Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chuong 276: Phien Ngoai 29

Chuong 276: Phien Ngoai 29Chuong 276: Phien Ngoai 29
Thần Quang thấy dáng vẻ tâm tình không tốt của anh, cũng không dám nói cái gì, cô đã sớm phát hiện, tính tình người này thật kỳ quái, sắc mặt thay đổi không ngừng.
Cô còn phát hiện lúc anh trầm mặt xuống thì chính là mất hứng, lúc mặt anh không biểu cảm thì chính là tâm tình không tệ.
Vì thế cô cũng liền không để ý đến anh nữa, tự mình lấy một quyển tạp chí ra xem.
Bây giờ cô đã có thể đọc chữ viết của thời đại này thật suôn sẻ, thông qua một vài chữ viết thì cũng biết mấy năm nay thay đổi rất nhiều.
Cô thích đọc sách, có thể khiến cô nhanh hiểu biết về thế giới này hơn.
Cô tùy ý lật quyển tạp chí này, nhìn thấy phía trên lộ ra cặp đùi phụ nữ trắng bóng, nghĩ thầm rằng mọi người ở thời đại này không có liêm si như vậy, nhưng mà sau khi đã nhìn quen, giống như cảm thấy không có liêm si cũng bình thường.
Cô lại xem túi sách và trang sức trên đó, nghĩ rằng mấy thứ này đắt chết đi được, người mua những thứ này quá ngốc rồi, chuyện này giống như những người làm lễ cúng trước kia sư thái nói, kỳ thực chỉ là mua sự an tâm cho chình mình, mua một cái thân phận, để tất cả mọi người đều biết gia đình này xa hoa. Cuối cùng cô lật đến đá quý sắc màu rực rỡ, cô thở dài.
Không thể không nói, mấy thứ này quả thật rất đẹp mắt.
"Cô thích sao?" Người đàn ông bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
"Hả?" Thần Quang cũng không biết, Tiêu Cửu Phong tâm tình không tốt vốn chú ý động tĩnh bên mình.
"Thích cái nào?" Tiêu Cửu Phong không tức giận nói.
Anh cảm thấy mình cũng không phải một người sẽ lấy lòng phụ nữ, nhưng trái lại anh vừa nghĩ, làm sao anh có thể keo kiệt với người phụ nữ của mình như vậy được? Cho nên cô thích cái gì thì mua mà mang đi.
"Cũng không phải đặc biệt thích..." Thần Quang biết những thứ này nhất định rất đắt, tuy rằng biết Tiêu Cửu Phong có tiền, nhưng mà cô vẫn cảm thấy không đáng để hoang phí.
"Chọn một cái đi." Lời của Tiêu Cửu Phong không cho phép cô nghi ngờ, anh đã muốn mua cho cô, cô còn muốn từ chối sao?
"Những thứ này đều là bụi bặm trôi nổi mà thôi." Lần này Thần Quang lại không chịu phục, cô lật qua trang đó, nhỏ giọng lầu bầu nói như vậy.
"„" Tiêu Cửu Phong nhìn trang bị Thần Quang lật qua này, trầm mặc thật lâu, một lúc lâu không nói chuyện.
Đối với cô, anh không có gì cáu kỉỈnh.
Muốn nổi giận cũng không giận nổi.
Lúc bắt đầu Thần Quang cảm thấy tương đối mới mẻ, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, sau đó sự mới mẻ đó qua đi, cộng thêm cảm giác không thích ứng do lần đầu tiên đi máy bay, cô cũng từ từ yên tĩnh lại.
Tiêu Cửu Phong vẫn luôn cúi đầu bận rộn với công việc của mình, anh quả thật vô cùng bận rộn, hiện tại dành thời gian cùng cô đi ra ngoài du ngoạn, coi như là muốn bồi dưỡng "thê tử tương lai" của anh tốt hơn một chút.
Ai biết được khi anh ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy đầu của Thần Quang đang ở đó gật lên gật xuống, giống như một con chim nhỏ đang mổ mổ.
Anh cảm thấy có hơi buồn cười, tiếp tục vùi đầu vào đống công việc của mình.
Nhưng vừa đọc báo cáo được một nửa, anh lại ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.
Cô ăn mặc vẫn có chút đơn bạc, váy chiffon màu trắng hơi bao bọc vóc dáng mảnh khảnh, nhìn dáng vẻ có hơi gầy yếu. Mà lúc cô cúi đầu, làm lộ ra phần cổ trắng nõn, đường cong tao nhã nhu hoà mỹ lệ, một vài sợi tóc màu mực hơi xoăn nhẹ nhàng ẩn hiện trên làn da trắng nõn mềm mại, nhẹ nhàng chợt ẩn chợt hiện như vậy.
Trong lòng anh khe rung động, luôn cảm thấy có một loại cảm giác khác thường nào đó ấp ủ bồi hồi Ở trong cơ thể.
Anh nhẹ nhàng nắm chặt tay, hít một hơi, sau đó cầm tấm thảm mỏng bên cạnh lên, đắp lên người cô, lại đỡ cô dựa vào ghế.
Khi đỡ như vậy, anh có thể cảm giác được dáng người của cô thật sự là rất mảnh khảnh và mềm mại, hơn nữa quả thật có mùi hương như có như không.
Anh hơi cúi đầu, kề sát vào mái tóc cô, đó là mùi thơm tỏa ra từ thân thể cô, rất dễ ngửi thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận