Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 326: Ta cùng Hạ Hân Di kết giao qua một đoạn thời gian

Chương 326: Ta từng có một khoảng thời gian hẹn hò với Hạ Hân Di
Lý Uyên liếc nhìn mấy người Lý Cường, rồi báo địa chỉ cho Hạ Thanh Ninh.
"Lần sau đêm hôm khuya khoắt tốt nhất đừng chạy xa như vậy đi uống rượu, tối nay ta sẽ sắp xếp tài xế công ty đi đón ngươi."
Hạ Thanh Ninh nói xong không đợi Lý Uyên lên tiếng, trực tiếp cúp điện thoại.
"Là bạn gái tra khảo à?"
Lý Cường thấy Lý Uyên trở về, lập tức hỏi một câu.
Hắn vừa dứt lời, trên mặt Trương Vân Tú lập tức lộ ra một vẻ mất tự nhiên.
Vương Nguyệt Bình lập tức mở to mắt nhìn, nhìn Lý Uyên rồi lại nhìn Trương Vân Tú.
Nàng không ngờ rằng Lý Uyên đã có bạn gái... Trương Vân Tú còn biểu hiện như vậy... Rõ ràng là muốn cạy góc tường sao?!
Trương Vân Tú phát giác ánh mắt kinh ngạc của Vương Nguyệt Bình.
Khẽ cười với nàng, không giải thích.
Dù sao sự thật đúng là nàng muốn vậy...
Mặc dù trước đó chính nàng cũng cảm thấy đào góc tường thật sự không đáng tự hào.
Đặc biệt là với tiểu tam, nàng cũng khịt mũi coi thường, những kẻ phá hoại gia đình người khác và cặn bã đàn ông đều đáng bị người đời chỉ trích.
Nhưng đó là trước khi sự tình chưa xảy ra với mình...
Hiện tại, chân tình đang đổ ập lên đầu nàng.
Mặc dù nàng vẫn thấy làm tiểu tam và cạy góc tường là hành vi đáng khinh, đáng bị người đời nguyền rủa.
Nhưng giờ khắc này, thực tế là nàng cảm thấy nếu bị người ta mắng mà có thể đổi lại việc được ở bên người mình thích thì nàng hoàn toàn có thể chấp nhận bị chỉ trích hay bị người ta coi thường...
Những cái giá này so với hạnh phúc về sau thì quá nhỏ bé, chẳng đáng gì với nàng...
Ngay từ lúc biết Lý Uyên có bạn gái, nàng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi.
Cho nên Trương Vân Tú đón nhận ánh mắt nghi ngờ và kinh ngạc của Vương Nguyệt Bình mà không hề khó chịu...
Nàng muốn kết quả, chỉ cần mục đích đúng thì quá trình có trắc trở một chút cũng không sao.
Vương Nguyệt Bình thấy Trương Vân Tú cười xởi lởi nhìn mình.
Bỗng cảm thấy mình có phải đã phản ứng hơi thái quá không...
Hay là do tư tưởng của mình quá lạc hậu và bảo thủ...?
So với Trương Vân Tú đang định cạy góc tường, Vương Nguyệt Bình ngược lại lâm vào nghi ngờ sâu sắc bản thân...
"Không phải, là bà chủ công ty."
Lý Uyên thấy câu nói của Lý Cường khiến không khí trên bàn ăn đột ngột thay đổi.
Lập tức mở miệng giải thích một câu.
"Bà chủ công ty?"
Lý Cường vô thức hỏi lại một câu.
Bất quá hắn không hề nghĩ đến Hạ Thanh Ninh.
Rất nhiều người thích gọi lãnh đạo của mình là bà chủ.
"Vốn tối nay muốn đưa bà chủ về nhà, trong điện thoại giải thích một chút nên để tự lái xe về."
Lý Uyên liếc nhìn Lý Cường, nghĩ một chút vẫn là không nói ra ba chữ Hạ Thanh Ninh.
Nếu nói chi tiết, chỉ sợ buổi ôn chuyện bạn cũ đêm nay sẽ lập tức thay đổi tính chất.
Mà những việc đó dường như cũng chẳng cần thiết phải kể ra.
Chỉ là câu nói này của Lý Uyên khiến Lý Cường ngây người nửa giây, trong nháy mắt vẻ mặt có chút xúc động...
Vì bồi mình uống rượu mà tình nguyện cho lãnh đạo leo cây...!
Quả nhiên Lý Uyên vẫn là người anh em có thể liều mạng vì mình mười năm trước... !
"Không nói nhiều, hảo huynh đệ, tình cảm mấy chục năm đều ở trong chén rượu!"
Lý Cường tự rót đầy ly rượu trước mặt, vì xúc động trong lòng nên ngửa cổ uống cạn ly rượu đế một hơi.
Khiến Vương Nguyệt Bình ngồi đối diện trợn mắt nhìn.
Nàng vội gắp hai miếng thịt và ít đồ ăn vào chén của Lý Cường.
"Anh mau ăn chút đồ lót dạ đi, ai lại uống rượu như anh thế?!"
Đối mặt với sự quan tâm trách móc của Vương Nguyệt Bình, Lý Cường cố nén khó chịu trong dạ dày và cổ họng mà nở một nụ cười tươi rói.
Đây chẳng phải là điều mà phần lớn người đời theo đuổi cả đời sao?
Đồng thời nhìn Lý Uyên và Trương Vân Tú...
Khi nhìn Lý Uyên, trên mặt hắn không tự chủ lộ ra một chút đắc ý.
Lý Uyên thấy Lý Cường đã như vậy... Nếu mình không cạn một ly thì thật có lỗi với tình cảm mười năm này...
Lý Uyên vừa đưa tay định cầm chén rượu, Trương Vân Tú liền lập tức lộ ra vẻ lo lắng nhìn Lý Uyên.
Nhưng vì trải qua nhiều chuyện trên đời, nàng cũng không vội mở miệng, cũng không bắt Lý Uyên ăn lót dạ trước khi uống.
Đợi đến khi Lý Uyên cũng uống cạn chén rượu, Trương Vân Tú mới nhanh chóng gắp cho Lý Uyên một đũa thức ăn.
Không gắp nhiều hơn Vương Nguyệt Bình gắp cho Lý Cường, vừa đủ để Lý Uyên nhanh chóng lót dạ.
"Người ta có vợ yêu chăm sóc, ngươi thì tạm thời chỉ có thể nhờ người bạn cũ này giúp thôi."
Trương Vân Tú thoải mái mỉm cười với Lý Uyên.
Trong những trường hợp này, sự chừng mực của Trương Vân Tú có thể nói là hết sức đúng mực.
Không hề khiến Lý Uyên có cảm giác bị lép vế trước mặt Lý Cường, cũng không hề lấn át, lại càng không tạo áp lực cho mối quan hệ của Lý Uyên và nàng.
Mọi chuyện đều diễn ra hết sức tự nhiên, không khí lại theo ly rượu của Lý Uyên mà trở nên hài hòa trở lại.
Vương Nguyệt Bình thấy dáng vẻ của Trương Vân Tú, cũng tạm thời quên đi chuyện nàng muốn cạy góc tường.
Mà khi không có sự can thiệp của Vương Nguyệt Bình, Lý Cường càng thoải mái hơn.
Hắn cùng Lý Uyên từ chuyện trốn học đến đánh nhau, từ chuyện thầm mến đến mối tình đầu, lại từ mối tình đầu đến hoa khôi trường.
Vương Nguyệt Bình và Trương Vân Tú cứ vậy nghe hai người vừa uống rượu, vừa tán gẫu chuyện xưa, kể về chặng đường phấn đấu mười năm của Lý Cường...
"Năm đó cậu biến mất, tuy bên ngoài không có quá nhiều động tĩnh, nhưng âm thầm cũng ồn ào một thời gian, thầy Đường ban ngày thì lên lớp, buổi tối thì đi quán net tìm cậu khắp nơi."
Lý Cường vừa nói vừa đột nhiên nhìn Lý Uyên.
"Khi đó tin đồn lan rộng, hoa khôi Hạ Hân Di của chúng ta luôn hỏi thăm tin tức về cậu, mà cô ấy quả thật đã hỏi địa chỉ nhà cậu."
Lời của Lý Cường trong nháy mắt khiến Trương Vân Tú cứng đờ mặt, còn Vương Nguyệt Bình thì ngạc nhiên nhìn Lý Uyên.
Nhan sắc của Hạ Hân Di khiến nàng chỉ cần nhìn ảnh thôi cũng đủ kinh ngạc như thấy tiên nhân.
Một người đẹp như vậy, sao lại có quan hệ với Lý Uyên...?
Không phải nàng thấy Lý Uyên không xứng... Mà là vật hợp theo loài... Bản thân chồng của nàng như thế nào, nàng hiểu rất rõ...
Có thể làm huynh đệ với Lý Cường thì chắc hẳn hai người cũng thuộc loại ngưu tầm ngưu, mã tầm mã...
Mà Lý Uyên từng bỏ trốn vì nợ nần, hiện tại kinh tế khá khó khăn, nàng đã nghe Lý Cường nói không dưới một lần.
Cho nên trước khi gặp Lý Uyên, nàng đã có ấn tượng chủ quan về anh.
Sau khi thấy Lý Uyên thì điều duy nhất ngoài ý muốn là dù túng thiếu nhưng anh vẫn tự tin hơn nàng tưởng, và... khuôn mặt kia thật sự rất đẹp trai...
"Mười năm trước, ta quả thật đã từng có một khoảng thời gian hẹn hò với Hạ Hân Di."
Lý Uyên nhìn mọi người đang đồng loạt nhìn mình, rất bình thản nói ra một sự thật gây sốc tuyệt đối với tất cả.
Ly rượu trong tay Lý Cường trực tiếp bị rơi vì quá kinh ngạc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận