Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 84
Chương 84Chương 84
Trong lòng Thần Quang lại do dự, con cá này cô không có cách nào ăn thật sao?
Bây giờ cô có nên nói với anh hay không, vừa rồi cô đã nói dối, trên thực tế cô đã từng ăn cá.
Cô đã sớm phá giới ăn mặn từ lâu rồi!
Tiêu Cửu Phong nhìn nồi mở toang ra, cầm cái muôi lên, múc ra một chút canh.
Bên trong hương cá nóng hổi, nước dùng màu trắng sữa, nếm thử một ngụm, hương thơm đã rất chuẩn rồi, nhưng không đủ nồng, anh ra lệnh: "Tiếp tục đun đi."
Nói xong, lại thái một chút hành lá rắc vào.
Hành lá xanh mướt điểm xuyết trong nước dùng cá trắng sữa, khiến người ta nhìn vào càng thêm thèm ăn.
Thần Quang vụng trộm liếc mắt một cái, thèm đến nỗi nuốt hai ngụm nước miếng lớn.
Tiêu Cửu Phong nhướng mày, nhìn Thần Quang một cái, nhìn bộ dạng Thần Quang vừa chờ mong vừa thương tâm vừa thèm muốn, không khỏi bất đắc dĩ lại buồn cười.
Đồ ngốc này, thật sự cho rằng anh sẽ không cho cô ăn sao?
Tiêu Cửu Phong cũng không nói gì. Kỳ thật nhìn dáng vẻ ni cô nhỏ âm thâm nuốt nước miếng thèm ăn cũng rất tốt.
Tiêu Cửu Phong nhìn lửa cũng gần như xong rồi, liếc nhìn Thần Quang: "Thần Quang, cô ở chỗ này chậm rãi canh lửa, nhớ dùng lửa nhỏ để hầm, canh cá này cần hầm lâu lắm, nấu đến khi nước canh đều là sữa trắng, phía trên phiêu phiêu một lớp đầu cá màu vàng, đó mới gọi là nấu xong, lại thêm hành lá thái nhỏ, uống vào cực kì ngon miệng."
Thần Quang gật đầu: "Ừ ừ, tôi biết rồi."
Lúc này Tiêu Cửu Phong mới đi ra ngoài.
Đợi đến khi Tiêu Cửu Phong đi ra ngoài, Thần Quang liền khó chịu.
Nếu lửa nhỏ, không cần phải ở chỗ này liên tục kéo ống bễ, bỏ một cây củi từ từ đun sôi là được rồi.
Cô không cần kéo ống bễ, nên khó tránh khỏi việc suy nghĩ nhiều.
Lúc này trong nồi sôi ùng ục ùng ục, cho dù nắp nồi gỗ dày kia có che kín đến đâu, cũng ít nhiều toát ra một chút hơi nóng màu trắng, trong hơi nóng đều là mùi cá thơm ngon, tươi đến mức nước bọt chảy ròng ròng, Thần Quang không thể làm gì khác hơn là nuốt nước miếng ừng ực.
Cô có chút hối hận, vừa rồi nên nói thẳng, ni cô là ni cô, nhưng dựa vào cái gì mà ni cô không thể ăn thịt cá uống canh cá.
Canh cá ngon như vậy, vừa rồi nghe những gì Tiêu Cửu Phong nói, cô liên thèm ăn không chịu nổi.
Thần Quang ngồi ở đó, rối rắm hơn nửa ngày, cuối cùng cũng nhịn không được, cô nghĩ, mình chỉ là liếc mắt nhìn một cái, chính là nhìn một cái thôi.
Thế là cô đưa mặt nhìn ra bên ngoài, Tiêu Cửu Phong không biết đang bận cái gì, dù sao cũng không có ở trong sân.
Cô dò xét thò người lên, mở nắp nồi ra, nắp nồi được mở ra, nước canh cá tươi ngon không hề ngăn cản mà đập vào mặt, trực tiếp tiến vào mũi, vào trong miệng, thơm đến mức cô gần như muốn khóc.
Canh cá ngon như vậy al
Đã bao lâu rồi cô không được ăn thứ đồ tốt như thế này!
Thần Quang nhìn chằm chằm canh cá kia, lại rối rắm một chút, cuối cùng cũng cầm lấy ái muôi, nhanh chóng múc lên một chút xíu, nếm một ngụm nhỏ.
Nóng hổi nhưng mà rất thơm.
Củi trong bếp lớn đã đem hương vị tươi ngon của nước suối trong núi uẩn dưỡng được từ từ hầm ra, tràn vào trong nước canh, làm cho nước canh trở nên đậm đà, trở nên nồng đậm, trở nên trắng như sữa dê vậy.
Đây chính là tỉnh hoa của canh cá. Ngon đến mức làm cho người ta giống như đang đứng bên trong dòng suối trong núi.
Thần Quang lưu luyến không rời mà đậy nắp nồi lại, tiếp tục nhóm lửa, thỉnh thoảng vô lực kéo ống bễ một chút.
Cô cúi đầu, nhịn không được lại nghĩ, rốt cuộc có muốn thừa nhận với anh Cửu Phong hay không, ni cô như cô cũng không một mực tuân thủ thanh quy giới luật đâu?
Cuối cùng thì món canh cá cũng được hầm xong rồi.
Kỳ thật Thần Quang không hiểu, là Tiêu Cửu Phong nói độ lửa đã đạt.
Trước tiên Tiêu Cửu Phong thái hành lá, trực tiếp cho vào canh cá, sau đó để cho Thần Quang giúp đỡ múc canh cá thịt cá vào một cái bình sứ màu đen rồi đậy nắp lại.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trong lòng Thần Quang lại do dự, con cá này cô không có cách nào ăn thật sao?
Bây giờ cô có nên nói với anh hay không, vừa rồi cô đã nói dối, trên thực tế cô đã từng ăn cá.
Cô đã sớm phá giới ăn mặn từ lâu rồi!
Tiêu Cửu Phong nhìn nồi mở toang ra, cầm cái muôi lên, múc ra một chút canh.
Bên trong hương cá nóng hổi, nước dùng màu trắng sữa, nếm thử một ngụm, hương thơm đã rất chuẩn rồi, nhưng không đủ nồng, anh ra lệnh: "Tiếp tục đun đi."
Nói xong, lại thái một chút hành lá rắc vào.
Hành lá xanh mướt điểm xuyết trong nước dùng cá trắng sữa, khiến người ta nhìn vào càng thêm thèm ăn.
Thần Quang vụng trộm liếc mắt một cái, thèm đến nỗi nuốt hai ngụm nước miếng lớn.
Tiêu Cửu Phong nhướng mày, nhìn Thần Quang một cái, nhìn bộ dạng Thần Quang vừa chờ mong vừa thương tâm vừa thèm muốn, không khỏi bất đắc dĩ lại buồn cười.
Đồ ngốc này, thật sự cho rằng anh sẽ không cho cô ăn sao?
Tiêu Cửu Phong cũng không nói gì. Kỳ thật nhìn dáng vẻ ni cô nhỏ âm thâm nuốt nước miếng thèm ăn cũng rất tốt.
Tiêu Cửu Phong nhìn lửa cũng gần như xong rồi, liếc nhìn Thần Quang: "Thần Quang, cô ở chỗ này chậm rãi canh lửa, nhớ dùng lửa nhỏ để hầm, canh cá này cần hầm lâu lắm, nấu đến khi nước canh đều là sữa trắng, phía trên phiêu phiêu một lớp đầu cá màu vàng, đó mới gọi là nấu xong, lại thêm hành lá thái nhỏ, uống vào cực kì ngon miệng."
Thần Quang gật đầu: "Ừ ừ, tôi biết rồi."
Lúc này Tiêu Cửu Phong mới đi ra ngoài.
Đợi đến khi Tiêu Cửu Phong đi ra ngoài, Thần Quang liền khó chịu.
Nếu lửa nhỏ, không cần phải ở chỗ này liên tục kéo ống bễ, bỏ một cây củi từ từ đun sôi là được rồi.
Cô không cần kéo ống bễ, nên khó tránh khỏi việc suy nghĩ nhiều.
Lúc này trong nồi sôi ùng ục ùng ục, cho dù nắp nồi gỗ dày kia có che kín đến đâu, cũng ít nhiều toát ra một chút hơi nóng màu trắng, trong hơi nóng đều là mùi cá thơm ngon, tươi đến mức nước bọt chảy ròng ròng, Thần Quang không thể làm gì khác hơn là nuốt nước miếng ừng ực.
Cô có chút hối hận, vừa rồi nên nói thẳng, ni cô là ni cô, nhưng dựa vào cái gì mà ni cô không thể ăn thịt cá uống canh cá.
Canh cá ngon như vậy, vừa rồi nghe những gì Tiêu Cửu Phong nói, cô liên thèm ăn không chịu nổi.
Thần Quang ngồi ở đó, rối rắm hơn nửa ngày, cuối cùng cũng nhịn không được, cô nghĩ, mình chỉ là liếc mắt nhìn một cái, chính là nhìn một cái thôi.
Thế là cô đưa mặt nhìn ra bên ngoài, Tiêu Cửu Phong không biết đang bận cái gì, dù sao cũng không có ở trong sân.
Cô dò xét thò người lên, mở nắp nồi ra, nắp nồi được mở ra, nước canh cá tươi ngon không hề ngăn cản mà đập vào mặt, trực tiếp tiến vào mũi, vào trong miệng, thơm đến mức cô gần như muốn khóc.
Canh cá ngon như vậy al
Đã bao lâu rồi cô không được ăn thứ đồ tốt như thế này!
Thần Quang nhìn chằm chằm canh cá kia, lại rối rắm một chút, cuối cùng cũng cầm lấy ái muôi, nhanh chóng múc lên một chút xíu, nếm một ngụm nhỏ.
Nóng hổi nhưng mà rất thơm.
Củi trong bếp lớn đã đem hương vị tươi ngon của nước suối trong núi uẩn dưỡng được từ từ hầm ra, tràn vào trong nước canh, làm cho nước canh trở nên đậm đà, trở nên nồng đậm, trở nên trắng như sữa dê vậy.
Đây chính là tỉnh hoa của canh cá. Ngon đến mức làm cho người ta giống như đang đứng bên trong dòng suối trong núi.
Thần Quang lưu luyến không rời mà đậy nắp nồi lại, tiếp tục nhóm lửa, thỉnh thoảng vô lực kéo ống bễ một chút.
Cô cúi đầu, nhịn không được lại nghĩ, rốt cuộc có muốn thừa nhận với anh Cửu Phong hay không, ni cô như cô cũng không một mực tuân thủ thanh quy giới luật đâu?
Cuối cùng thì món canh cá cũng được hầm xong rồi.
Kỳ thật Thần Quang không hiểu, là Tiêu Cửu Phong nói độ lửa đã đạt.
Trước tiên Tiêu Cửu Phong thái hành lá, trực tiếp cho vào canh cá, sau đó để cho Thần Quang giúp đỡ múc canh cá thịt cá vào một cái bình sứ màu đen rồi đậy nắp lại.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận