Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 267: Chòm sao Thiên xứng chính là như vậy đa tình

Chương 267: Chòm sao Thiên Xứng chính là đa tình như vậy.
Tần Mặc Diễm nghe Hàn Hiểu Hiểu nói xong, thân thể cứng đờ trong nháy mắt nghiêng người từ trước mặt Lý Uyên trốn ra. Mặt không chút biểu cảm, không nhìn ra tâm tình gì đang dao động. Lý Uyên thuận thế tiếp nhận cái nồi trong tay Tần Mặc Diễm. Mặt dày mày dạn xào món ăn, không hề đáp lời Hàn Hiểu Hiểu... Hiện tại hắn nói bất kỳ câu nào cũng sẽ khiến nàng thêm tức giận mà thôi... Để nàng tự mình phát tiết xong là được... "Ta đếm giúp ngươi, vừa tròn mười cái." Hàn Hiểu Hiểu thấy Lý Uyên không nói lời nào, cười lạnh một tiếng tự đáp lời. "Ngày mai lại định mang mấy cái về nữa? Ta tốt bụng đi mua một cái bàn ăn và mấy cái ghế, đợi đến ngày mốt chắc ta phải chuyển phòng mất?"
Hàn Hiểu Hiểu nói khiến bầu không khí trong bếp lập tức trở nên lạnh như băng... Sắc mặt cũng lạnh đến suýt đóng băng... Rõ ràng là bị chuyện Lý Uyên mới đi ra ngoài một chuyến đã mang về ba cô bạn gái cũ khiến nàng tức không nhẹ... Ngay cả Tần Mặc Diễm, người máy silicon này cũng không nhịn được liếc Hàn Hiểu Hiểu một cái... Trong mắt thoáng hiện chút tán thưởng... Hàn Hiểu Hiểu quả nhiên giống nàng, cuối cùng vẫn không quá yêu đương mù quáng... Trong lòng Tần Mặc Diễm có lẽ đang nghĩ, với loại cặn bã mặt dày như vậy, không đau không ngứa mà mắng vài câu trào phúng, thật quá hời cho hắn rồi...
Trầm Nguyệt Doanh từ khi Lý Uyên vào cửa đến giờ vẫn luôn cúi đầu thái rau... Hoàn toàn không dám ngẩng đầu nhìn bất cứ ai... Cũng không dám tham gia vào bất kỳ cuộc tranh cãi nào... Bị lời nói mang đầy ý lạnh thấu xương của Hàn Hiểu Hiểu nói vậy, lập tức cúi đầu thấp hơn nữa... Chỉ có Hạ Hân Di thấy Hàn Hiểu Hiểu lại bắt đầu lên giọng mỉa mai Lý Uyên, mạch máu trong người lại lập tức sôi lên... "Cọp cái, ngươi lại phát thần kinh gì vậy? Hắn đã nói không phải cố ý muốn dẫn về rồi mà, ngươi nghe không hiểu sao?" Cũng không quản giờ phút này Hàn Hiểu Hiểu có bao nhiêu phẫn nộ, trực tiếp muốn đối đầu...
"À, ta suýt chút nữa đã quên ngươi, tập đoàn Hạ thị nhà ngươi chuyên môn mở ra để chứa bạn gái cũ của hắn sao? Đi một chuyến mà nhận về những bốn người bạn gái cũ? Nghe bảo vệ ngoài cửa nói còn toàn là cao quản?" Hàn Hiểu Hiểu ánh mắt không thiện chuyển hướng Hạ Hân Di. "Cao quản mà bị hốt một mẻ, chủ tịch nhà các ngươi là trai hay gái vậy? Nếu không thì đem cả chủ tịch nhà các ngươi cho hắn mang về luôn đi?!" Câu cuối cùng của Hàn Hiểu Hiểu trực tiếp khiến tay Lý Uyên đang xào rau khựng lại một chút... Nồi suýt chút nữa đã bị xào lật úp... May mắn là lực chú ý của Hàn Hiểu Hiểu và Hạ Hân Di đều đặt lên người đối phương, không ai chú ý tới nồi của Lý Uyên... Lý Uyên nhanh chóng ném những món ăn không cẩn thận bị rơi ra ngoài nồi vào thùng rác dưới chân... Chỉ có Trầm Nguyệt Doanh liếc mắt, đem tất cả phản ứng và hành động nhỏ của Lý Uyên thu vào mắt... Trầm Nguyệt Doanh đang cảm thấy hơi kỳ quái, lại đột nhiên nghe thấy Hạ Hân Di tiếp lời: "Ngươi nằm mơ, chủ tịch là chị ta, chị ta đã có người yêu rồi, vả lại nếu là chị ta tới, ngươi còn dám vênh váo như vậy... Các ngươi đã bị chị ấy thu thập rồi..." Hạ Hân Di một mặt tức giận... Nhưng đồng thời cũng có chút chột dạ... Dù sao thì bốn cô bạn gái cũ kia thật sự đều là do nàng tập trung tinh thần muốn giữ Trần Mặc Mặc lại mới gặp phải...
Trầm Nguyệt Doanh nghe xong, ánh mắt không hiểu quay sang lén nhìn Lý Uyên một cái. Hàn Hiểu Hiểu cũng sửng sốt một chút... Luôn cảm thấy có gì đó lạ lạ... Nhưng suy nghĩ kỹ thì cũng không có gì không đúng... "Nếu như các người không chấp nhận được thì cứ để bọn họ tới nhà ta là được, nhà ta ở bên dưới!" Vì che giấu sự chột dạ của mình khi đưa về bốn cô bạn gái cũ, Hạ Hân Di lập tức thành thật nói tiếp. "Vậy ngươi thật là rộng lượng a, nếu không con cái cũng cho ngươi mang tính luôn?" Hàn Hiểu Hiểu cười lạnh một tiếng. Hạ Hân Di ngẩn người: "Cái gì con cái?" "Không có gì, cứ với tốc độ này, ta thấy biệt thự nhà ngươi có ngày sẽ bị nhồi chật cứng thôi!" Hàn Hiểu Hiểu cười lạnh liếc qua Lý Uyên đang bận xào rau. Hạ Hân Di lập tức chặn lại ánh mắt muốn giết người của Hàn Hiểu Hiểu... "Nhà ta đâu chỉ có một cái biệt thự..."
Hạ Hân Di nói trực tiếp khiến Hàn Hiểu Hiểu tức đến bật cười... "Ngươi bênh hắn như vậy, đến một ngày hắn thật mang cho ngươi một đám phụ nữ từ biệt thự về, xem lúc đó ngươi làm thế nào!" Hạ Hân Di nghe xong, lắc đầu. "Dù sao thì cũng không thể trách hắn được, hắn là chòm sao Thiên Xứng, chòm sao này sinh ra đã đa tình rồi, bản thân hắn cũng đâu có muốn vậy." Lúc Hạ Hân Di nói ra câu này, không chỉ Hàn Hiểu Hiểu ngây dại. Lời giải thích này... Ngay cả bản thân Lý Uyên cũng ngơ ngác... Hắn không nhịn được quay đầu nhìn Hạ Hân Di... Hạ Hân Di mặc một bộ quần áo bằng lụa quý vẫn ra vẻ mình nói rất có lý... Cảm thấy mình nói có đạo lý cực kỳ... Lưu Tử Diệp cũng là lần đầu tiên nghe được loại lý luận này... Lập tức cúi đầu suy tư một hồi. Vốn có hiểu biết nhất định về các chòm sao, nàng vậy mà lại cảm thấy có một chút đạo lý...
Hàn Hiểu Hiểu thấy sắc mặt hai người kia, lập tức liếc mắt một cái. "Các ngươi... hết cứu nổi rồi..." Hàn Hiểu Hiểu đã hoàn toàn bị đánh bại... Không muốn tiếp tục cãi cọ nữa... Trực tiếp tiếp tục xem món hàu sống hấp của mình đã được chưa... Tần Mặc Diễm nhìn dáng vẻ cãi nhau của mấy người, lại nghĩ đến căn phòng cô quạnh của mình... Trong lòng lập tức nổi lên chút gợn sóng... Nhưng cũng chỉ là chút gợn sóng mà thôi... Muốn nói là giống Hàn Hiểu Hiểu và những người khác, nàng tuyệt đối không có khả năng! Tần Mặc Diễm thấy trong bếp không cần mình, liền xoay người rời khỏi bếp. Lưu Tử Diệp và Hạ Hân Di lại ở lại giúp Lý Uyên làm mấy trợ thủ.
Trong phòng khách, ba người Tô Tiêu Du mắt lớn trừng mắt nhỏ. Ai nấy cũng đầy vẻ cảnh giác... Giống như chỉ cần uống nước ở đây một giây sau cũng sẽ bị hạ độc vậy... Đặc biệt là Trần Mặc Mặc mang vẻ ngây thơ vô hại, trong mắt hoàn toàn không thấy giống như Trần Khinh Tuyết, mang theo bất đắc dĩ và địch ý, càng khiến Tô Tiêu Du thêm nghi hoặc và cảnh giác... Lúc Tần Mặc Diễm đi ra, ba người Tô Tiêu Du lần nữa trợn tròn mắt. Trong cái phòng này rốt cuộc có bao nhiêu cô gái vậy?! "Đừng có nhìn ta như vậy, ta không có hứng thú với chuyện của các người đâu." Tần Mặc Diễm liếc nhìn ba người Tô Tiêu Du nói một câu. Cũng không quản ánh mắt rõ ràng không tin của ba người kia. "Nếu ai trong các người có thù với hắn thì chúng ta ngược lại có thể hợp tác phế tên cặn bã kia."
Tần Mặc Diễm nói với giọng tràn đầy hung ác, biểu cảm lạnh lùng, kết hợp với chiều cao mét bảy mấy nổi trội giữa các cô gái, lập tức tạo cho mấy người một cảm giác áp bức to lớn vô hình... Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh sắc mặt khẽ giật mình, lặng lẽ đến gần nhau hơn... Có chút không làm rõ tình huống hiện tại là gì... Sao mà cả kẻ thù cũng đến hết rồi?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận