Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 74

Chương 74Chương 74
Vừa vặn lúc này người thanh niên bên cạnh đã quay máy nổ rồi, tăng thêm sức mạnh, động cơ kia bắt đầu xích xình xịch nổ lên.
Vương Kim Quý đắc ý chỉ một cái: "Nhìn kìa, cái này không phải là nổ rồi à!"
Tiêu Cửu Phong nhíu mày: "Phải không?"
Nói xong, anh lại tiếp tục cúi đầu sửa chữa động cơ của mình.
Vương Kim Long chắp tay sau lưng, mặt mày rất là hớn hở: "Cửu Phong à, các cậu chậm rãi sửa, chúng tôi đi tưới nước trước."
Ai biết lời này vừa nói xong, chợt nghe được động cơ bên cạnh vốn xích xình xịch vang lên, đột nhiên không còn tiếng động.
Xung quanh lập tức an tĩnh lại.
Mấy người thôn Vương Lâu vốn đang vội vàng muốn lấy ống nước, nhìn thấy chuyện này thì sửng sốt.
Vương Kim Long thì buồn bực nhìn về phía Vương Kim Quý: "Đây là sao? Sao lại không có tiếng động rồi?"
Vương Kim Quý cau mày, vội vàng chạy tới xem xét: "Đừng nóng vội, để tôi xem một chút."
Tiêu Cửu Phong vừa sửa chữa động cơ dưới tay anh, vừa lạnh lùng nói một câu: "Không cần nhìn, nó bị cháy rồi."
Cháy rồi?
Ngay sau khi lời này được nói ra, tất cả mọi người đều có chút choáng.
Vợ Tiêu Bảo Huy: "Cháy là có ý gì? Không có lửa mài"
Tuệ An: "Khả năng chính là hỏng rồi."
Thần Quang nhìn mũi chân của mình: "Nhất định anh Cửu Phong biết cháy rồi là có chuyện gì xảy ra."
Tuệ An liếc xéo cô một cái: "Sao có thể lợi hại như vậy!"
Thần Quang không lên tiếng, tuy rằng sư tỷ của cô rất tốt, nhưng sư tỷ luôn nói Tiêu Cửu Phong không tốt, cho nên cô cũng không quá thích nghe.
Anh Cửu Phong tốt biết bao, còn cho cô ăn trứng gà nữa đấy!
Mà Tiêu Bảo Đường bên kia cũng buồn bực không thôi: "Cháy rồi? Đó không phải là bị hỏng sao?”
Mặc dù đại đội sản xuất nằm dưới chân núi, là địa phương hẻo lánh và nghèo nàn, không có nhiều kiến thức, nhưng họ đã nhìn thấy điện, cầu chì bị cháy thì sẽ cúp điện.
Vương Kim Long: "Cháy à? Không thể nào, làm sao có thể cháy được?"
Vương Kim Quý: "Có thể là người trẻ tuổi không hiểu chuyện, căn bản không quay động cơ nổ máy được, để tôi thử xem, tôi tới thử một chút là ổn thôi."
Nhưng mà lời này vừa nói xong, Tiêu Bảo Đường liền ngửi thấy một mùi hương, hẳn hít mũi: "Đây là cái gì? Mùi cháy, là cái gì cháy vậy?”
Vương Kim Quý nghe nói như vậy, sắc mặt kia cũng không tốt lắm.
Thật... Cháy rồi?
Vương Kim Long: "Kim Quý, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Vừa rồi không phải còn tốt sao, đây là mùi gì?"
Vương Kim Quý cũng không dám khinh thường nữa, vội vàng chạy tới, nghiên cứu nửa ngày.
Mấy xã viên của thôn Vương Lâu bên cạnh, còn có Vương Kim Long đều ở đó thúc giục: "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, có thể sửa xong không? Sao lại không quay được, nếu không chúng ta thử lại lần nữa?"
Mặt của Vương Kim Quý cũng có chút trắng bệch, hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm động cơ màu xanh lục kia, một hồi lâu sau mới nhìn về phía Tiêu Cửu Phong bên cạnh.
Tiêu Cửu Phong vẫn ngồi xổm ở đó như cũ, đang lưu loát dùng cờ lê vặn ốc vít gì đó, căn bản không liếc mắt nhìn hắn ta một cái.
Vương Kim Quý khó chịu, cực kỳ khó chịu. Hắn ta đột nhiên phát hiện mình đã bỏ qua một vấn đề vô cùng lớn.
Hắn ta chỉ lo kiểm tra phần máy móc bên ngoài, lại không nghĩ tới, bên trong vậy mà bởi vì thủy triều lên cũng có bùn rơi vào, lúc này mới dẫn đến động cơ không hoạt động. Mà hiện tại hắn ta một lòng muốn khởi động động cơ một lần nữa, nhưng kỳ thật bên trong không được dọn dẹp, liền xảy ra vấn đề, đây là có thứ gì đó bên trong bị cháy.
Vương Kim Quý nhìn chằm chằm động cơ kia, đột nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ, hắn ta cứng ngắc nhìn chằm chằm cái vỏ ngoài màu xanh lá cây kia, ngay cả nói cái gì cũng không biết.
Vương Kim Long và mấy thành viên ở bên cạnh thấy vậy cũng nóng nảy: "Rốt cuộc là sao, đến cùng thế nào anh nói chuyện đi!"
Vương Kim Quý gian nan lau mồ hôi trên trán: "Cho, cho tôi một cái cờ lê, tôi phải vặn ra nhìn xem bên trong."
Cháy cái gì, cháy thành cái dạng gì hắn ta không biết.
Bên trong rốt cuộc cấu tạo thế nào, hắn ta cũng không biết luôn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận