Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chuong 76

Chuong 76Chuong 76
Thần Quang gật đầu thật mạnh: "Đúng vậy, thật sự sửa xong rồi, anh ấy rất lợi hại!"
Trong mắt Tuệ An lộ ra trào phúng: "Cũng chỉ là trùng hợp chứ gì, làm sao có thể lợi hại như vậy được!"
Thần Quang nghe xong nhất thời không vui, nhưng mà cô cũng không nói gì, trực tiếp cúi đầu tiếp tục làm việc.
Tuệ An lại không có tâm tình làm việc một chút nào, cô ta ngẩng đầu nhìn qua, nhìn thấy người đàn ông trong đám người kia.
Người đàn ông kia thoạt nhìn cũng không quá thuận mắt, mặt mày quá mức thâm trầm, thân hình quá mức thô kệch, cũng không phải loại hình mà cô ta sẽ thích.
Cô ta thích người sẽ nói một ít lời ngọt ngào am hiểu lòng người, ngũ quan tương đối thanh tú một chút.
Nhưng mà bây giờ, nhìn người đàn ông này từ xa, cô ta liên nhớ tới lúc nãy anh vừa đứng dậy, dáng vẻ tiêu sái nói đã sửa xong.
Nhiều người chờ ở chỗ này như vậy, anh cũng không lên tiếng, nói sửa xong rồi, lại tùy ý tựa như nói ăn cơm vậy, hình như căn bản không để vào mắt, nhưng anh tùy tiện nói như vậy, mọi người lập tức phấn chấn. Đây là một người như thế nào, sao lại có năng lực lớn như vậy chứ?
Tuệ An nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Phong, thấy anh rất tùy ý, cứ như vậy đi ở một bên, cầm lấy bình nước quân dụng, ừng ực ừng ực uống từng ngụm nước lớn, động tác thật sự là phóng đãng không bị trói buộc, nhưng lại lộ ra một cỗ mị lực nam tính nói không nên lời.
Ánh mắt Tuệ An rơi vào trên thân thể của Tiêu Cửu Phong, bả vai thật rộng, vừa rộng vừa cứng, thắt lưng kia mạnh mẽ hữu lực, thắt lưng quần buộc chặt lên, lộ ra một cỗ lực bộc phát mạnh mẽ.
Trong nháy mắt này, Tuệ An đột nhiên nghĩ đến người đàn ông này và sư muội của mình, về những lời nói của bọn họ, ve những tin đồn "cô vợ nhỏ kêu khóc cả một đêm", trên mặt cô ta đột nhiên đỏ lên.
Một ý tưởng cứ như vậy lóe lên trong đầu cô ta.
Cô ta nghĩ đến lúc trước chính là người đàn ông này cõng cô ta, một đường cõng thẳng xuống núi.
Lúc trước người đàn ông đặt mình lên bả vai kia, bây giờ chính là người đàn ông có tấm lưng rộng lớn hùng vĩ kia sao?
Có đôi khi vận mệnh chính là kỳ diệu như vậy, chỉ trong một cái nghiêng mình như thế, số phận của cô ta liền thay đổi, cô ta bị trao đổi, trở thành vợ của một người đàn ông khác.
Gô ta có thể làm chủ sao, có lẽ là có thể. Lúc ấy kỳ thật chỉ cần lên tiếng một chút, kháng nghị một chút, có lẽ hai người bọn họ sẽ không đổi với nhau rồi.
Nhưng lúc ấy cô ta nghe giọng nói của Vương Hữu Điền, cảm thấy hình như dễ nghe hơn một chút, không giống giọng nói của Tiêu Cửu Phong, cảm giác nặng nề, mang theo ý vị khàn khàn, cô ta sợ người có giọng nói này tuổi đã lớn, hoặc là tính tình không tốt, sợ anh sẽ đánh phụ nữ.
Nghĩ như vậy, Tuệ An vội vàng đi qua tìm Thần Quang.
Thần Quang đang ở nơi đó dùng cào sắt dọn dẹp cỏ nước bên kia, cô vén ống quần lên, cào cỏ nước vào một chỗ, sau đó lại dùng dây thừng cỏ khô cột lại bỏ qua một bên.
Tuệ An đi qua hỗ trợ.
Thần Quang lau mồ hôi, cảm kích nở nụ cười với Tuệ An: "Sư tỷ, cám ơn chị!"
Tuệ An cười đáp: "Khách khí cái gì, em là sư muội của chị mà."
Thần Quang càng thêm cảm kích: "Sư tỷ thật tốt."
Tuệ An cười nói: "Dù tốt đến đâu cũng không tốt bằng đàn ông nhà em."
Thần Quang nghe xong thì ngượng ngùng, mím môi nói: "Anh ấy rất tốt."
Tuy rằng sư tỷ và Tiêu Cửu Phong đều tốt, nhưng Thần Quang lại biết ai tốt hơn, Tiêu Cửu Phong ăn trứng gà, sẽ chia cho cô một nửa, nhưng sư tỷ trước kia vụng trộm ăn trứng gà, chính là ăn vụng một mình, sẽ gạt cô không cho cô nhìn thấy.
Tuệ An bắt đầu thăm dò: "Nhưng lúc người đàn ông nhà em hung dữ lên, có phải em sẽ rất sợ hãi không?”
Thần Quang suy nghĩ một chút: "Quả thực sợ hãi."
Đây là lời nói thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận