Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 573: Kỷ Ôn Ngôn: Yêu liền còn lớn mật hơn đi làm

"Chương 573: Kỷ Ôn Ngôn: Yêu đương còn lớn chuyện hơn đi làm"
"Ta đã hứa với người khác là không thể nói cho ngươi biết." Tống Vân Hi ngẩng đầu, đôi mắt mang theo một tia mờ mịt nhìn Hàn Hiểu Hiểu.
Hàn Hiểu Hiểu nhìn chằm chằm vào mắt Tống Vân Hi, lúc này mới phát giác Tống Vân Hi giờ phút này khác hẳn với bình thường.
"Ngươi hứa với ai? Kỷ Ôn Ngôn?" Hàn Hiểu Hiểu lập tức cao giọng hơn, trong lời nói mang theo sự phẫn nộ không thể kìm nén.
"Ta không thể nói, ngươi còng tay ta đi." Tống Vân Hi nói xong liền đưa hai tay ra trước mặt Hàn Hiểu Hiểu. . .
Hàn Hiểu Hiểu nhìn bộ dạng này của Tống Vân Hi, trực tiếp sững sờ. . .
"Ngươi bị cái gì kích thích? Hay là bị Kỷ Ôn Ngôn kia đánh?" Hàn Hiểu Hiểu có chút khó tin nhìn chằm chằm Tống Vân Hi.
Tần Mặc Diễm và những người khác cũng tương tự rất kỳ quái nhìn Tống Vân Hi.
Bình thường Tống Vân Hi vốn vô tư vô tâm, mạo phạm nàng một câu liền sẽ gào lên muốn đem người ta làm thành tiêu bản, tên điên hiểu chuyện làm sao đột nhiên lại ủ rũ thế này?
"Ta không sao." Tống Vân Hi như một nụ hoa tàn úa sau khi bị giày vò, ỉu xìu ỉu xìu. . .
"Ta không còng tay ngươi, ngươi nói cho ta biết hắn ở đâu?" Hàn Hiểu Hiểu hít một hơi thật sâu, cố gắng nhẫn nhịn xúc động muốn còng tay Tống Vân Hi về để bức cung.
Nhưng Tống Vân Hi trong chuyện giữ lời hứa này không hề có một chút sai sót nào. . .
Bất kể Hàn Hiểu Hiểu và những người khác hỏi thế nào, liên quan tới chuyện Kỷ Ôn Ngôn cùng Trương Duyệt Hân bắt Lý Uyên đi, nàng đều không hé răng một lời. . . Chỉ là khẳng định chắc nịch rằng Lý Uyên hiện tại rất an toàn. . .
Cuối cùng Hàn Hiểu Hiểu và những người khác cũng hết cách. . . Thêm việc Lý Tuấn Anh một mực ở giữa che chở Tống Vân Hi.
Mọi người chỉ có thể tạm thời từ bỏ việc ép hỏi, sau khi Tần Mặc Ngôn thấp giọng nói vài câu vào tai Hàn Hiểu Hiểu, Hàn Hiểu Hiểu cũng không còng tay nàng trở về.
"Tống Vân Hi nhất định biết hắn ở đâu, chúng ta cứ vậy đi sao?" Trần Khinh Tuyết quay đầu nhìn thoáng qua, vẻ mặt như muốn quay lại bắt Tống Vân Hi về tra khảo nghiêm hình. . .
"Con người nàng ta rất cứng đầu, mềm không được cứng cũng không xong, ngươi kề dao vào cổ nàng ta, nàng ta cũng sẽ không nói." Hàn Hiểu Hiểu không quay đầu trả lời.
"Về tìm mấy người theo dõi, không chừng nàng ta sẽ liên lạc với Kỷ Ôn Ngôn." Hàn Hiểu Hiểu vừa nói, vừa lo lắng không yên Tống Vân Hi, Trương Duyệt Hân không biết từ lúc nào đã lén lút mò đến. . .
Đang ở phía sau cánh cửa phòng họp, cô nàng trợn mắt há mồm nhìn một đám người Hàn Hiểu Hiểu. . .
Một đoàn bảy tám người đi cùng nhau, tình hình này so với những lời Tống Vân Hi nói còn làm người ta rung động hơn nhiều. . .
Vốn còn có một chút không tin nàng, hiện tại đã hoàn toàn tin tưởng lời Tống Vân Hi nói. . .
Hơn nữa, nhìn những gương mặt tuyệt mỹ và khí chất hơn người đó, một cảm giác nguy cơ đột ngột sinh ra từ đáy lòng Trương Duyệt Hân.
Nhìn đám người Hàn Hiểu Hiểu đi vào thang máy, lòng Trương Duyệt Hân vẫn cuộn trào mãnh liệt. . .
Nhãn quang của Trương Duyệt Hân quả thật rất độc ác. . . Người đàn ông nàng ta để ý lại được nhiều cô gái ưu tú mê mẩn như vậy. . .
Nhưng điều này càng khẳng định quyết tâm muốn giấu Lý Uyên của nàng.
Nói về việc tranh giành tình cảm với đám người này, dù trước đây nàng luôn tự tin tuyệt đối vào dung mạo và vóc dáng của mình, nhưng khi đối diện với đám người này, sự tự tin đó cũng không thể nào sánh bằng những đối thủ ngang tài ngang sức. . .
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Trương Duyệt Hân tỏ ra thích một món đồ gì đó, sẽ có người mang đến dâng lên tận tay cho nàng, thậm chí nàng không cần mở miệng xin.
Thật không ngờ bây giờ, nàng lại phải đi tranh giành một người đàn ông với nhiều người phụ nữ như vậy. . .
Đợi đến khi nhóm Hàn Hiểu Hiểu đi vào thang máy, vốn định ở lại chăm sóc Tống Vân Hi nhưng bị Tống Vân Hi đuổi về, lúc này Trương Duyệt Hân mới từ phòng họp bước ra đi về phía Tống Vân Hi.
"Ta đã nói ngươi có lẽ sớm đã bị để mắt đến," Trương Duyệt Hân đi đến trước mặt Tống Vân Hi, thấy Tống Vân Hi liều chết cũng không bán đứng mình, Trương Duyệt Hân càng thêm có cảm tình với Tống Vân Hi. . . Mặc dù Tống Vân Hi cũng là bạn gái cũ của hắn. . . Nhưng trông Tống Vân Hi cũng sẽ không cướp người với nàng. . .
"Sao ngươi lại đến đây?" Tống Vân Hi nhìn Trương Duyệt Hân có chút ngạc nhiên.
Vừa nhìn thấy Trương Duyệt Hân, trong lòng Tống Vân Hi lập tức nhớ tới hình ảnh Kỷ Ôn Ngôn thừa dịp Trương Duyệt Hân không có ở đây, cùng Lý Uyên làm loại chuyện đó trong nhà vệ sinh. . . Chỉ sợ hiện tại hai người bọn họ cũng đang ở đó. . .
"Sắc mặt của ngươi sao mà khó coi vậy? Sao thế?"
"Ta không sao, ta muốn một mình nghỉ ngơi một chút." Tống Vân Hi nói xong liền đi vào phòng vẽ tranh, trực tiếp đóng cửa lại. . .
Trương Duyệt Hân vẻ mặt không hiểu nhìn cánh cửa phòng vẽ tranh, "Trong khoảng thời gian này ngươi nhớ đừng tới tìm bọn ta, ta sẽ mỗi ngày đến đây, có việc thì gặp mặt nói." Trương Duyệt Hân lo lắng dặn dò một câu, lại đợi thêm một hồi rồi mới lượn một vòng trở về biệt thự.
Trương Duyệt Hân vừa mở cửa bước vào biệt thự thì thấy Kỷ Ôn Ngôn và Lý Uyên đang đi xuống từ cầu thang lầu hai.
Nhìn thấy vẻ mặt ửng hồng của Kỷ Ôn Ngôn, Trương Duyệt Hân khẽ chau mày, lập tức cảm thấy có chút gì đó sai sai.
Lại nhìn dáng đi xuống cầu thang có chút không tiện của Kỷ Ôn Ngôn, tuy đã trải sự đời nhưng Trương Duyệt Hân vốn không mẫn cảm với chuyện này cũng ngay lập tức đoán ra điều gì đó. . .
Đôi mắt Trương Duyệt Hân lập tức trừng to như hai cái chuông đồng. . . Nhưng hoàn toàn không dám tin vào suy đoán trong lòng. . . Trong quan niệm của nàng, loại chuyện đó rất là riêng tư và không đứng đắn. . . Chắc chắn không ai lại làm loại chuyện đó ở một nơi nào khác ngoài nhà mình và khách sạn. . .
"Có chuyện gì vậy?" Trương Duyệt Hân cố gắng tỏ ra bình tĩnh đi tới, nhìn Kỷ Ôn Ngôn một cái. Thấy nút áo sơ mi của nàng ta cũng không cài hết. . . Để lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết bên trong. . . Trương Duyệt Hân sững sờ.
"Chuyện gì xảy ra?" Kỷ Ôn Ngôn mặt tỉnh bơ nhìn Trương Duyệt Hân. . . Trông không hề có vẻ gì là lúng túng khi bị bắt gặp. . .
"Sao các ngươi lại từ trên lầu đi xuống?" Trương Duyệt Hân từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục giới tính bảo thủ nhất, nên căn bản không hỏi ra được mấy câu nàng muốn hỏi. . .
"Lên trên lầu đi vệ sinh." Kỷ Ôn Ngôn liếc nhìn Trương Duyệt Hân rồi tự nhiên đi về phía ghế sô pha. . .
"Hai người các ngươi cùng nhau đi vệ sinh? !" Mặt Trương Duyệt Hân hơi đỏ lên, chỉ vào Kỷ Ôn Ngôn như chỉ phạm nhân.
"Chẳng phải đấy à? Người mà chạy thì ngươi chịu trách nhiệm?" Kỷ Ôn Ngôn mặt dày mày dạn lắc lắc cái còng tay trong tay. . .
Trương Duyệt Hân lập tức bị hỏi đến nghẹn lời. . . Với tư cách một giáo sư đại học, vốn luôn tiếp xúc với tư tưởng cởi mở hơn, nên hành vi của Kỷ Ôn Ngôn rõ ràng khác với người theo chủ nghĩa bảo thủ như Trương Duyệt Hân. . .
"Ta thấy các cô ta rồi." Trương Duyệt Hân không muốn đi sâu vào đề tài này nên đột nhiên quay sang nhìn Lý Uyên nói. "Các cô ta đi tìm Tống Vân Hi, ta ở bên cạnh nhìn thấy."
Lý Uyên nghe xong, lập tức biết Trương Duyệt Hân đang nói ai. Nghĩ đến dáng vẻ gấp gáp hiện tại của Hàn Hiểu Hiểu và những người khác. . . Lý Uyên trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác tội lỗi. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận