Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 234

Chương 234Chương 234
Ngược lại, Thần Quang cảm thấy không có gì phải ngạc nhiên: "Em cũng đoán là vậy."
Sau khi hỏi ra cái này thì cô không truy vấn nữa, lôi kéo anh muốn anh mua sách cho cô.
Nhưng Mà Tiêu Cửu Phong cảm thấy anh phải giải thích rõ ràng.
Anh không còn cách nào khác đành phải nói: "Đó là một người lính văn nghệ, khi họ sắp xếp chương trình, đúng lúc anh nhìn thấy nên đưa ra một số gợi ý."
Kỳ thật anh cũng không có khả năng văn nghệ, đối với chương trình gì cũng không có hứng thú, nhưng mà lúc ấy nhìn thấy, vừa vặn đưa ra mấy đề nghị mà thôi, ai biết người ta nghe xong cảm thấy rất tốt, thật sự tiếp thu, sau đó nữ binh văn nghệ kia tới tìm anh, sau đó nữa thì anh rời đi, cô ta còn muốn viết thư cho anh.
Thần Quang: "Ồ."
Cô chỉ đơn giản trả lời một chữ, Tiêu Cửu Phong đành phải tiếp tục nói: "Thư mà cô ấy viết, anh cũng không trả lời, chỉ là có đôi khi thấy cô ấy hỏi anh mấy vấn đề, anh cũng chỉ thỉnh thoảng trả lời một chút."
Thần Quang: "Phải vậy không?"
Anh giải thích nửa ngày, cô lại chỉ thốt ra hai chữ này, anh cũng nhìn không ra cô đang yên tâm hay là mất hứng nữa.
Tiêu Cửu Phong đoán chừng chuyện này, đành phải tiếp tục nói: "Sau đó cô ấy viết cho anh một phong thư, muốn làm chiến hữu tốt tay trong tay cùng làm việc, nhưng anh cự tuyệt cô ấy, anh cho rằng chuyện này cứ như vậy chấm dứt."
Thần Quang: "Hở?"
Nghe giọng điệu này, kỳ thật vẫn là muốn nghe.
Tiêu Cửu Phong liếc cô một cái thì biết bên ngoài cô dường như không thèm để ý, kỳ thật trong lòng nhớ thương, nếu anh thật sự không nói rõ ràng thì buổi tối người chịu tội chính là anh.
Lập tức đành phải nói: "Sau đó cũng không có gì, cô ấy cũng không kết hôn, có người theo đuổi cô ấy thì cô ấy cũng không đáp ứng."
Tiêu Cửu Phong nói chuyện với cô ta, nhưng cô ta nói không có gì, bản thân cô ta không tìm được người thích hợp mà thôi, cô ta không kết hôn cũng không phải vì anh.
Vậy anh còn có thể nói cái gì, đành phải coi như không có chuyện gì xảy ra.
Kỳ thật trong lòng hai bên đều hiểu rõ, cô ta đang chịu đựng, đang chờ, chờ ngày anh cần kết hồn.
Nhưng có lễ cô ta vĩnh viễn sẽ không hiểu, ngay từ đầu Tiêu Cửu Phong đã không có hứng thú nam nữ với cô ta, vậy về sau cũng sẽ không có, nếu đã không có, vậy vĩnh viễn không có khả năng kết hôn với cô ta.
Cho dù anh thật sự cần kết hôn, muốn tùy tiện tìm một người để kết hôn thì cũng sẽ không tìm cô ta.
Thiếu nợ tình cảm, anh thiếu không nổi.
Thần Quang suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa, cô dùng ánh mắt có chút khiển trách nhìn anh: "Anh Cửu Phong, sao anh lại như vậy?"
Tiêu Cửu Phong: "Anh làm sao?"
Thần Quang: "Anh không trung thực chút nào!"
Nói xong, cô bấm ngón tay tính: "Người này đã là người thứ mấy, ai nấy đều đòi sống đòi chết muốn gả cho anh, có thể đếm được thì đã có ba người rồi! Nói không chừng phía sau vẫn còn có người nữa!"
Tiêu Cửu Phong vội vàng nói: "Chỉ có ba người này."
Thần Quang: "Dù sao thì anh cũng quá có khả năng trêu chọc phụ nữ rồi, sau này em nhất định phải quản anh thật tốt mới được!"
Tiêu Cửu Phong nghe giọng điệu của cô, càng cười khổ: "Anh đã kết hôn, sẽ không ai có thể coi trọng anh nữa đâu, em yên tâm đi."
Lúc này Thần Quang mới nở nụ cười: "Vậy thì em yên tâm rồi!"
Tiêu Cửu Phong và Thần Quang vào hiệu sách, mua may quyển sách, có le là bởi vì nguyên nhân bên ngoài biến thiên(*), trên mặt mọi người đều vui mừng, ngay cả nhân viên bán hàng của cửa hàng quốc doanh trước kia luôn 'lỗ mũi hướng lên trời' cũng trở nên nhiệt tình, thế mà giới thiệu cho Thần Quang vài quyển sách, có "Ngôi sao đỏ lấp lánh","Câu chuyện về viện Hướng Dương" còn có "Thạch 0a", đây đều là những quyển sách có thể đọc cho bọn nhỏ.
[Chú thích: (*) Biến thiên: biến đổi về chính trị phát sinh những thay đổi căn bản. ]
Thần Quang nghĩ rằng mình cần đọc sách nhiều hơn, sau đó có thể kể cho các bạn nhỏ nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận