Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 310: Tô Tiêu Du: Xe hỏng

"Ngươi gặp qua đặc công không chuyên nghiệp nào giống như ta không. . . . ?"
Thấy Hạ Hân Di có suy nghĩ viển vông như vậy. . . . Lý Uyên không khỏi bật cười. . . .
"A, vậy nói không chừng là tổ chức tà ác nào đó. . . . ?"
Hạ Hân Di gãi đầu. . . . Lại hỏi. . . .
"Nếu ta là sát thủ do tổ chức tà ác bồi dưỡng, ngươi đã sớm là vong hồn dưới đao hoặc đã bị ta bắt đi bán ra nước ngoài rồi. . . . "
Lý Uyên cười lắc đầu. . . .
"Vậy cũng chưa chắc, biết đâu ta vẫn còn giá trị lợi dụng đấy. . . ."
Hạ Hân Di nghiêm túc nói. . . .
"Ta có thể trở thành thành viên của tổ chức các ngươi. . . . Cung cấp tài chính ủng hộ cho tổ chức các ngươi, nếu muốn bắt thì bắt mấy con cọp cái trước. . . . Bất quá cọp cái là cảnh sát nên không dễ bắt. . . Thôi thì bắt Trần Khinh Tuyết trước đi. . . ."
"Cái đầu dưa nhỏ một ngày chỉ toàn nghĩ vớ vẩn. . . . ."
"Nào có. . . . Ta đã phân tích rất kỹ càng rồi. . . . Nếu cần, ta tùy thời có thể kiếm tiền sau đó thề trung thành với tổ chức các ngươi. . . . ."
Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di nói năng rất mực có lý có chứng. . . . Không biết nên nói gì. . . .
"Ta thấy ngươi xem phim truyền hình nhiều quá rồi. . . ."
Lý Uyên bất lực nhéo má Hạ Hân Di.
"Thôi, đừng nghĩ nữa về nhà ăn cơm để bịt miệng ngươi lại."
Lý Uyên vừa dứt lời, thang máy đã đến tầng một.
Cánh cửa thang máy vừa mở.
Những người từ các thang máy khác bước ra đồng loạt dừng bước chân. . . . Nhường đường. . . . .
Lý Uyên nhìn dáng vẻ này. . . . Lại nghĩ đến cảnh Lý Cường bị mắng như tạt nước vào mặt. . . . Trong lòng không khỏi thổn thức. . . .
"Tỷ của ngươi khí tràng đã mạnh đến mức chỉ cần mở cửa thang máy ra thôi cũng có thể dọa được nhiều người vậy. . . ."
Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di nhịn không được phun ra một câu. . . . .
Một đám người vừa chuẩn bị chào hỏi. . . . Đã thấy người bên trong thang máy không phải Hạ Thanh Ninh. . . . Lập tức sững người. . . . .
Những lời định nói ra miệng, bị nuốt sống trở vào trong. . . . .
Có một hai người nhanh mồm nhanh miệng định hô "Hạ tổng tốt" không kịp. . . . Liền cất lên một âm thanh vô cùng kỳ quái. . . . .
Hạ Hân Di cùng Lý Uyên trước mặt nhiều người như vậy tay trong tay đi ra khỏi thang máy. . . .
Sau đó nhìn đám người một lượt. . . . Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người. . . . Ngang nhiên đi về phía cửa. . . .
Hạ Hân Di cũng là từ nhỏ được nâng như trứng hứng như hoa quen rồi. . . . Đối với tình huống này lại không cảm thấy có gì kỳ lạ. . . .
Còn Lý Uyên thì da mặt rất dày. . . . Chỉ cần mình không xấu hổ. . . . Người khác xấu hổ. . . .
"Vừa rồi trông ngươi cũng có khí thế của chị gái ngươi đó. . . ."
Đi đến cửa, Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di cười trêu. . . .
"Chứ sao, ta cũng là Hạ tổng mà. . . . Bọn họ có gọi sai đâu. . . ."
Hạ Hân Di kéo tay Lý Uyên nhếch miệng. . . .
Hai người như một cặp tình nhân đang trong cơn cuồng nhiệt, dính sát vào nhau, vừa nói vừa cười đi đến bãi đỗ xe.
Nhưng khi đến bãi đỗ xe, nhìn thấy chiếc Lamborghini Urus của Hạ Hân Di đưa cho Lý Uyên.
Ánh mắt lập tức nhìn thấy Tô Hiểu Du đang tựa vào cửa xe ở ghế lái. . . .
Tô Hiểu Du cũng đồng thời thấy Lý Uyên và Hạ Hân Di tay trong tay. . . .
Nhìn thấy Tô Hiểu Du trong nháy mắt. . . . Sắc mặt Hạ Hân Di lập tức biến đổi. . . . .
Tô Hiểu Du nhìn hai người thân mật như vậy, sắc mặt cũng lập tức trở nên có chút khó coi. . . . .
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lý Uyên chỉ cảm thấy xung quanh vô số đao quang kiếm ảnh không ngừng xuất hiện. . . .
"Sao ngươi lại ở đây?"
Hạ Hân Di và Lý Uyên đi về phía xe, khi gần đến chỗ Tô Hiểu Du, Hạ Hân Di cố ý nắm chặt tay Lý Uyên trước mặt nàng. . . .
Cả người gần như treo lên người Lý Uyên. . . .
Tô Hiểu Du thấy thế, sắc mặt càng thêm đen lại. . . .
"Hiện tại ta là tổng giám đốc bộ phận hải ngoại của tập đoàn Hạ Thị, sao ta không thể đến?"
Hai người vừa mở miệng, đã đầy mùi thuốc súng. . . .
"Ai nói, ngươi còn chưa làm thủ tục nhập chức thì sao coi là người của tập đoàn Hạ Thị chúng ta được? Cẩn thận ta gọi bảo vệ đuổi ngươi ra ngoài. . . ."
Hạ Hân Di trợn mắt nhìn Tô Hiểu Du, rõ ràng rất không hài lòng khi nàng đột nhiên xuất hiện quấy rầy thế giới riêng của mình và Lý Uyên. . . .
"À, trước khi ngươi gọi bảo vệ, muốn đến hỏi chị gái ngươi Hạ Thanh Ninh một chút không?"
Tô Hiểu Du nhìn Hạ Hân Di cười lạnh bình thản. . . . .
Khí tức của một người ở vị trí cao lâu năm phát ra một cách nhuần nhuyễn. . . . .
Ngược lại, Hạ Hân Di nghe xong Tô Hiểu Du muốn đi mách Hạ Thanh Ninh. . . . Liền bị đánh một đòn đau điếng. . . .
Tô Hiểu Du là người mà Hạ Thanh Ninh đã tốn một cái giá lớn để mời về, chuyện này nàng biết. . . .
Nếu để Hạ Thanh Ninh biết mình vì tranh giành người yêu mà đuổi người được Hạ Thanh Ninh đích thân điểm mặt chỉ tên chạy mất. . . . Thì hình tượng của Lý Uyên trong mắt Hạ Thanh Ninh. . . . Lại có thêm một vết nhơ nữa. . . .
"Mấy người bớt nói lại một chút, để ta đỡ lo, đừng vừa gặp mặt đã gây gổ."
Lý Uyên thấy Tô Hiểu Du chiếm thế thượng phong sau. . . . Định mở miệng còn muốn tiếp tục thừa thắng xông lên. . . . Lập tức liền cắt ngang màn ra đòn của nàng. . . .
Tô Hiểu Du thấy Lý Uyên lên tiếng, chỉ có thể liếc Hạ Hân Di một cái rồi thôi. . . .
"Hôm nay ngươi không lái xe à?"
Lý Uyên nhìn Tô Hiểu Du dù mặc đồ thoải mái vẫn không che giấu được dáng người hoàn mỹ, hỏi một câu. . . .
"Xe ta hỏng rồi. . . ."
Tô Hiểu Du nhìn Lý Uyên, ánh mắt lập tức dịu dàng trở lại trong một giây. . . . Giọng điệu nơi nào còn chút khí thế bức người như vừa rồi đối với Hạ Hân Di. . . . .
Lý Uyên nghe xong thì hơi sững sờ. . . . .Nhớ kỹ không sai thì xe Tô Hiểu Du đang đi là một chiếc Bingley màu xanh da trời. . . . Gần như không thể bị hỏng. . . .
"Vậy lên xe nói đi, vừa hay hôm nay không cần đưa bà chủ của ta, về nhà làm cơm cho các ngươi luôn. . . ."
Lý Uyên nhúc nhích cánh tay, ra hiệu Hạ Hân Di buông tay hắn ra.
Sau đó đi đến bên cạnh Tô Hiểu Du, mở cửa xe ghế sau cho nàng.
Hạ Hân Di giống như sợ Tô Hiểu Du cướp mất, từ một bên nhanh chóng vòng qua ghế phụ mở cửa xe ngồi vào. . . . .
Ba người đều ngồi vào trong xe, Lý Uyên không hề chậm trễ, nhanh chóng khởi động xe chạy ra khỏi cổng tập đoàn Hạ Thị, hướng về phía khu biệt thự hồ sen.
"Nghe nói hôm nay các ngươi đi bệnh viện, có chuyện gì sao?"
Trong xe, Tô Hiểu Du chủ động lên tiếng.
"Đưa Nguyệt Doanh đi khám thôi, con bé đó cả người toàn bệnh tật."
Lý Uyên mặt không đổi sắc trả lời. . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận