Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 316: Đêm nay ngoài ý muốn phi thường Hòa Hài

Chương 316: Đêm nay ngoài ý muốn phi thường Hòa Hài
Lý Uyên hướng về phía Hàn Hiểu Hiểu nhún vai... Trực tiếp cầm hộp cơm giữ ấm đi ra phòng bếp... Nào dám giải thích nửa câu...
Hạ Hân Di nghe hai người đối thoại, trong lòng x·á·c thực có chút cảnh giác... "Hắn không phải bên ngoài lại có bạn gái cũ đấy chứ?!"
Hạ Hân Di nhíu mày nhìn Hàn Hiểu Hiểu, đột nhiên mở miệng nói một câu...
Hàn Hiểu Hiểu nghe xong nhất thời sửng sốt một chút... Sau đó liếc nhìn Hạ Hân Di...
"Đừng cả ngày nghi thần nghi quỷ, hắn biến m·ấ·t mười năm, trước đây bạn học cấp ba tối nay tìm hắn ôn chuyện." Hàn Hiểu Hiểu nói xong lại bổ sung: "Ta vô tình thấy tin nhắn trên điện thoại của hắn... Nam..."
Hạ Hân Di nghe Hàn Hiểu Hiểu giải thích, mới thoáng yên tâm chút ít...
Chỉ là nhìn Lý Uyên mang theo hộp cơm giữ ấm... Trong lòng vẫn không hiểu có chút không thoải mái...
"Hắn nếu muốn ở bên ngoài nuôi người phụ nữ khác, ngươi cảm thấy ngươi quản được sao?"
Thấy Hạ Hân Di vẫn mặt mày lo lắng... Hàn Hiểu Hiểu lập tức cười lạnh, trực tiếp oán một câu...
Hạ Hân Di nghe vậy, lập tức bực mình... "Ta không quản được, chẳng lẽ ngươi quản được?!"
Hạ Hân Di quay đầu, mặt mày giận dữ nhìn Hàn Hiểu Hiểu...
"Ta hiện tại không có ý định quản, nếu ta muốn quản thì đem ngươi ngăn ở ngoài cửa là được rồi, đừng quên mấy người mới tới là ai chọc đến."
Hàn Hiểu Hiểu đột nhiên liếc nhìn Lê Mộng Ngưng đang đi vào phòng bếp chuẩn bị lấy thêm bát đũa...
Lê Mộng Ngưng nghe lời này của Hàn Hiểu Hiểu... Biết nàng đang ám chỉ mình... Động tác nhất thời c·ứ·n·g đờ... Nhưng tr·ê·n mặt vẫn cố giữ nụ cười...
Hạ Hân Di cũng lập tức nhìn về phía Lê Mộng Ngưng... Trong lòng lại có chút hối hận... Thế là nhìn Lê Mộng Ngưng càng thêm khó chịu... Giống như đang nhìn vào chỗ bẩn trong cuộc đời mình vậy...
Lê Mộng Ngưng vừa mở tủ chén liền cảm thấy sau lưng đột nhiên có một cỗ s·á·t khí... Không đợi Hạ Hân Di kịp chuẩn bị mở miệng với nàng... Lê Mộng Ngưng vội vàng quơ lấy mấy đôi bát đũa rồi đi nhanh ra phòng bếp...
"Ta thấy hay là đem chủ tịch c·ô·ng ty của ngươi cũng mang về đi, không thiếu người đâu, sau này Hạ thị tập đoàn đổi tên thành Lý thị tập đoàn."
Hàn Hiểu Hiểu nhìn Hạ Hân Di mặt không cam lòng... Không hề lưu tình bắt đầu đả kích tâm hồn bé nhỏ của nàng...
Hạ Hân Di há to miệng muốn phản bác... Nhưng về vấn đề này, nàng không có chút sức lực nào... Tiếp tục tranh cãi về vấn đề này nữa thì thiệt thòi chỉ có nàng mà thôi... Chỉ có thể lặng lẽ lầm bầm một câu: "Chủ tịch bây giờ là chị ta... Chị ta không thể nào đâu..."
Nói xong liền bưng nốt nồi nước cuối cùng, đi theo Lê Mộng Ngưng ra khỏi phòng bếp...
Hàn Hiểu Hiểu thấy vậy nhún vai... Rồi cũng lập tức đi ra ngoài...
Lý Uyên đã chuẩn bị đồ ăn cho Hạ Thanh Ninh xong, để phòng ngừa có người hỏi lung tung này kia khiến mọi chuyện bại lộ... Trực tiếp giấu hộp cơm giữ ấm vào trong tủ...
"Người đông đủ thật..."
Nhìn thấy đám mỹ nữ oanh oanh yến yến vây quanh một chỗ... Đến Hàn Hiểu Hiểu nhìn cũng phải kinh ngạc vì quá mức xinh đẹp... Nhìn tiếp Hạ Hân Di cùng Trần Thanh Tuyết như sợ người ta c·ướp mất, tranh nhau lôi kéo Lý Uyên... Không hiểu sao... Cảnh này nàng lại không thấy hoang đường chút nào... Thậm chí cảm thấy... Người có thêm chút nữa cũng không sao...
Có ý nghĩ không giống thường như vậy... Cũng bởi vì ngày giờ của hắn không còn nhiều nữa...
Hàn Hiểu Hiểu thở dài... Chính mình cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian, còn so đo nhiều làm gì...
"Hai người ngày nào cũng tranh nhau như vậy, còn có thể ăn cơm ngon không? Nhường người khác một lần thì sao?"
Hàn Hiểu Hiểu đi đến bên cạnh Trần Khinh Tuyết và Hạ Hân Di, tức giận liếc hai người...
Hạ Hân Di nghe xong... Lập tức kinh ngạc nhìn Hàn Hiểu Hiểu... Lời này nửa câu đầu tuy là đang mắng người... Nhưng nửa câu sau lại ẩn chứa ý nghĩa sâu xa... Chỉ có những người khi tình địch mới hiểu được... Cái gì gọi là nhường người khác một lần...? Đây tựa hồ cho thấy trong tiềm thức Hàn Hiểu Hiểu đã chấp nhận các nàng, ngầm thừa nhận quan hệ của các nàng và Lý Uyên...? !
Trần Mặc Mặc cũng có chút kinh ngạc nhìn Hàn Hiểu Hiểu... Nhưng vừa nghĩ tới tờ giấy xét nghiệm hôm qua, cùng chuyện lén lút xác nhận với Tần Mặc Diễm, nàng liền hiểu ra...
Bữa cơm này so với mấy ngày trước, bầu không khí nhẹ nhõm hơn nhiều... Đương nhiên, trừ Trần Mặc Mặc và Tần Mặc Diễm vừa mới biết bệnh t·i·m của Lý Uyên ra... Còn có Hạ Hân Di nhìn ai cũng không vừa mắt nữa...
Lý Uyên thấy không khí trên bàn cơm không còn căng thẳng, quỷ dị như hôm qua... Xem như thở phào nhẹ nhõm... Thậm chí hắn còn thấy Hàn Hiểu Hiểu chủ động ngồi xuống cạnh Trầm Nguyệt Doanh, bắt đầu hỏi thăm tình hình sức khỏe của nàng... Điều này làm Trầm Nguyệt Doanh vừa không biết làm sao vừa cảm thấy vinh dự... Hàn Hiểu Hiểu hôm qua vì nàng ngủ lại mà có chút không vừa ý với nàng...
Trần Mặc Mặc có vẻ không muốn Lý Uyên lo lắng cho mình, nên kéo Lê Mộng Ngưng và Từ Thi Thanh không mấy thân thiết vào cùng, vẻ mặt tò mò hỏi han cái này cái kia... Lưu Tử Diệp ngồi cạnh Trần Mặc Mặc cũng bát quái nghe mọi người nói chuyện với nhau... Duy chỉ có Tần Mặc Diễm vẫn im lặng, lạc lõng giữa mọi người... Giống như một cái người máy được cài đặt sẵn, tự lo ăn cơm, không để ý gì khác, cũng không nói lời nào...
Nhìn một màn hòa ái... Lý Uyên trong lòng vui vẻ... Với chuyện này, Trầm Thừa Bình và Vương Mạn Nhu chứng kiến tận mắt, gần như phá vỡ nhận thức của bọn họ... Chỉ có thể tự trách trong lòng rằng mình đã hoàn toàn không theo kịp tư tưởng của người trẻ tuổi hiện nay...
Chỉ là Lý Uyên chưa kịp vui vẻ bao lâu... thì điện thoại của Lý Cường đã gọi đến... Tiếng chuông điện thoại của Lý Uyên mọi người đều nhớ... Gần như ngay lúc chuông điện thoại vừa reo, cả bàn ăn liền yên lặng trở lại... Mấy người phụ nữ đang nói chuyện, đồng loạt nhìn về phía Lý Uyên...
"Bạn cấp ba..." Lý Uyên bất đắc dĩ giải thích một câu...
Các nàng lúc này mới lộ ra vẻ yên tâm... Rồi chuyển dời ánh mắt...
Lý Uyên cầm điện thoại đi vào phòng bếp.
"Ta vừa tiếp khách xã giao xong, bây giờ ngươi đang ở đâu, ta đến đón ngươi." Giọng Lý Cường vang lên từ đầu dây bên kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận