy có dùng phương pháp gì thì cũng không thể tách em ra khỏi anh đâu."
Hạ Hân Di giơ nắm đấm nhỏ nhắn, trắng trẻo.
"Đời này cho dù có hóa thành tro em cũng phải chôn cùng anh!"
"Gì mà hóa thành tro, đừng nói lung tung."
Lý Uyên lập tức gõ nhẹ đầu Hạ Hân Di.
"A, vậy em không nói nữa, nhưng mà con hổ cái Hàn Hiểu Hiểu kia thường hay nói hóa thành tro suốt ngày à. Còn nói cái gì mà muốn chia làm thật nhiều mảnh… còn muốn cho em một mảnh…"
Hạ Hân Di xoa đầu, vẻ mặt ấm ức nhìn Lý Uyên…
Bạn cần đăng nhập để bình luận