Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 219

Chương 219Chương 219
Tiêu Cửu Phong lại tiếp tục nói: "Nếu như đó không phải là con của tôi, vậy thì chú Phát Tài, chú phải tới cửa nhận sai với Tiêu Cửu Phong tôi đây."
Vương Phát Tài nghe xong, trong lòng đập lộp bộp một tiếng.
Tiêu Cửu Phong sao lại nắm chắc như vậy?
Ông ta có chút không xác định nhìn về phía con gái Vương Thúy Hồng của ông ta, Vương Thúy Hồng lại đỏ mắt, gan từng chữ nói: "Được thôi, cứ quyết định như vậy đi."
Vương Phát Tài ầm ï như vậy, những người vốn không biết chuyện này thì cũng đều biết cả rồi.
Mọi người đều biết Vương Thúy Hồng đang mang thai, hoài nghi là của Tiêu Cửu Phong, nói là muốn sinh ra cho Tiêu Cửu Phong xem.
Đây cũng coi như là một chuyện lớn bao nhiêu năm không gặp, có người thấy liền tò mò, đặc biệt là mấy người phụ nữ, trong thời gian nghỉ ngơi khi lên lớp biết chữ, liền nhịn không được mà hỏi Thần Quang, hỏi Thần Quang trong lòng cô không tức giận à, lỡ như chuyện này thật sự là do Cửu Phong làm thì sao hải
Thần Quang nghe được mấy câu này, suy nghĩ một hồi lâu, sau đó lắc đầu: "Không thể nào là vậy được đâu ạI”
Tất cả mọi người thở dài, cảm thấy Thần Quang thật là khờ, tính khí này tại sao lại cứng đâu như vậy: "Lỡ như là thật đó! Cô dù sao cũng phải suy nghĩ thêm đi! Lời đàn ông nói không nhất thiết phải là sự thật, có rất nhiều đàn ông không đáng tin cậy, không quản được 'thắt lưng quan' của mình”
Thần Quang: "Nhưng tôi cảm thấy anh ấy có thể quản được thắt lưng quần của mình al"
Mấy người phụ nữ: "...
Đột nhiên không muốn nói thêm cái gì nữa, bọn họ cảm thấy Thần Quang và Tiêu Cửu Phong thật sự là tuyệt phối(*).
[Chú thích: (*) Tuyệt phối: ý chỉ sinh ra là một cặp, là dành cho nhau. ]
Nhưng mà Thần Quang đối với nghi vấn của các cô ấy cũng rất là buồn bực.
Cô cẩn thận suy nghĩ một chút, Tiêu Cửu Phong là loại người nói một chính là một, anh không có khả năng nói dối.
Anh lúc ấy nói cô chưa đủ mười tám tuổi thì không chạm vào cô, quả nhiên vẫn luôn nhẫn nhịn, nhịn thật lâu, nhịn đến không thể nhịn được nữa, vẫn là bị cô chọc cho sốt ruột nên mới chạm vào cô.
Hơn nữa cô tin tưởng Tiêu Cửu Phong, Tiêu Cửu Phong không phải loại người như vậy.
Dù sao giữa Vương Thúy Hồng và Tiêu Cửu Phong, cô đương nhiên sẽ lựa chọn tin tưởng vào người đàn ông của mình! Cô biết ở trong thôn, hầu hết mọi người đều tin tưởng Tiêu Cửu Phong, nhưng cũng có một số phần nhỏ cảm thấy có lẽ chính là anh, đối với chuyện này liền mang ánh mắt hoài nghi.
Chẳng qua Thần Quang cũng không quan tâm, cô và Tiêu Cửu Phong là vợ chồng, là một thể thống nhất, bọn họ muốn nói cái gì, cô đều mặc kệ cho bọn họ nói.
Cho nên sau khi Thần Quang trở về nhà, cô cũng không đề cập đến chuyện này.
Tiêu Cửu Phong cũng không đề cập tới, ngẫu nhiên nghe người ta nói cái gì thì cũng chỉ cười nhạo một tiếng: "Vậy thì cứ việc chờ đợi đi."
Tháng Chạp này, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, rất nhanh cứ như vậy mà trôi qua, năm mới đã đến.
Thời điểm vào năm mới, Tiêu Cửu Phong lại dẫn Thần Quang đi vào thành một lần, mua không ít đồ dùng, hai người có thể bí mật trải qua một năm sung túc.
Ngày mùng một Tết này, Tiêu Cửu Phong thả một chuỗi pháo nổ, Thần Quang nấu sủi cảo, sủi cảo nóng hổi đã được lấy ra khỏi nồi, câu đối trên cửa sổ đỏ rực, hết thay đều làm cho người ta vui mừng như vậy.
Hai người ngồi trong nhà chính ăn sủi cảo, từng miếng từng miếng, thơm ngon ngào ngạt, Thần Quang ăn đến mức bụng no căng. "Mới vừa rồi có phải em thấy buồn bực hay không, em nghi hoặc anh lấy đâu ra miếng thịt kia hả?" Tiêu Cửu Phong đột nhiên hỏi.
"Em cũng thấy có chút kỳ quái, căn bản là em chưa bao giờ thấy anh mua!"
"Sao em không hỏi anh?" Tiêu Cửu Phong nhíu mày hỏi.
"Không phải lúc trước anh cũng hay đột nhiên lấy ra vài thứ này thứ kia hay sao?" Thần Quang đối với việc Tiêu Cửu Phong thấy nghi hoặc cũng có chút buồn bực: "Không phải vẫn luôn là như vậy sao anh?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận