Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 158

Chương 158Chương 158
Con người Tiêu Cửu Phong khiến người ta không dễ đoán ra, giọng nói cũng nhàn nhạt: "Rồi sao?"
Vương Kim Long thở dài: "Cậu nhìn tôi này, không phải năm ngoái vợ tôi mất rồi ư? Tôi đây mất vợ nên vẫn luôn muốn cưới một người ở trong nhà, khắp nẻo gần xa, không ít bà mối đều muốn giới thiệu cho tôi, mà những cô gái đó tôi không nhìn trúng, tôi chỉ muốn cưới một người vừa ý, tất nhiên phải tự mình thấy thích, hết sức thích thì mới được."
Tiêu Cửu Phong: "Tiếp tục đi."
Vương Kim Long: "Thần Quang nhà cậu, dáng vẻ thật không tệ, lần đầu tôi vừa nhìn thấy cô ấy, liền cảm thấy cô gái này rất tốt, cô ấy không giống với cô gái nông thôn khác, tôi nhìn thấy Thần Quang liền cảm nhận được rằng..."
Vương Kim Long nhớ tới khoảng thời gian dằn vặt gần đây của mình, cái loại cầu mà không được khó chịu cùng tiếc nuối này, hắn ta thở dài: "Nhìn thấy cô gái như Thần Quang nhà cậu, tôi cảm thấy sao những người phụ nữ khác không có chút thú vị øì, đàn ông sống cả đời, cưới được một cô vợ như vậy ở trong phòng, vậy cũng xem như không sống uổng phí rồi! Tôi nghĩ dù sao thì tôi cũng phải cưới được Thần Quang nhà cậu!"
Cằm Tiêu Cử Phong căng chặt, con ngươi lạnh lùng như băng.
Vương Kim Long lại đắm chìm trong tình cảm ấp ủ của mình, cũng không được tính là tình cảm ấp ủ, chỉ là loại thích chớp nhoáng này, loại này đối với một anh nông dân mà nói rất khó bày tỏ rõ ràng.
Hắn ta thở sâu: "Tôi muốn cưới Thần Quang, cậu xem muốn điều kiện gì, cần sính lễ gì, chuẩn bị øì, cậu cứ đưa ra điều kiện, tôi có thể làm được thì tôi đều tận lực làm, chỉ cần cậu bằng lòng gả cô ấy cho tôi, tôi đều làm hết."
Vương Kim Long nói ra lời này là có lo lắng, cuộc sống hằng ngày trong nhà hắn ta cũng không tệ, tuy rằng đầu năm nay không có nhà ai nghèo nhà ai giàu, nhưng hắn ta có chị gái gả đến huyện, còn có người anh trai làm việc trong trấn, bình thường đều sẽ gửi phiếu lương thực, phiếu công hay phiếu gì đó cho mẹ hắn, có cho cả tiền, còn anh ta lại là đại đội trưởng, bình thường cũng có chút tiền lương, còn có thể chia thêm nhiều điểm công, dù sao cuộc sống như thế này vẫn thoải mái hơn người bình thường.
Hắn ta cảm thấy bản thân cũng xem như rất có thành ý, hắn nhìn về phía Tiêu Cửu Phong, giơ tay lên tính vỗ bả vai Tiêu Cửu Phong: "Tôi cưới Thần Quang rồi nhất định sẽ đối xử với cô ấy thật tốt, không dám chắc rằng sẽ cho cô ấy mỗi bữa đều ăn ngon, nhưng chỉ cần có Vương Kim Long tôi ở đây, tôi sẽ không..." Nhưng hắn ta còn chưa dứt lời.
Lúc hắn ta nói được một nửa, liền nhìn thấy ánh mắt Tiêu Cửu Phong nhìn hắn ta, cái loại ánh mắt này phảng phất như có thể lăng trì hắn ta đến chết.
Vương Kim Long liền dừng lại, hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, nắm đấm đã hướng về phía hắn ta rồi.
Nắm đấm của Tiêu Cửu Phong, nhắm vào đầu hắn ta mà đấm, Vương Kim Long muốn tránh cũng tránh không được.
"Bịch" một tiếng, nắm đấm này trực tiếp đập trên mặt hắn ta, cả người hắn đều bị đánh bay, sau đó té thật mạnh trên mặt đất.
Trước mắt đều là sao vàng, ong ong ong, đầu óc choáng váng, hắn ta chật vật đứng lên, vừa đưa tay lau mặt, mùi tanh đặc sánh... chảy chảy... chảy máu rồi.
"Này cậu, cậu đang làm gì vậy hả!" Hắn ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Cửu Phong, đây là thể loại thần kinh gì vậy chứ!!!
"Đái thử một bãi rồi soi xem, cậu mà cũng xứng để cưới cô ấy à?" Tiêu Cửu Phong từ trên cao nhìn xuống Vương Kim Long trên đất, rặn ra mấy chữ này từ trong kế răng.
Nói xong thì không đợi Vương Kim Long đáp lời, anh thẳng bước chân đi về nhà.
Cách đó không xa, Tiêu Bảo Đường vẫn luôn lén lút xem được một màn như vậy nên bị dọa cho choáng váng.
Chú Cửu của hắn vừa rồi lại trực tiếp đánh gục một người vạm vỡ như Vương Kim Long, đây là... đây là làm sao vậy? Vương Kim Long sao lại chọc tới chú Cửu của hắn rồi?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận