Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 317: Cái nào món ăn là ngươi làm, ta tránh đi

Chương 317: Món nào là ngươi làm, ta tránh đi"Không cần đâu, địa chỉ nhà ngươi gửi cho ta, lát nữa ta trực tiếp qua đó là được."Lý Uyên vốn không muốn Lý Cường phải phiền phức như vậy.Nhưng Lý Cường lại cho rằng Lý Uyên đang khách sáo. . .Lập tức liền từ chối đề nghị của Lý Uyên."Ngươi đi xe cũng tốn tiền, tình hình của ngươi bây giờ có thể tiết kiệm chút nào hay chút đó."Lý Cường vốn còn muốn nói đợi chuyện của hắn và Trương Vân Tú ổn thỏa, sẽ mời hắn đi ăn một bữa thật no nê, thoải mái chi tiêu. . .Chỉ là thái độ của Lý Uyên thật sự khiến người ta khó hiểu.Cô gái ưu tú như vậy theo đuổi lại, đó là do đời trước tích đức lớn. . .Đổi thành người khác đã sớm vội vàng đồng ý trước rồi tính sau. . .Lý Uyên vừa định phản bác một chút.Trước kia thì đúng là không có tiền đi xe thật. . . Dù sao trong túi chỉ có 5 đồng là tiền của hắn. . .Nhưng bây giờ thì tiền đi xe cũng kiếm được một ít từ mấy show bên trên. . .Cho dù không dùng tiền của các bạn gái cũ. . . thì tiền đi xe hắn vẫn có thể chi được. . .Nhưng Lý Cường không cho hắn thời gian phản bác, trực tiếp quyết định luôn cho hắn. . .Không thể lay chuyển được sự nhiệt tình của Lý Cường, Lý Uyên đành phải nói địa chỉ khu biệt thự Hồ Sen cho hắn."Cách chỗ ta không xa, chắc tầm nửa tiếng là tới."Lý Cường tra bản đồ trả lời."Vậy ngươi đến thẳng công ty đi, ta ở công ty chờ ngươi."Lý Uyên nghe nói nửa tiếng, lập tức đáp lời."Vừa hay có thể đưa cơm cho Hạ Thanh Ninh trước." "Công ty? Đêm nay ngươi có ca làm sao?" Lý Cường ngẩn người hỏi."Coi như thế đi, ngươi cứ đến thẳng công ty là được." Lý Uyên nhỏ giọng qua loa cho xong, đảm bảo các bạn gái cũ phía sau không ai nghe được. . ."Vậy cũng được, mấy người làm tài xế cũng vất vả thật, ta sẽ bảo bà xã làm cho vài món ngon tối nay." Lý Cường nghe vậy, giọng điệu thông cảm cho Lý Uyên nhưng lại lộ ra vẻ kiêu ngạo. . .Hai người cúp điện thoại, Lý Uyên liền quay người nhìn đám bạn gái cũ với vẻ hơi lúng túng. . . "Bây giờ muốn đi sao?" Hàn Hiểu Hiểu thấy thế lập tức lên tiếng hỏi.Lý Uyên gật đầu."Em đi cùng anh."Hạ Hân Di nghe xong, liền đứng dậy. . .Tiếp đó Trần Khinh Tuyết cũng đứng lên theo. . .Lý Uyên nhìn cảnh này thoáng chốc thấy đau đầu. . ."Các em đừng có hùa theo làm gì, nhà người ta bé nhỏ, không chứa nổi mấy vị Phật Tổ lớn như các em đâu. . ." Lý Uyên có thể tưởng tượng được nếu một trong số những người ở bàn này mà đi theo đến nhà Lý Cường. . . người ta chỉ sợ tối nay không cần ăn cơm tối luôn ấy. . ."À, vậy anh mấy giờ về? Em đợi anh." Thấy Lý Uyên thật sự không muốn mang mình theo, Hạ Hân Di biết điều liền thôi. . ."Khó nói khi nào về, các em đừng đợi, ăn uống xong thì về nghỉ ngơi đi." Lý Uyên vừa nói vừa lấy hộp cơm giữ nhiệt từ trong tủ ra."Anh đi trước đây, lát nữa anh về trễ thì Hiểu Hiểu đưa Hân Di với Tiêu Du về." "Còn các em nữa, ăn cơm xong nhớ uống thuốc." Lý Uyên vừa nói vừa nhìn về phía Hàn Hiểu Hiểu, Trần Khinh Tuyết và Trầm Nguyệt Doanh.Sau đó để phòng ngừa lại có người đi theo, anh xách theo hộp cơm lẳng lặng nhanh chân đi ra ngoài. . .Vừa ra khỏi cửa, chúng nữ trong phòng liền lập tức mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau. . .Bầu không khí trong nhất thời có chút gượng gạo. . ."Mọi người thất thần cái gì vậy, ăn thôi." Hàn Hiểu Hiểu thấy mấy người không động đũa liền lên tiếng. . ."Đều là công sức của ta với Lặng Lẽ bỏ ra làm, ăn không hết hôm nay ai cũng đừng hòng ra khỏi cái cửa này. . .""Nhưng em phải giữ dáng. . .""Cái nào là em làm, ta tránh cái đó ra. . ." . .PS: Chạy cả ngày, mẹ ta ngày kia phẫu thuật, hiến 400cc m·á·u cho mẹ để phòng bị, tối đến hơi mệt rồi, nhưng thật sự không muốn bỏ lỡ chương, 1000 chữ. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận