Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 183
Chương 183Chương 183
Trong khi nói chuyện, Tiêu Cửu Phong và Thần Quang đều đã ký tên, hắn cẩn thận thu lại: "Ngày kia tôi phải đến công xã, nhanh chóng giúp đỡ lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, đến lúc đó sẽ mang về cho chú Cửu."
Hắn nhìn Thần Quang, hài lòng thở phào nhẹ nhõm.
Chú của hắn rốt cuộc cũng có vợ rồi, vì sao bây giờ hắn lại có một loại cảm giác thỏa mãn như cha già vậy chứ?
Tiêu Bảo Đường lại lôi kéo Tiêu Cửu Phong nói chuyện về lúa mì đen, cuối cùng mới chịu thả cho Tiêu Cửu Phong và Thần Quang rời khỏi đó.
Xử lý xong chuyện này, thoạt nhìn tâm tình Tiêu Cửu Phong không tệ, cũng không dẫn Thần Quang về nhà, anh nói là muốn đi dạo dọc đường ngoài thôn.
Thần Quang cảm thấy buồn bực, nhưng mà cô cũng không đói, cũng không gấp gáp, nếu anh muốn đi dạo thì đi dạo.
Ai biết được khi đi dạo một vòng thì nhìn thấy Vương Kim Long đang làm cỏ ở khu vực giao nhau của hai đại đội sản xuất.
Vương Kim Long vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Tiêu Cửu Phong và Thần Quang.
Đứng giữa hoàng hôn rực rỡ, hắn ta nhìn chằm chăm Tiêu Cửu Phong, hắn thấy trên mặt Tiêu Cửu Phong không có biểu cảm øì, nhưng trong mắt lại lộ ra một cảm giác thả lỏng sung sướng.
Hắn ta biết loại cảm giác sung sướng này, đó là cảm giác sung sướng của một người đàn ông sau khi được thỏa mãn vào buổi tối, chỉ có đàn ông kết hôn mới có thể hiểu.
Vương Kim Long cảm thấy cực kỳ chói mắt.
Hắn ta cảm thấy mình cũng quá ngốc rồi.
Nghe nói Tiêu Cửu Phong không hề chạm vào cô vợ nhỏ, hắn ta liền cảm thấy chính mình có thể còn cơ hội, thế mà lại ngốc đến mức chạy đi tìm Tiêu Cửu Phong hỏi cần điều kiện gì mới có thể lấy được cô vợ nhỏ, kết quả trực tiếp bị anh đấm cho một đấm, đánh cho cái mũi của hắn ta nở hoa luôn rồi.
Kỳ thực lúc Tiêu Cửu Phong đánh hắn thì cuối cùng bản thân hắn cũng hiểu ra nhưng cũng đã quá muộn rồi.
Người là của Tiêu Cửu Phong, ở trong nhà của Tiêu Cửu Phong, hắn ta không có cơ hội rồi, muốn cứng rắn cướp đoạt cũng khó có khả năng.
Sau đó hắn ta nghe được tin, biết được cuối cùng Tiêu Cửu Phong và cô vợ nhỏ cũng thành chuyện tốt rồi, cô vợ nhỏ ở trên giường hai ngày không xuống được, hắn ta nghe mà trong lòng kêu đau một tiếng.
Một cô gái nhỏ như vậy, yếu ớt giống như một bông hoa nho nhỏ hé nở giữa gió núi, làn da trắng nõn mỏng manh, tay chân nhỏ nhắn thanh thoát, buổi tối cô bị Tiêu Cửu Phong chà đạp như vậy, rốt cuộc thì Tiêu Cửu Phong có biết thương hương tiếc ngọc hay không!?
Nhưng đây là vợ người ta, hắn không có quyền kiểm soát được.
Nếu như cô là vợ của Vương Kim Long vậy thì hắn ta cũng muốn làm như vậy!!!
Trong lòng Vương Kim Long chua xót muốn chết, ánh mắt chầm chậm chuyển từ trên người Tiêu Cửu Phong sang trên người Thần Quang.
Hắn ta đang nhìn cái gì đây?
Vốn dĩ Thần Quang mảnh mai mảnh khảnh, lại non nớt ngây ngô, giống như quả táo còn non, toát ra mùi táo xanh thơm nhẹ khiến cho người ta nhìn đến mức chảy nước miếng, trông mà không ngừng thèm thuồng, nhưng rốt cuộc cảm thấy còn chưa chín mọng lắm, có thể chờ thêm một chút.
Nhưng hiện tại trông cô giống như đã chín mọng chỉ sau một đêm.
Không... không phải trong một đêm, mà là trong vài đêm đó đã bị Tiêu Cửu Phong ép buộc, cô như trở thành 'trái chín cây'.
Sau khi cô được người đàn ông của mình 'tưới' đều, nhìn một cái đã nhận ra được sự quyến rũ khác biệt toát lên trên con người cô.
Vương Kim Long đau lòng nhìn Thần Quang đang ở ngay trước mắt mình, khuôn mặt trắng như sữa vậy, hai đôi má ng hồng sáng bóng, cái cổ mảnh khảnh như vậy, thậm chí trên da còn có vài vết ứ đọng màu đỏ, ánh mắt long lanh xinh đẹp, bên trong hơi ướt đẫm nước, còn có cái miệng nhỏ nhắn kia hơi vểnh lên...
Vương Kim Long gần như không dám nhìn nữa, ơn giời, một cô gái như vậy, buổi tối không biết sẽ có mùi vị gì, đời này hắn ta không có cơ hội nếm thử rồi!
Trong khi nói chuyện, Tiêu Cửu Phong và Thần Quang đều đã ký tên, hắn cẩn thận thu lại: "Ngày kia tôi phải đến công xã, nhanh chóng giúp đỡ lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, đến lúc đó sẽ mang về cho chú Cửu."
Hắn nhìn Thần Quang, hài lòng thở phào nhẹ nhõm.
Chú của hắn rốt cuộc cũng có vợ rồi, vì sao bây giờ hắn lại có một loại cảm giác thỏa mãn như cha già vậy chứ?
Tiêu Bảo Đường lại lôi kéo Tiêu Cửu Phong nói chuyện về lúa mì đen, cuối cùng mới chịu thả cho Tiêu Cửu Phong và Thần Quang rời khỏi đó.
Xử lý xong chuyện này, thoạt nhìn tâm tình Tiêu Cửu Phong không tệ, cũng không dẫn Thần Quang về nhà, anh nói là muốn đi dạo dọc đường ngoài thôn.
Thần Quang cảm thấy buồn bực, nhưng mà cô cũng không đói, cũng không gấp gáp, nếu anh muốn đi dạo thì đi dạo.
Ai biết được khi đi dạo một vòng thì nhìn thấy Vương Kim Long đang làm cỏ ở khu vực giao nhau của hai đại đội sản xuất.
Vương Kim Long vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Tiêu Cửu Phong và Thần Quang.
Đứng giữa hoàng hôn rực rỡ, hắn ta nhìn chằm chăm Tiêu Cửu Phong, hắn thấy trên mặt Tiêu Cửu Phong không có biểu cảm øì, nhưng trong mắt lại lộ ra một cảm giác thả lỏng sung sướng.
Hắn ta biết loại cảm giác sung sướng này, đó là cảm giác sung sướng của một người đàn ông sau khi được thỏa mãn vào buổi tối, chỉ có đàn ông kết hôn mới có thể hiểu.
Vương Kim Long cảm thấy cực kỳ chói mắt.
Hắn ta cảm thấy mình cũng quá ngốc rồi.
Nghe nói Tiêu Cửu Phong không hề chạm vào cô vợ nhỏ, hắn ta liền cảm thấy chính mình có thể còn cơ hội, thế mà lại ngốc đến mức chạy đi tìm Tiêu Cửu Phong hỏi cần điều kiện gì mới có thể lấy được cô vợ nhỏ, kết quả trực tiếp bị anh đấm cho một đấm, đánh cho cái mũi của hắn ta nở hoa luôn rồi.
Kỳ thực lúc Tiêu Cửu Phong đánh hắn thì cuối cùng bản thân hắn cũng hiểu ra nhưng cũng đã quá muộn rồi.
Người là của Tiêu Cửu Phong, ở trong nhà của Tiêu Cửu Phong, hắn ta không có cơ hội rồi, muốn cứng rắn cướp đoạt cũng khó có khả năng.
Sau đó hắn ta nghe được tin, biết được cuối cùng Tiêu Cửu Phong và cô vợ nhỏ cũng thành chuyện tốt rồi, cô vợ nhỏ ở trên giường hai ngày không xuống được, hắn ta nghe mà trong lòng kêu đau một tiếng.
Một cô gái nhỏ như vậy, yếu ớt giống như một bông hoa nho nhỏ hé nở giữa gió núi, làn da trắng nõn mỏng manh, tay chân nhỏ nhắn thanh thoát, buổi tối cô bị Tiêu Cửu Phong chà đạp như vậy, rốt cuộc thì Tiêu Cửu Phong có biết thương hương tiếc ngọc hay không!?
Nhưng đây là vợ người ta, hắn không có quyền kiểm soát được.
Nếu như cô là vợ của Vương Kim Long vậy thì hắn ta cũng muốn làm như vậy!!!
Trong lòng Vương Kim Long chua xót muốn chết, ánh mắt chầm chậm chuyển từ trên người Tiêu Cửu Phong sang trên người Thần Quang.
Hắn ta đang nhìn cái gì đây?
Vốn dĩ Thần Quang mảnh mai mảnh khảnh, lại non nớt ngây ngô, giống như quả táo còn non, toát ra mùi táo xanh thơm nhẹ khiến cho người ta nhìn đến mức chảy nước miếng, trông mà không ngừng thèm thuồng, nhưng rốt cuộc cảm thấy còn chưa chín mọng lắm, có thể chờ thêm một chút.
Nhưng hiện tại trông cô giống như đã chín mọng chỉ sau một đêm.
Không... không phải trong một đêm, mà là trong vài đêm đó đã bị Tiêu Cửu Phong ép buộc, cô như trở thành 'trái chín cây'.
Sau khi cô được người đàn ông của mình 'tưới' đều, nhìn một cái đã nhận ra được sự quyến rũ khác biệt toát lên trên con người cô.
Vương Kim Long đau lòng nhìn Thần Quang đang ở ngay trước mắt mình, khuôn mặt trắng như sữa vậy, hai đôi má ng hồng sáng bóng, cái cổ mảnh khảnh như vậy, thậm chí trên da còn có vài vết ứ đọng màu đỏ, ánh mắt long lanh xinh đẹp, bên trong hơi ướt đẫm nước, còn có cái miệng nhỏ nhắn kia hơi vểnh lên...
Vương Kim Long gần như không dám nhìn nữa, ơn giời, một cô gái như vậy, buổi tối không biết sẽ có mùi vị gì, đời này hắn ta không có cơ hội nếm thử rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận