Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 78: Làm sao báo cảnh người ngược lại bị mang tới còng tay đâu

Chương 78: Sao báo cảnh người ngược lại bị mang còng tay đi?
Nhìn Hàn Hiểu Hiểu mặt mũi tràn đầy hàn khí.
Hạ Hân Di và Trần Mặc Mặc thì một mặt ngơ ngác.
Còn có cả Lưu Tử Diệp, đại mỹ nữ trước giờ chưa gặp, lần đầu nhìn thấy.
Cùng với hảo đại ca của hắn đang bị ba vị đại mỹ nữ vây quanh.
Thang Gia Minh đã loạn cả lên.
"Uyên ca, ngươi, ngươi thật lợi hại... Lại cho ta thêm một vị tẩu tử nữa...."
Thang Gia Minh vô ý thức nói làm Hạ Hân Di và Hàn Hiểu Hiểu mấy người một mặt lộ ra vẻ tức giận.
Lý Uyên thấy biểu lộ của ba người bên cạnh không thích hợp.
Lập tức chuyển chủ đề, chỉ vào hai viên cảnh sát trước mặt.
"Bọn hắn nói muốn bắt ta về cục, chuyện gì xảy ra? Ta trông giống tội phạm lắm sao?"
Thang Gia Minh nhìn Lý Uyên ngẩn người, hắn biết vì sao Hàn Hiểu Hiểu dùng ánh mắt đó nhìn mình.
"Hiểu lầm hiểu lầm, lũ lụt cuốn lên cả miếu Long Vương... Mau thu còng tay lại, hắn là cố vấn chống móc túi của cục mình, ai bảo các ngươi làm bừa, không phải nói phải chờ ta đến sao!"
Liếc qua ánh mắt lạnh lùng của Hàn Hiểu Hiểu.
Thang Gia Minh giật mình, lập tức quay sang mắng hai viên cảnh sát kia.
"Thang đội, vừa rồi rõ ràng là anh bảo bọn tôi... "
Hai viên cảnh sát vô tội trừng mắt, vừa muốn phản bác.
Lập tức bị Thang Gia Minh kéo kéo vạt áo, dùng ánh mắt gian xảo ngăn lại.
"Đi, cái kiểu diễn xuất này của các người đừng có diễn trước mặt ta, lúc ta học về tâm lý tội phạm, các người còn đang bắt trộm vặt ở nhà ga."
Hàn Hiểu Hiểu cười lạnh một tiếng.
"Cái kia, Hiểu Hiểu tỷ, em đây không phải là làm theo quy trình sao, chị cũng biết quy định của cục mà...."
Thang Gia Minh cười xấu hổ, lập tức hướng ánh mắt cầu cứu đến Lý Uyên.
Lý Uyên bất đắc dĩ cười một tiếng, rút tay từ ngực Trần Mặc Mặc ra.
Kéo Hàn Hiểu Hiểu một mặt khó chịu về phía mình.
"Đi Hiểu Hiểu, người ta cũng là người thi hành công vụ, chúng ta đừng làm khó người ta."
Thấy Lý Uyên nói đỡ cho mình.
Thang Gia Minh gật đầu như gà mổ thóc.
Âm thầm giơ ngón cái với Lý Uyên.
"Ta lại không nói không cho anh ta thi hành công vụ, mấu chốt là anh ta cũng không phân biệt đúng sai, xông lên là còng tay người ta a!"
Hàn Hiểu Hiểu ánh mắt nhu hòa nhìn Lý Uyên.
"Với lại anh còn sinh bệnh, đêm hôm khuya khoắt còng tay lạnh buốt."
"Nghe chưa, đã bảo đừng có lạm dụng còng tay, các ngươi làm việc thế đó hả!"
Thang Gia Minh làm bộ đá một cái vào hai viên cảnh sát.
"Hiểu Hiểu tỷ, Uyên ca thế nhưng là hảo đại ca của em, sao em có thể còng tay anh ấy được chứ!"
Thang Gia Minh vỗ ngực cam đoan.
"Mẫu lão... Hàn Hiểu Hiểu, Lý Uyên hắn đã sinh bệnh gì?"
Hạ Hân Di nghe xong lập tức có chút kích động.
"Không có gì, chúng ta phối hợp đi cục phối hợp làm thủ tục, tranh thủ thời gian, chúng ta về còn có chuyện quan trọng phải làm."
Hàn Hiểu Hiểu trừng mắt liếc Hạ Hân Di, sau đó nói với Thang Gia Minh.
Thang Gia Minh nghe xong như được đại xá.
Lập tức mời mấy người lên xe cảnh sát.
Một màn này, Trần Vũ Hoa mặt mũi tràn đầy khó tin.
"Hắn không phải là nghi phạm sao?"
Trần Vũ Hoa nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Lý Uyên hỏi.
Lúc này Hàn Hiểu Hiểu mới nhớ ra tên cầm đầu này.
"Tôi cảm thấy anh nên bị còng tay, một mình đặt máy theo dõi trong xe người ta 3 năm, cũng đủ ngồi tù ít nhất 7 ngày."
Hàn Hiểu Hiểu chỉ ngón tay về phía Trần Vũ Hoa.
Thang Gia Minh nhìn Trần Vũ Hoa ngẩn người.
Đây chẳng phải là người báo cáo sao...
"Vậy, có chứng cứ không?"
"Người bị hại ngay bên cạnh ta, chúng ta đều là nhân chứng."
Hàn Hiểu Hiểu quay đầu liếc nhìn Lưu Tử Diệp.
Lưu Tử Diệp lập tức gật đầu một cái.
"Cảnh sát, ba năm trước hắn đã đặt thiết bị định vị trong xe của tôi, chính miệng hắn vừa mới thừa nhận, tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy."
Đã Trần Vũ Hoa báo cảnh bắt Lý Uyên trước.
Vậy lúc này nàng cũng không còn lo trực tiếp lật mặt với hắn.
"Xe của cô ở đâu?"
Thang Gia Minh nhìn Lưu Tử Diệp đẹp lạ lùng trong lòng.
Lại nhìn Trần Vũ Hoa, trong lòng trực tiếp gán cho hắn cái mác Liễu Hạ Huệ si hán.
Bất quá, chỉ có lời khai thì không được, vẫn phải có vật chứng mới có thể buộc tội.
"Xe của tôi đậu ở đối diện cục thành phố."
Thang Gia Minh nghe vậy gật đầu, ra hiệu cho hai viên cảnh sát.
"Còng tay đưa về."
Hai viên cảnh sát nhận được lệnh, nhanh chóng lấy còng tay ra từ bên hông.
"Răng rắc" Một tiếng, không nói hai lời trực tiếp còng tay Trần Vũ Hoa lại.
Hai viên cảnh sát quan sát kỹ càng một phen Trần Vũ Hoa ăn mặc có giá trị không nhỏ.
Ngoại hình coi như tuấn tú lịch sự.
Không ngờ một người như vậy lại là một tên si tình...
Mà còn theo dõi người ta 3 năm, đúng là một tên si hán.
Trần Vũ Hoa ngơ ngác nhìn còng tay trên tay.
Còn có hai viên cảnh sát nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ cùng tiếc nuối.
Cảm giác IQ và tinh thần của mình đều bị đả kích.
Chính mình báo cảnh, vậy mà lại bị còng lại...
Nhưng nghĩ lại.
Chỉ cần biết Lưu Tử Diệp bị người hạ thuốc là được.
Còn về chuyện gắn định vị, ngược lại hắn tự tin có thể dễ dàng giải quyết.
Dù sao chỉ là vi phạm, chứ không gây ra hậu quả gì.
Nhưng mà ánh mắt của hai viên cảnh sát đó thật sự làm hắn có chút không chịu nổi.
"Không phải, các người nhìn ta bằng ánh mắt đó làm gì? Ta chỉ là vi phạm, chứ không có phạm tội."
Hai viên cảnh sát nhìn nhau, anh vẫn còn rất hiểu pháp luật nha...
Sau đó lại nhìn sang Lưu Tử Diệp xinh đẹp khiến người không thể rời mắt.
Lộ ra một vẻ ta hiểu rồi.
Trực tiếp gộp hắn chung với bọn trộm đồ lót.
"Ai cũng thích cái đẹp, nhưng anh đi si tình theo dõi người ta thì hơi quá rồi."
"Cái gì mà si hán? Ta..."
Trong đầu Trần Vũ Hoa lập tức hiện ra hình ảnh một bộ phim nước ngoài.
Sau khi Trần Vũ Hoa bị nhét vào xe cảnh sát.
Lý Uyên nhìn ba người ngồi thành một hàng, chỉ cảm thấy phía sau lưng lạnh toát.
Lập tức nhanh chân nhảy lên, trực tiếp ngồi vào ghế phụ của Thang Gia Minh.
Tránh được một trận chiến tranh.
Nhưng Hàn Hiểu Hiểu lại đột ngột tiến lên mở cửa xe tài.
Trực tiếp kéo Thang Gia Minh một cái ra.
"Tôi lái."
Dưới ánh mắt của ba người Hạ Hân Di trực tiếp ngồi vào ghế lái.
Còn mấy người Hạ Hân Di thì xoay chuyển tròng mắt.
Cướp trước Thang Gia Minh cùng ngồi vào hàng ghế sau.
"Việc này không đúng quy định nha."
Thang Gia Minh cười khổ.
"Tôi cũng là cảnh sát hình sự, sao lại không đúng quy định."
Hàn Hiểu Hiểu nói vậy, hình như cũng đúng...
Âm thầm giơ ngón tay cái với Lý Uyên bị bốn đại mỹ nữ bao vây.
Trực tiếp đi đến xe cảnh sát đằng sau.
"Gọi điện thoại cho người nhà tới ký nhận, còn đưa thêm đồ dùng cá nhân nữa, với tình huống của anh thì phải ngồi tù ít nhất 7 ngày."
Thang Gia Minh liếc nhìn Trần Vũ Hoa ở ghế sau, hững hờ nói.
"Không quản anh có mối quan hệ gì có thể giải quyết được, thì cũng chỉ có thể chờ tới ngày mai thôi, đêm nay anh đừng hòng trốn."
Trần Vũ Hoa nghe xong lập tức lấy điện thoại gọi.
Tìm đến số của Trần Khinh Tuyết.
Sau khi kết nối, Trần Vũ Hoa trên mặt hiện lên vẻ ôn nhu.
"Tiểu Tuyết, anh trai gặp một chút rắc rối, bây giờ em đến cục công an một chuyến, nhớ kỹ đừng nói cho ba mẹ biết trước."
P/s: Cảm ơn Cẩn Thận Đi Băng đại bảo kiện, Tạ đại ca... Cầu lễ vật, miễn phí cũng được... Cảm ơn tất cả các đại ca đại tỷ tặng quà
Bạn cần đăng nhập để bình luận