Có Nhiều Như Vậy Bạn Gái Cũ, Ta Thật Là Bị Ép Buộc

Chương 490: Ngươi là dọn nhà sao

Chương 490: Ngươi là dọn nhà sao
Lý Uyên ngây người nhìn chiếc cốp xe chứa đầy đồ, không còn một khe hở nào, trong lòng căng thẳng...
"Hân Di, ngươi muốn chuyển đến ở sao? Tỷ ngươi đồng ý chưa?"
Lý Uyên không nhịn được gọi với Hạ Hân Di đang đi lên cầu thang.
Nếu Hạ Hân Di tự ý chuyển đến... Hạ Thanh Ninh chắc chắn sẽ lột da hắn mất.
"Không có mà, là ngươi kêu ta mang những dược liệu, thuốc bổ mà tỷ tỷ thường dùng qua."
Hạ Hân Di quay đầu lại nhìn Lý Uyên, vô thức trả lời.
Nhưng sau đó như kịp phản ứng ra điều gì, ánh mắt nhìn Lý Uyên trong nháy mắt sáng lên.
"Ngươi muốn ta chuyển đến ở sao?"
Mắt Hạ Hân Di chỉ nhìn Lý Uyên, không lên lầu nữa, mà trực tiếp nhanh chóng đi về phía hắn.
Lý Uyên thấy vậy lập tức bất đắc dĩ cười.
"Ngươi mà chuyển đến bây giờ, chỉ sợ đêm nay tỷ ngươi sẽ phái sát thủ chuyên nghiệp đến chặt ta thành thịt vụn..."
Lý Uyên nói rồi liếc nhìn Hàn Hiểu Hiểu đang ghé ở cửa sổ trên lầu nhìn xuống.
Hạ Hân Di nghe xong, đôi mắt sáng khẽ ảm đạm.
Nhưng nàng cũng biết, hiện tại chuyển đến thật sự không thực tế, ít nhất là trước khi Hạ Thanh Ninh mở lời tán thành Lý Uyên, chỉ sợ là không được.
Thế nhưng, tình hình thế này, liệu tỷ tỷ có thực sự tán thành hắn, chấp nhận hắn là em rể hay không?
Hạ Hân Di chỉ thấy trong lòng hơi lạnh... Nếu nàng không làm gì cả, thì có lẽ Hạ Thanh Ninh sẽ vĩnh viễn không thể nào tán thành hắn.
"Ta kêu ngươi mang dược liệu của tỷ tỷ đến thôi, chứ không phải kêu ngươi chuyển nhiều như vậy đến... cứ như dọn nhà vậy..."
Lý Uyên thấy Hạ Hân Di có vẻ hơi xuống tinh thần, liền xoa đầu nàng để chuyển chủ đề.
"Tỷ nói những thuốc thang trước kia của tỷ ấy bây giờ không còn tác dụng mấy, sau này để ngươi kê toa thuốc cho tỷ ấy dùng."
Hạ Hân Di nghe Lý Uyên nói xong, đôi mắt lại sáng lên.
Kỹ thuật trung y thần kỳ của Lý Uyên, ở chỗ tỷ tỷ chính là một điểm cộng lớn nha...
Với lại việc tỷ tỷ chịu để Lý Uyên nhanh chóng điều trị thân thể, chứng tỏ tỷ ấy cũng không ghét hắn như mình tưởng...
Đây cũng là lý do Hạ Hân Di không kịp chờ đợi, trực tiếp đem gần hết các loại dược liệu, thuốc bổ trong nhà mà Hạ Thanh Ninh dùng hay không dùng, đều chuyển đến.
Chỉ sợ Hạ Thanh Ninh đổi ý...
Dù sao chỉ cần có một điểm đạt được Hạ Thanh Ninh tán thành, thì chuyện muội phu vẫn còn rất nhiều đường lùi!
Nghĩ tới đây, mắt Hạ Hân Di dần dần sáng lên...
"Sau này việc điều trị thân thể cho tỷ giao cho ngươi đó, ta đã cho đuổi việc dì chuyên sắc thuốc và nấu đồ ăn cho tỷ tỷ rồi."
Hạ Hân Di mang theo vẻ mặt chờ mong cùng ánh mắt "nhìn xem ta lợi hại chưa" mà nhìn Lý Uyên.
Lý Uyên nghe xong, mí mắt lập tức hơi nhăn lại...
Tìm được một người dì hiểu nhiều về dược lý như vậy cũng không dễ dàng gì...
Hạ Hân Di đây là mượn khẩu dụ của Hạ Thanh Ninh liền coi như là quyền sinh sát... không chừa đường lui cho cả Hạ Thanh Ninh và người dì.
"Ngươi... Dì trong nhà thời gian qua làm việc rất cố gắng mà..."
Lý Uyên nhìn Hạ Hân Di, thấy vẻ mặt muốn được khen của nàng... Thật không biết mỗi ngày Hạ Thanh Ninh trở về nhà thấy người trong nhà càng ngày càng thiếu thì tâm tình sẽ như thế nào.
"Ừm... Cũng đúng, thủy tinh trong nhà cả ngày hôm nay lau ba lần, ta nói không cần lau nữa mà dì cũng không nghe... Nhưng mà mấy ngày nay ánh mắt mấy dì nhìn ta có vẻ hơi sợ hãi..."
Hạ Hân Di nghiêm túc nghĩ ngợi một chút, trả lời.
"Được rồi, ngươi lên trước đi, đồ trong xe để ta chuyển."
Lý Uyên bóp nhẹ mặt Hạ Hân Di.
Hạ Hân Di ngoan ngoãn gật đầu, rồi cầm hai hộp từ trong xe, xoay người đi lên lầu.
Lý Uyên nhìn bóng lưng uyển chuyển của Hạ Hân Di, hận không thể tự vả mình vài cái...
Một cô nương đơn thuần như vậy, mà mình lại muốn làm tổn thương cô ấy sâu nhất, thật không bằng cả cầm thú...
"Hân Di đây là muốn dọn nhà sao?"
Lý Uyên vừa mới quay đầu chuẩn bị chuyển đồ, thì Lâm Tư Vi và Giang Khinh Ca đã dừng xe xong, đi đến bên cạnh Lý Uyên.
Trầm Nguyệt Doanh nhìn xe chất đầy đồ, trong đầu lập tức nghĩ xem 301 và 302 còn bao nhiêu phòng trống để ở...
"Không có, toàn là dược liệu với thuốc bổ của chị ấy, sau này nhà lại có thêm một người bệnh, thêm một nồi nước thuốc..."
Lý Uyên lắc đầu, thuận miệng trả lời.
Nhưng Trầm Nguyệt Doanh nghe xong, biểu cảm trong nháy mắt trở nên phức tạp.
Nhất là ánh mắt lập tức nhìn bóng lưng Hạ Hân Di, lộ ra một tia lo lắng.
Từ lần trước Hàn Hiểu Hiểu hứng trí nói có thể đưa Hạ Thanh Ninh về cùng, phản ứng của Lý Uyên thiếu chút nữa đã vớ được dao, nàng đã bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ giữa Hạ Thanh Ninh và Lý Uyên.
Qua vài ngày như vậy, lại thêm việc hôm nay, đúng là đã đem Hạ Thanh Ninh về rồi... Mặc dù là lấy danh nghĩa chữa bệnh.
Nhưng với nhiều dấu hiệu trùng hợp thế này, cũng đủ để khẳng định suy đoán của Trầm Nguyệt Doanh.
Nhưng sau khi thu lại ánh mắt, Trầm Nguyệt Doanh không nói gì, im lặng bắt đầu cùng nhau khiêng đồ từ trong xe xuống.
Lâm Tư Vi không biết những dòng nước ngầm mạnh mẽ này... Nhìn thoáng qua Hạ Hân Di rồi cũng theo Trầm Nguyệt Doanh cùng nhau chuyển đồ trong xe.
Chỉ có Giang Khinh Ca là vẫn còn khiếp sợ nhìn bóng lưng rời đi của Hạ Hân Di...
Vừa rồi tuy chỉ là nhìn thoáng qua một chút, nhưng nàng vẫn thấy được gương mặt tuyệt mỹ của Hạ Hân Di, hoàn toàn không thua bất cứ ai trong số Trầm Nguyệt Doanh và Lâm Tư Vi.
Lúc này, trong lòng Khương Khinh Ca còn kinh hãi hơn so với khi thấy Trần Mặc Mặc và Trầm Nguyệt Doanh.
Dù sao Trần Mặc Mặc là minh tinh, mà Trầm Nguyệt Doanh và Lâm Tư Vi cũng là người ở trường, không coi là quá xa lạ.
Mà người phụ nữ vừa rồi, là lần đầu tiên nàng thấy người xa lạ nào mà nhan sắc không thua mấy người các cô ấy.
Hơn nữa, nhìn bộ dạng thì, cô ấy còn là người yêu cũ của hắn?
Chẳng lẽ hắn còn có mười mấy người yêu cũ nữa? Với lại người nào cũng có nhan sắc nghịch thiên như vậy sao? !!
Khương Khinh Ca đã tự dọa mình sợ hãi vì ý nghĩ này...
Xưa nay mỹ nữ vốn đã là một nguồn tài nguyên cực kỳ khan hiếm, huống chi tìm đâu ra nhiều mỹ nữ thuộc loại nghịch thiên như vậy.
Trong lúc Khương Khinh Ca đang nghĩ lung tung, Trầm Nguyệt Doanh và Khương Khinh Ca đã ôm một đống đồ đầy chuẩn bị lên lầu.
Khương Khinh Ca thấy Trầm Nguyệt Doanh và Lâm Tư Vi rất tự nhiên chuyển đồ, liền lập tức tỉnh táo lại.
Ngay sau đó liếc nhìn trong xe vẫn còn rất nhiều đồ, ma xui quỷ khiến cũng bắt đầu bốc đồ, trực tiếp bị đồng hóa trở thành công nhân bốc vác...
Chỉ là Khương Khinh Ca trong lòng vẫn không ngừng nhắc nhở mình, cô chỉ là đến xem thử.
Không có tha thứ cho hắn, lại càng không có khả năng giống Trần Mặc Mặc và Trầm Nguyệt Doanh như nha hoàn mà vây quanh hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận