Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 202

Chương 202Chương 202
Vương Thúy Hồng: "Biệt danh ư?"
Phùng Thạch Đầu: "Tôi gọi cô ấy là tiểu tâm can, cô ấy gọi tôi là anh trai tốt!"
Trong đám người có người phì cười ra tiếng, mọi người cố gắng nhịn cười, nhìn về phía Tuệ An, đây thật đúng là... Chậc chậc chậc!
Tuệ An từ nãy đến giờ vẫn luôn nghiêng mặt về một bên, Phùng Thạch Đầu không nhìn thấy rõ được, nhưng sau đó Phùng Thạch Đầu rốt cuộc cũng nhấc mũi chân lên và nhìn thấy được chính xác khuôn mặt của Tuệ An, hắn chỉ vào Tuệ An nói: "Chính là người này, đúng là người này!”
Ninh Quế Hoa cũng không nhịn được nữa mà bật cười thành tiếng, vợ của Tiêu Bảo Đường và Tiêu Bảo Huy cũng đỏ mặt mím môi cười, về phần mấy người phụ nữ bên cạnh cũng không che giấu nổi nụ cười.
Tiêu Bảo Đường hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, không cần phải sợ nữa, không cần phải sợ nữa rồi.
Chỉ cần nhìn thì đã biết được thím nhỏ này chính xác là một đứa trẻ đơn thuần, sao có thể làm ra loại chuyện này được chứ, ánh mắt chú hắn rất nhạy bén, tuyệt đối không thể có khả năng nhìn nhầm người được.
Về phần chuyện đội nón xanh(*) này, đương nhiên không phải chú hắn là người lãnh mà chính là người khác.
[Chú thích: (*) Đội nón xanh: ý chỉ bị cắm sừng. ]
Vương Thúy Hồng quả thực là muốn điên lên lắm rồi, cô ta không thể nào hiểu được mà nhìn Phùng Thạch Đầu: "Anh anh... anh thật là!!"
Phùng Thạch Đầu cũng tức giận: "Cô hứa sẽ cho tôi phiếu mười cân lương thực, cô mau đưa cho tôi đi! Cô bảo tôi làm chứng, tôi đây không phải là đã đến làm chứng rồi sao?"
Phiếu mười cân lương thực ư?
Không ít người đỏ mắt nhìn chằm chằm Vương Thúy Hồng, cô ta thật là hào phóng mài
Vì đào một nhân chứng đến chà đạp thanh danh của Thần Quang mà cô ta nguyện ý bỏ ra phiếu mười cân lương thực lận sao?
Vương Thúy Hồng tức giận đến không chịu nổi: "Anh đừng có mơ tưởng, tôi sẽ không cho anh một phiếu nào đâu!"
Phùng Thạch Đầu tức giận đùng đùng lên: "Chuyện đã hứa rồi thì cô phải làm cho được chứ!"
Lúc này một người đàn ông đột nhiên lao ra, chính là Trần Thiết Xuyên, Trần Thiết Xuyên chỉ vào mặt mũi Vương Thúy Hồng mà mắng to: "Cô có thấy mất mặt hay không, đương nhiên là không biết xấu hổ mà, cô đây là đang làm cái trò gì vậy hả? Tại sao tôi lại cưới phải một người vợ như cô chứ! Tôi và cô ly hôn đi, từ nay hai ta sẽ ly hôn và chấm dứt với nhau!" Vương Thúy Hồng: "Ly hôn thì ly hôn, anh nghĩ tôi nguyện ý gả cho anh sao?"
Bên này ầm ï ly hôn, phía bên kia lại có một người đàn ông, anh ta ngây ngốc đứng ở đó, thật lâu sau cũng không có phản ứng gì.
Hắn ta chính là Vương Hữu Điền bị đội nón xanh trước mặt mọi người.
Vương Hữu Điền ánh mắt đờ đẫn, hai chân cứng ngắc, hắn ta không biết mình rốt cuộc đã nghe được những øì, càng không biết mình thấy được cái gì trước mắt đây.
Hắn ta vẫn cho rằng Tiêu Cửu Phong là đồ ngốc.
Vương Hữu Điền luôn có hai loại tâm lý, đồng thời cũng thường hay băn khoăn giữa hai loại tâm lý đó.
Loại thứ nhất là: Tiêu Cửu Phong tuy rằng cưới được một cô vợ nhỏ xinh đẹp như vậy, làm cho người ta thèm thuồng, nhưng người phụ nữ kia không đứng đắn, người phụ nữ của mình vẫn là tốt nhất và đứng đắn hơn hẳn!
Loại thứ hai là: tuy rằng Tiêu Cửu Phong cưới phải một người phụ nữ không đứng đắn như vậy, nhưng người ta rất xinh đẹp, thật sự hắn rất là thèm thuồng, so với người phụ nữ của mình thì ngon lành hơn nhiều.
Bây giờ cuối cùng Vương Hữu Điền cũng đã phát hiện ra rằng hắn ta không cần phải băn khoăn nữa.
Chính hắn ta bị đội nón xanh, là hắn cưới cái người phụ nữ không đứng đắn kial
Vương Hữu Điền đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, xông về phía Tuệ An: "Tôi sẽ đánh chết cô, cái đồ đê tiện này dám lừa tôi một cú thật đắng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận