Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 239
Chương 239Chương 239
Chạng vạng tối hôm đó, hoàng hôn buông xuống, lúa mì trên mặt đất gần như đã cắt xong, cô đang vùi đầu vào đó nhặt lúa mì, chợt nghe Ninh Quế Hoa gọi: "Thần Quang, sao cô vẫn còn nhặt lúa mì vậy!"
Thần Quang ngẩng đầu lên, lau mồ hôi trên trán: "Sao vậy ạ?”
Ninh Quế Hoa dậm chân: "Ai nha, xảy ra chuyện lớn rồi! Trong đại đội chúng ta có một chiếc xe ô tô cắm cờ đỏ, trực tiếp lái ra đường cái, nói là tìm Cửu Phong, vừa rồi Cửu Phong đã qua đó!"
Thần Quang: "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy ạ?"
Lần trước đi huyện thành đã cách đây mấy tháng rồi, cô cũng đã quên mất chuyện đi huyện thành gì đó rồi, trong đầu cô toàn là suy nghĩ, không phải là Tiêu Cửu Phong xảy ra chuyện gì mà phải bị người ta bắt đi vậy chứ?
Ninh Quế Hoa: "Không biết nữa! Đừng nhặt lúa mì nữa, hãy mau tranh thủ qua đó xem thử đi!"
Thần Quang cuống quýt nói: "Được, vậy bây giờ tôi đi qua đó xem một chút."
Cô lập tức cầm lấy liềm và bình nước của mình, vội vàng muốn trở về, mấy người phụ nữ bên cạnh thấy vậy cũng đều tò mò, nói dù sao trong ruộng cũng gần như xong việc rồi, không có chuyện gì để làm nữa, bọn họ muốn đi xem thử rốt cuộc là chuyện gì.
Đợi đến khi Thần Quang đi qua đó, đã có không ít người đi ra đường, mọi người vội vàng nói: "Vừa rồi Cửu Phong đi theo bọn họ qua văn phòng đại đội, Thần Quang à, cô mau nhìn xem coi đã xảy ra chuyện gì!"
Thần Quang vội vàng bước nhanh tới, trong lòng cũng nhớ tới chuyện đi huyện thành mà lần đó Tiêu Cửu Phong nhắc tới, mơ hồ nghĩ, không phải là chuyện kia chứ? Nhưng lại cảm thấy không có khả năng, Tiêu Cửu Phong muốn đi huyện thành, làm sao có thể có xe nhỏ đến đây, sợ là có chuyện lớn gì đã xảy ra rồi!
Cô vội vàng hỏi người ta: "Ở đây là đang xảy ra chuyện gì vậy? Mọi người có nghe bọn họ nói gì không?"
Đang nói thì nghe bên kia có người nói: "Thần Quang, cô đừng sợ, không phải chuyện xấu, tôi thấy Cửu Phong quen biết mấy người từ trên xe đi xuống!"
Người kia nói: "Đúng vậy, tôi thấy họ hình như có quen biết, trong đó còn có một người phụ nữ, còn cười với Cửu Phong!"
Trong lòng Thần Quang kêu 'lộp bộp' một tiếng, cô đột nhiên nhớ tới người mà Tiêu Cửu Phong nhắc tới lúc trước, cái gì mà văn nghệ binh.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Theo bản năng cô luôn cảm thấy có thể là như vậy?
Lập tức trong đầu suy nghĩ một chút, Thần Quang vẫn quyết định chạy tới văn phòng xem sao.
Thời điểm Thần Quang đi tới văn phòng thì có một đoàn người từ bên trong đi ra ngoài.
Đi phía trước là Tiêu Cửu Phong và một người đàn ông có mái tóc hoa ram mặc trang phục Tôn Trung Sơn thẳng tắp, đi theo sau người đó là Vương Kiến Nghiệp từng gặp lần trước, còn có mấy vị khác, về phần đại đội trưởng Tiêu Bảo Đường của đại đội sản xuất cũng chỉ có thể đi theo phía sau.
Thần Quang nhìn qua đó, rất nhanh đã thấy được mấu chốt, ở bên cạnh vị mặc đồ Tôn Trung Sơn có mái tóc hoa râm kia là một cô gái.
Cô gái kia đội mũ quân đội, mặc áo sơ mi trắng và quần quây xanh, cách ăn mặc kia, khí chất kia, hoàn toàn không giống người trong thôn.
Phụ nữ trong làng có ai sẽ mặc áo sơ mi trắng chứ, trắng như tuyết vậy!
Khi Thần Quang nhìn qua đó, cô gái kia cũng vừa đúng lúc nhìn về phía này, bốn mắt nhìn nhau, Thần Quang cảm giác được trong mắt của cô gái kia có sự kinh ngạc và đánh giá.
Trực giác niệm kinh nhiều năm nói cho Thần Quang biết, chính là cô ta, cô ta chính là người lính văn nghệ một lòng muốn gả cho Tiêu Cửu Phong, cô ta mơ ước người đàn ông của mình.
Giờ này khắc này, ánh mắt cô ta nhìn mình, sự đánh giá của phụ nữ khi đối mặt với tình địch. Thần Quang hơi thẳng người. Đúng lúc này, Tiêu Cửu Phong nhìn thấy cô. Tiêu Cửu Phong đi thẳng đến trước mặt cô: "Em đến đúng lúc lắm, Thần Quang à, em mau lại đây."
Chạng vạng tối hôm đó, hoàng hôn buông xuống, lúa mì trên mặt đất gần như đã cắt xong, cô đang vùi đầu vào đó nhặt lúa mì, chợt nghe Ninh Quế Hoa gọi: "Thần Quang, sao cô vẫn còn nhặt lúa mì vậy!"
Thần Quang ngẩng đầu lên, lau mồ hôi trên trán: "Sao vậy ạ?”
Ninh Quế Hoa dậm chân: "Ai nha, xảy ra chuyện lớn rồi! Trong đại đội chúng ta có một chiếc xe ô tô cắm cờ đỏ, trực tiếp lái ra đường cái, nói là tìm Cửu Phong, vừa rồi Cửu Phong đã qua đó!"
Thần Quang: "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy ạ?"
Lần trước đi huyện thành đã cách đây mấy tháng rồi, cô cũng đã quên mất chuyện đi huyện thành gì đó rồi, trong đầu cô toàn là suy nghĩ, không phải là Tiêu Cửu Phong xảy ra chuyện gì mà phải bị người ta bắt đi vậy chứ?
Ninh Quế Hoa: "Không biết nữa! Đừng nhặt lúa mì nữa, hãy mau tranh thủ qua đó xem thử đi!"
Thần Quang cuống quýt nói: "Được, vậy bây giờ tôi đi qua đó xem một chút."
Cô lập tức cầm lấy liềm và bình nước của mình, vội vàng muốn trở về, mấy người phụ nữ bên cạnh thấy vậy cũng đều tò mò, nói dù sao trong ruộng cũng gần như xong việc rồi, không có chuyện gì để làm nữa, bọn họ muốn đi xem thử rốt cuộc là chuyện gì.
Đợi đến khi Thần Quang đi qua đó, đã có không ít người đi ra đường, mọi người vội vàng nói: "Vừa rồi Cửu Phong đi theo bọn họ qua văn phòng đại đội, Thần Quang à, cô mau nhìn xem coi đã xảy ra chuyện gì!"
Thần Quang vội vàng bước nhanh tới, trong lòng cũng nhớ tới chuyện đi huyện thành mà lần đó Tiêu Cửu Phong nhắc tới, mơ hồ nghĩ, không phải là chuyện kia chứ? Nhưng lại cảm thấy không có khả năng, Tiêu Cửu Phong muốn đi huyện thành, làm sao có thể có xe nhỏ đến đây, sợ là có chuyện lớn gì đã xảy ra rồi!
Cô vội vàng hỏi người ta: "Ở đây là đang xảy ra chuyện gì vậy? Mọi người có nghe bọn họ nói gì không?"
Đang nói thì nghe bên kia có người nói: "Thần Quang, cô đừng sợ, không phải chuyện xấu, tôi thấy Cửu Phong quen biết mấy người từ trên xe đi xuống!"
Người kia nói: "Đúng vậy, tôi thấy họ hình như có quen biết, trong đó còn có một người phụ nữ, còn cười với Cửu Phong!"
Trong lòng Thần Quang kêu 'lộp bộp' một tiếng, cô đột nhiên nhớ tới người mà Tiêu Cửu Phong nhắc tới lúc trước, cái gì mà văn nghệ binh.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Theo bản năng cô luôn cảm thấy có thể là như vậy?
Lập tức trong đầu suy nghĩ một chút, Thần Quang vẫn quyết định chạy tới văn phòng xem sao.
Thời điểm Thần Quang đi tới văn phòng thì có một đoàn người từ bên trong đi ra ngoài.
Đi phía trước là Tiêu Cửu Phong và một người đàn ông có mái tóc hoa ram mặc trang phục Tôn Trung Sơn thẳng tắp, đi theo sau người đó là Vương Kiến Nghiệp từng gặp lần trước, còn có mấy vị khác, về phần đại đội trưởng Tiêu Bảo Đường của đại đội sản xuất cũng chỉ có thể đi theo phía sau.
Thần Quang nhìn qua đó, rất nhanh đã thấy được mấu chốt, ở bên cạnh vị mặc đồ Tôn Trung Sơn có mái tóc hoa râm kia là một cô gái.
Cô gái kia đội mũ quân đội, mặc áo sơ mi trắng và quần quây xanh, cách ăn mặc kia, khí chất kia, hoàn toàn không giống người trong thôn.
Phụ nữ trong làng có ai sẽ mặc áo sơ mi trắng chứ, trắng như tuyết vậy!
Khi Thần Quang nhìn qua đó, cô gái kia cũng vừa đúng lúc nhìn về phía này, bốn mắt nhìn nhau, Thần Quang cảm giác được trong mắt của cô gái kia có sự kinh ngạc và đánh giá.
Trực giác niệm kinh nhiều năm nói cho Thần Quang biết, chính là cô ta, cô ta chính là người lính văn nghệ một lòng muốn gả cho Tiêu Cửu Phong, cô ta mơ ước người đàn ông của mình.
Giờ này khắc này, ánh mắt cô ta nhìn mình, sự đánh giá của phụ nữ khi đối mặt với tình địch. Thần Quang hơi thẳng người. Đúng lúc này, Tiêu Cửu Phong nhìn thấy cô. Tiêu Cửu Phong đi thẳng đến trước mặt cô: "Em đến đúng lúc lắm, Thần Quang à, em mau lại đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận