Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 252: Ngươi muốn vào biệt thự tọa hội nhi sao?

Chương 252: Ngươi muốn vào biệt thự ngồi chơi sao?
Từ Thi Thanh cùng Lê Mộng Ngưng hai người chạy chậm đến bãi đỗ xe. Lê Mộng Ngưng lấy chìa khóa xe trực tiếp lên chiếc McLaren màu cam. Mà bên cạnh, Từ Thi Thanh cũng không hề do dự, trực tiếp kéo cửa ghế phụ xe McLaren ngồi vào. Thấy Từ Thi Thanh ngồi ghế phụ, Lê Mộng Ngưng lập tức sững sờ. Sau đó, đôi mắt mỹ lệ rung động lòng người mang theo vẻ nghi hoặc nhìn Từ Thi Thanh. Từ Thi Thanh hơi lộ vẻ lúng túng. Nhưng mông vẫn vững vàng ngồi ghế cạnh tài xế, đồng thời trực tiếp đón nhận ánh mắt kỳ lạ của Lê Mộng Ngưng, thắt dây an toàn.
"Còn không đi, Tô Tiêu Du vượt lên trước." Từ Thi Thanh lúng túng ho nhẹ một tiếng, mắt nhìn phía trước nói một câu.
Lê Mộng Ngưng nhíu đôi mày xinh đẹp. Không khí trong xe nhất thời trở nên rất kỳ quái và vi diệu. Tuy nhiên, Lê Mộng Ngưng vẫn nhanh chóng khởi động McLaren. Sau khi lái ra khỏi bãi đỗ xe, cũng là một cú đạp ga. Trước ánh mắt kinh hãi của bảo vệ, chiếc xe phóng thẳng ra cổng lớn tập đoàn Hạ Thị.
"Những cô quản lý cao cấp xinh đẹp bình thường cao lãnh của công ty hôm nay bị làm sao vậy? Cảm giác sôi động có chút không bình thường a." Một bảo vệ vừa hâm mộ nhìn chiếc McLaren của Lê Mộng Ngưng phóng đi, vừa nhỏ giọng nghị luận đầy kỳ quái. Bảo vệ lớn tuổi hơn bên cạnh nghe vậy liền tiến lên bịt miệng anh ta.
"Không thể nói bậy! Mấy tên bảo vệ bị đuổi việc buổi sáng, nghe nói vì nhiều chuyện nghị luận về Từ tổng và Lê tổng, lập tức bị tổng giám đốc Hạ sa thải!" Hai bảo vệ khác nghe xong liền che miệng lại.
Chờ xe Lê Mộng Ngưng chạy lên đường lớn, đã không còn nhìn thấy xe Lý Uyên. Chiếc Bingley màu xanh lam của Tô Tiêu Du lúc này đang đỗ ở ven đường, hình như cũng mất dấu. Sau khi thấy Từ Thi Thanh và Lê Mộng Ngưng, Tô Tiêu Du lập tức chậm rãi lái xe đến gần xe Lê Mộng Ngưng.
"Là Tô Tiêu Du." Lê Mộng Ngưng liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu, lập tức đoán được chiếc Bingley màu xanh kia là xe của Tô Tiêu Du.
Từ Thi Thanh cũng lập tức nhìn qua kính chiếu hậu. "Nàng muốn đi theo chúng ta đến nhà Hạ tổng." Từ Thi Thanh nhướng mày, vô ý nói một câu.
"Vậy làm sao bây giờ? Hay là ta đánh lái vòng vèo để hất nàng ra?" Lê Mộng Ngưng nghiêng đầu nhìn Từ Thi Thanh, vẻ mặt hơi sốt ruột.
"Không cần, đợi ngươi hất nàng ra, người ta đã sớm đưa Hạ tổng về nhà rồi." Từ Thi Thanh lập tức lắc đầu.
Lê Mộng Ngưng nghe xong, hơi suy nghĩ liền gật đầu. Qua đoạn đối thoại vừa rồi, bầu không khí căng thẳng giữa hai người trong xe lập tức dịu đi. Lê Mộng Ngưng cũng không tiếp tục để ý đến Tô Tiêu Du bám theo phía sau, trực tiếp lái về phía nhà Hạ Thanh Ninh.
Còn chiếc Lamborghini của Lý Uyên căn bản không đi theo hướng biệt thự của Hạ Thanh Ninh.
"Nhà ngươi hình như không phải hướng này?" Lý Uyên sau khi bị Hạ Thanh Ninh chỉ đường mấy lần thì càng thấy không đúng. Hạ Thanh Ninh từng nói nhà cô ở khu nào, nhưng bây giờ hướng đi hoàn toàn không đúng.
"Nàng nói cho ngươi?" Hạ Thanh Ninh không trả lời Lý Uyên mà đột nhiên hỏi một câu không đầu không cuối.
Lý Uyên trong nháy mắt hiểu rõ ý của Hạ Thanh Ninh, biểu tình lập tức cứng đờ.
"Ngươi muốn bị ba người phụ nữ phía sau kia quấn lấy, thì có thể đến nhà ta." Hạ Thanh Ninh nhún vai.
Lý Uyên vô ý thức liếc nhìn gương chiếu hậu. "Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?" Lý Uyên xem đồng hồ, đã hai mươi mấy phút từ khi anh đi ra ngoài. Anh không biết mình đi lâu như vậy không có ở nhà, liệu có mấy người phụ nữ như Hạ Hân Di có gây lộn xộn không.
"Sao? Mới chưa đến nửa tiếng, đã bắt đầu nhớ các nàng?" Hạ Thanh Ninh thấy động tác nhỏ của Lý Uyên, lập tức cười nhạo một tiếng. Giọng điệu có chút kỳ quái nhấn mạnh hai chữ "các nàng".
"Rốt cuộc chúng ta muốn đi đâu?" Lý Uyên lắc đầu bất đắc dĩ, cũng không trả lời câu nói của Hạ Thanh Ninh.
"Ta vừa hỏi ngươi, sao, không dám trả lời?" Hạ Thanh Ninh vẫn hung hăng dọa người, không chịu nhả ra. Dáng vẻ kẻ ở trên cao nhìn xuống kia khiến Lý Uyên cảm thấy khó chịu.
"Nếu ngươi nói với thái độ này thì ta sẽ quay đầu đưa ngươi về nhà." Lý Uyên liếc Hạ Thanh Ninh qua gương chiếu hậu, biết hiện tại Hạ Thanh Ninh không muốn về nhà anh cũng không nuông chiều cô. Còn anh sợ bị Tô Tiêu Du, Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh quấn lấy ư? Nhà anh bây giờ đã là một phòng toàn bạn gái cũ rồi, còn sợ thêm ba người sao? Chỉ là không biết Hạ Hân Di cùng Tần Mặc Diễm và Hàn Hiểu Hiểu, những người vốn đặc biệt thấy ngứa mắt nhau, bây giờ có gây nhau không.
Không ngoài dự đoán, vừa nghe Lý Uyên nói xong, sắc mặt Hạ Thanh Ninh lập tức ngưng lại. Hai người trực tiếp rơi vào trầm mặc ngắn ngủi. Lý Uyên không biết nên nói gì, dù sao cô ấy cũng là chị ruột của Hạ Hân Di. Hiện tại anh hoàn toàn không muốn cùng Hạ Thanh Ninh nảy sinh quan hệ riêng tư nào. Cứ thế này, lúc nào cũng khiến anh cảm thấy mình không bằng cầm thú.
Sắc mặt lạnh lùng, Hạ Thanh Ninh lại có chút mất hứng không vui vẻ, "Đưa ta đến biệt thự Tùng Giang đi, ta ở đó đêm nay." Hạ Thanh Ninh liếc mắt lạnh lùng về phía trước, nói chỉ đường cho Lý Uyên.
Lý Uyên khẽ gật đầu, dựa theo chỉ dẫn nhanh chóng tăng tốc xe lên mức siêu tốc cực hạn. Không khí trong xe có chút lạnh lẽo, nhưng Lý Uyên rất thích sự yên tĩnh hiện tại, dù bão tố sắp ập đến thì khúc nhạc dạo vẫn rất an lành. Nó rất làm yên lòng người.
Trên đường đi vô cùng thuận lợi, dựa theo chỉ dẫn mà tìm được khu biệt thự sang trọng. Nhân viên gác cổng thấy xe sang, chỉ đơn giản hỏi vài câu về Lý Uyên, Hạ Thanh Ninh cũng khai chính xác thông tin của mình. Nhân viên liền cho anh đi vào. Lý Uyên nhìn trước mắt những căn biệt thự bốn tầng mà người bình thường cả đời phấn đấu cũng không mua nổi, xung quanh vắng vẻ đến thê lương không một bóng người, tỷ lệ vào ở cũng không cao, dường như chỉ là món đồ chơi lớn cho người giàu thỉnh thoảng đến nghỉ dưỡng.
Nhưng ngược lại Lý Uyên không có suy nghĩ gì đặc biệt. Trong lòng anh chỉ cảm thấy may mắn vì Hạ Thanh Ninh không giở trò gì nữa.
"Đến rồi." Lý Uyên tìm số phòng, rất nhanh tìm đến căn biệt thự lớn của Hạ Thanh Ninh, dừng xe vững vàng bên ngoài cửa sắt lớn của biệt thự.
Lý Uyên vừa nói đã khiến Hạ Thanh Ninh vẫn đang ngẩn người hơi giật mình. Sau đó ngước mắt nhìn bên ngoài, lại liếc nhìn đồng hồ, khẽ gật đầu.
"Muốn ta đưa ngươi vào không?" "Muốn vào ngồi chơi chút không?" Hạ Thanh Ninh nhẹ nhàng mở cửa xe, còn chưa xuống xe, hai người gần như cùng lúc lên tiếng.
Hạ Thanh Ninh vừa xuống xe thì thân thể liền cứng đờ, Lý Uyên cũng lập tức ngây người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận