Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 159
Chương 159Chương 159
Lúc Thần Quang trở về vẫn nhặt một ít củi, thời điểm cô về nhà thì Tiêu Cửu Phong còn chưa trở về, cô ở đây nấu cơm, khi đang nấu cơm thì nhìn thấy bột mì trong nồi, nhớ lại những ngày này sống tốt như vậy, Tiêu Cửu Phong cũng không ghét bỏ cô hay là muốn đuổi cô đi, cô nên thỏa mãn thôi, nhưng thực ra là cô vẫn chưa thỏa mãn.
Cô hi vọng danh chính ngôn thuận, hi vọng làm người phụ nữ của anh, hi vọng anh dùng cánh tay mạnh mẽ như kìm sắt siết chặt mình, cô hi vọng giống cô gái ở ruộng cao lương nằm đó khóc thút thít.
Cô vét một ít bột mì trộn với bột ngô rồi bắt đầu nhào bột.
Cô đột nhiên muốn ăn mì sợi, chính là mì sợi ngày đó Tiêu Cửu Phong đưa cô đi ăn, trong nhà cũng không có thịt bò, nhưng mà cô có thể đập hai quả trứng ốp la.
Tiêu Cửu Phong qua một thời gian sẽ lấy về một ít trứng ga không biết từ chỗ nào, anh nói tìm được người đổi, cô cũng không hỏi thêm, dù sao anh không ăn trộm là được. Cô luôn vì vậy mà không nỡ ăn, hiện tại đúng lúc có dịp để ăn.
Nhào bột nặn mì, cán mì, đun nóng nồi, bỏ mì sợi vào nước, một gốc rơm chưa đốt hết, sợi mì trắng dẻo dai nóng hầm hập ra nồi. Thần Quang thái hành và dưa chuột cắt thành chồng sợi mỏng, lại cắt cây tể thái(*) cỏ nến xanh cùng vài cọng rau dại, dùng mè vừng trộn như vậy, đặt trong mâm sứ thô, sau đổ một chút tương ngọt từ trong bình ra, chuẩn bị một ít xong thì chờ anh trở về ăn chung.
[Chú thích: (*) Cây tể thái: tên một thức cỏ, hoa trắng, khi còn non ăn được, dùng làm thuốc giải nhiệt, lợi tiểu, cam máu. ]
Sau khi tính toán thời gian như vậy thì chắc hẳn là anh sắp trở về rồi.
Cô ra khỏi nhà bếp, rửa tay, thừa dịp thời gian chờ đợi này thu dọn nhà chính một chút, ai biết được khi vừa mới vào nhà chính, chợt nghe thấy âm thanh keo kẹt của cánh cửa bị đẩy ra, chính là anh đã trở về.
Hôm nay tiếng bước chân của anh không giống mọi ngày, đi đứng có chút vội vã.
Thần Quang nhăn mày, đã có chuyện gì xảy ra sao? Hay là tâm tình đang không được tốt?
Thần Quang còn đang nghỉ hoặc, Tiêu Cửu Phong đã đằng đằng sát khí tiến vào nhà.
Nói đằng đẳng sát khí là vì mặt anh trầm như nước, con ngươi đen lạnh nhạt như hồ băng vạn năm, vừa tiến đến liên nhìn chằm chằm cô, như thế lại chẳng khác nào trông cô như phạm phải lỗi lầm gì to lớn.
Thần Quang càng thêm buồn bực, cô nghỉ hoặc nhin anh.
Tiêu Cửu Phong liền nhìn chằm chằm Thần Quang như vậy.
Phải đó, chính anh là người nói với cô rằng có thể tự do lựa chọn, lựa chọn ở lại hay là rời đi.
Anh vốn cho rằng cô đương nhiên sẽ lựa chọn ở lại.
Kết quả khi cô biết mình có thể lựa chọn, rồi sau đó nói với anh, cô còn chưa nghĩ ra nên muốn suy xét cân nhắc kỹ.
Chỉ là vì sự suy xét này mà trong lòng Tiêu Cửu Phong cũng đã trầm xuống.
Là anh không tốt với cô hay là cô sớm có tính toán khác?
Tiêu Cửu Phong nhớ tới trước kia cô dây dưa với mình, ôm lấy cánh tay mình, nằm ở hõm vai mình, làm nũng đủ kiểu với mình, anh phát hiện chính mình sống hai đời lại không hiểu rõ phụ nữ một chút nào.
Một cô gái làm sao có thể một ngày trước còn quấn quýt lấy mình rồi dịu dàng làm nũng, sau một ngày đột nhiên nói cô muốn suy xét kỹ về vấn đề này, cô muốn tìm hiểu về nhiều người đàn ông khác hay saol
Cô không hề đùa giỡn, Thần Quang thật sự nghiêm túc suy xét, thậm chí có người giới thiệu đối tượng cho cô, có đàn ông săn đón cô, cô đều nhận toàn bộ không có ý cự tuyệt chút nào. Cô đây là muốn lưu lại bao nhiêu đường lui cho mình.
Mà hôm nay thậm chí có tên Vương Kim Long trực tiếp chạy đến trước mặt anh, nói muốn cưới cô, còn hỏi anh muốn lễ hỏi gì mới nguyện ý gả cô ra ngoài.
Gả cô ra ngoài cho ai? Cho Vương Kim Long ư?
Tiêu Cửu Phong nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trước mắt, cô gái nhỏ từng ngây thơ sợ sệt, lúc này đang cắn môi, có chút mờ mịt nhìn anh.
Lúc Thần Quang trở về vẫn nhặt một ít củi, thời điểm cô về nhà thì Tiêu Cửu Phong còn chưa trở về, cô ở đây nấu cơm, khi đang nấu cơm thì nhìn thấy bột mì trong nồi, nhớ lại những ngày này sống tốt như vậy, Tiêu Cửu Phong cũng không ghét bỏ cô hay là muốn đuổi cô đi, cô nên thỏa mãn thôi, nhưng thực ra là cô vẫn chưa thỏa mãn.
Cô hi vọng danh chính ngôn thuận, hi vọng làm người phụ nữ của anh, hi vọng anh dùng cánh tay mạnh mẽ như kìm sắt siết chặt mình, cô hi vọng giống cô gái ở ruộng cao lương nằm đó khóc thút thít.
Cô vét một ít bột mì trộn với bột ngô rồi bắt đầu nhào bột.
Cô đột nhiên muốn ăn mì sợi, chính là mì sợi ngày đó Tiêu Cửu Phong đưa cô đi ăn, trong nhà cũng không có thịt bò, nhưng mà cô có thể đập hai quả trứng ốp la.
Tiêu Cửu Phong qua một thời gian sẽ lấy về một ít trứng ga không biết từ chỗ nào, anh nói tìm được người đổi, cô cũng không hỏi thêm, dù sao anh không ăn trộm là được. Cô luôn vì vậy mà không nỡ ăn, hiện tại đúng lúc có dịp để ăn.
Nhào bột nặn mì, cán mì, đun nóng nồi, bỏ mì sợi vào nước, một gốc rơm chưa đốt hết, sợi mì trắng dẻo dai nóng hầm hập ra nồi. Thần Quang thái hành và dưa chuột cắt thành chồng sợi mỏng, lại cắt cây tể thái(*) cỏ nến xanh cùng vài cọng rau dại, dùng mè vừng trộn như vậy, đặt trong mâm sứ thô, sau đổ một chút tương ngọt từ trong bình ra, chuẩn bị một ít xong thì chờ anh trở về ăn chung.
[Chú thích: (*) Cây tể thái: tên một thức cỏ, hoa trắng, khi còn non ăn được, dùng làm thuốc giải nhiệt, lợi tiểu, cam máu. ]
Sau khi tính toán thời gian như vậy thì chắc hẳn là anh sắp trở về rồi.
Cô ra khỏi nhà bếp, rửa tay, thừa dịp thời gian chờ đợi này thu dọn nhà chính một chút, ai biết được khi vừa mới vào nhà chính, chợt nghe thấy âm thanh keo kẹt của cánh cửa bị đẩy ra, chính là anh đã trở về.
Hôm nay tiếng bước chân của anh không giống mọi ngày, đi đứng có chút vội vã.
Thần Quang nhăn mày, đã có chuyện gì xảy ra sao? Hay là tâm tình đang không được tốt?
Thần Quang còn đang nghỉ hoặc, Tiêu Cửu Phong đã đằng đằng sát khí tiến vào nhà.
Nói đằng đẳng sát khí là vì mặt anh trầm như nước, con ngươi đen lạnh nhạt như hồ băng vạn năm, vừa tiến đến liên nhìn chằm chằm cô, như thế lại chẳng khác nào trông cô như phạm phải lỗi lầm gì to lớn.
Thần Quang càng thêm buồn bực, cô nghỉ hoặc nhin anh.
Tiêu Cửu Phong liền nhìn chằm chằm Thần Quang như vậy.
Phải đó, chính anh là người nói với cô rằng có thể tự do lựa chọn, lựa chọn ở lại hay là rời đi.
Anh vốn cho rằng cô đương nhiên sẽ lựa chọn ở lại.
Kết quả khi cô biết mình có thể lựa chọn, rồi sau đó nói với anh, cô còn chưa nghĩ ra nên muốn suy xét cân nhắc kỹ.
Chỉ là vì sự suy xét này mà trong lòng Tiêu Cửu Phong cũng đã trầm xuống.
Là anh không tốt với cô hay là cô sớm có tính toán khác?
Tiêu Cửu Phong nhớ tới trước kia cô dây dưa với mình, ôm lấy cánh tay mình, nằm ở hõm vai mình, làm nũng đủ kiểu với mình, anh phát hiện chính mình sống hai đời lại không hiểu rõ phụ nữ một chút nào.
Một cô gái làm sao có thể một ngày trước còn quấn quýt lấy mình rồi dịu dàng làm nũng, sau một ngày đột nhiên nói cô muốn suy xét kỹ về vấn đề này, cô muốn tìm hiểu về nhiều người đàn ông khác hay saol
Cô không hề đùa giỡn, Thần Quang thật sự nghiêm túc suy xét, thậm chí có người giới thiệu đối tượng cho cô, có đàn ông săn đón cô, cô đều nhận toàn bộ không có ý cự tuyệt chút nào. Cô đây là muốn lưu lại bao nhiêu đường lui cho mình.
Mà hôm nay thậm chí có tên Vương Kim Long trực tiếp chạy đến trước mặt anh, nói muốn cưới cô, còn hỏi anh muốn lễ hỏi gì mới nguyện ý gả cô ra ngoài.
Gả cô ra ngoài cho ai? Cho Vương Kim Long ư?
Tiêu Cửu Phong nhìn chằm chằm cô gái nhỏ trước mắt, cô gái nhỏ từng ngây thơ sợ sệt, lúc này đang cắn môi, có chút mờ mịt nhìn anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận