Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 61
Chương 61Chương 61
Khuôn mặt ni cô nhỏ quả thật tỉnh xảo, tỉnh xảo đến mức vừa nhìn liền không giống người nông thôn.
Toàn bộ làn da của ni cô nhỏ trắng như tuyết trong núi sâu.
Ni cô nhỏ còn cả người đều là nước, trong mắt là nước, da cũng là nước, ngay cả môi cũng ẩm ướt.
Một ni cô nhỏ như vậy, ngậm trong miệng đều sợ làm cô tan ra mất.
Tiêu Cửu Phong xoay người một cái, anh cảm thấy mình khát nước, khát đến cổ họng giống như đang bốc cháy, thân thể cũng bắt đầu giống như tảng đá, không chịu bị mình khống chế.
Anh nghiến răng ken két, nhịn không được muốn mắng lời thô tục.
Hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, anh biết mình không thể suy nghĩ lung tung nữa.
Lúc trước đã nói xong, nói chờ người ta tròn mười tám tuổi rồi nói sau, muốn đi hay ở lại đều tùy ý cô, dù sao cũng có rất nhiều đàn ông có thể kết hôn.
Nghĩ như vậy, Tiêu Cửu Phong nhắm hai mắt lại.
Nhưng sau khi nhắm mắt lại, bóng dáng ni cô nhỏ tan đi, thì bên tai anh lại vang lên giọng nói của ni cô nhỏ. "Đêm nay tôi phải hầu hạ anh thật tốt."
"Anh đuổi tôi đi, anh không cần tôi nữa à?"
Giọng nói của ni cô nhỏ mềm mại trong veo, giống như bánh tết rắc đường trắng, giống như suối trong leng keng rung động trên núi.
Yết hầu Tiêu Cửu Phong lăn lộn, một tay nắm chặt lại, đấm vào chiếu mát: "Cái quái gì vậy trời!"
Một nắm đấm này đấm xuống, cũng không có đánh tan được giọng nói của ni cô nhỏ, ngược lại giọng nói kia càng thêm ro ràng.
Ni cô nhỏ đang kêu, khóc hu hu kêu lên, trong miệng toàn là gọi anh Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong khí huyết dâng trào, ngực bốc cháy, nhịn không được gầm nhẹ: "Kêu la cái gì!"
Nếu đây do anh nghe được ảo giác, thì như vậy cũng quá đủ rồi!
Ai biết sau khi anh rống xong, giọng nói này vẫn còn, cũng không dừng lại.
Chẳng những không dừng lại, còn càng thêm rõ ràng, thậm chí còn có tiếng kêu nhỏ nức nở của ni cô nhỏ: "Anh Cửu Phong..."
Tiêu Cửu Phong lập tức thanh tỉnh, đây không phải là ảo giác, đúng là ni cô nhỏ đang khóc.
Anh đứng dậy, định đi qua đó.
Chạy ra hai bước lại trở vê mặc quần vào, sau đó trực tiếp xông tới căn phòng phía Tây. Trong căn phòng phía Tây, ni cô nhỏ ngồi xổm ở một góc giường lớn, ôm đầu gối, khóc đến nước mắt nước mũi đều chảy dài, sợ tới mức cả người run rẩy.
"Làm sao vậy?”
Tiêu Cửu Phong vừa mới hỏi ra lời này, ni cô nhỏ khóc hu hu liền nhìn thấy anh, sau đó bỗng nhiên đứng lên, gần như là trực tiếp nhào vào trong lòng.
Anh đứng ở bên cạnh giường đất, cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Cánh tay đúc bằng sắt vững vàng vòng quanh thân thể cô, không dám dùng sức ôm, chỉ có thể hơi hơi nâng lên.
Nhưng anh vẫn như cũ có thể cảm giác được thân thể của ni cô nhỏ mảnh khanh mềm nhữn, cũng không dám dùng sức, sợ hơi dùng sức liền hỏng.
Nhưng hết lần này tới lần khác cô còn giãy giụa, cánh tay gầy gò của cô gắt gao ôm lấy mình, xúc cảm mềm mại quấn lấy anh, mang đến cho anh một loại cảm giác xa lạ bao vây.
Rõ ràng cả người mỗi một chỗ đều có thể phát ra đầy đủ sức lực, nhưng anh chính là không có biện pháp tránh thoát cô.
Tiêu Cửu Phong hơi thở nặng nề, khàn giọng nói: "Thần Quang, rốt cuộc làm sao vậy, ai bắt nạt cô?” Thần Quang nghe được lời này, lại nâng mắt lên.
Trong bóng đêm mông lung, đập vào mắt lại là con ngươi tràn đầy nước mắt, yếu ớt ủy khuất, ngay cả môi cũng đang run rẩy, mái tóc đen nhánh mềm mại cũng bởi vì nước mắt ướt át dán lên cái trán trắng noãn.
Một cỗ hương thơm của cô gái trẻ xông thẳng vào trong mũi, lồng ngực Tiêu Cửu Phong kịch liệt phập phồng.
"Chỗ đó, chỗ đó..." Tiểu ni cô nhắc tới cái này, lông mi run ray con ngươi đầy nước mắt tràn đầy ủy khuất cùng hoảng sợ: "Chỗ đó có chuột..."
Tiêu Cửu Phong: "... Cái gì?"
Anh cảm thấy mình nghe lầm rồi.
Vừa rồi anh hối hận đan xen, đã tưởng tượng các loại khả năng đáng sợ nhất, tuy rằng đây là nhà anh, theo lý thuyết sẽ không xảy ra chuyện kia, nhưng dáng vẻ của cô như sau khi bị gió thổi mưa đánh đến tàn hoa bại liễu(*), khó tránh khỏi làm cho người ta suy nghĩ nhiều.
Nhưng là bây giờ cô nói cái gì cơ?
Chú thích:
(Tàn hoa bại liễu: chỉ người phụ nữ phóng đãng hoặc đã bị giày xéo, hoặc bị vứt bỏ... Ở đây ý chỉ có khả năng đã bị người giở trò đồi bại.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Khuôn mặt ni cô nhỏ quả thật tỉnh xảo, tỉnh xảo đến mức vừa nhìn liền không giống người nông thôn.
Toàn bộ làn da của ni cô nhỏ trắng như tuyết trong núi sâu.
Ni cô nhỏ còn cả người đều là nước, trong mắt là nước, da cũng là nước, ngay cả môi cũng ẩm ướt.
Một ni cô nhỏ như vậy, ngậm trong miệng đều sợ làm cô tan ra mất.
Tiêu Cửu Phong xoay người một cái, anh cảm thấy mình khát nước, khát đến cổ họng giống như đang bốc cháy, thân thể cũng bắt đầu giống như tảng đá, không chịu bị mình khống chế.
Anh nghiến răng ken két, nhịn không được muốn mắng lời thô tục.
Hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, anh biết mình không thể suy nghĩ lung tung nữa.
Lúc trước đã nói xong, nói chờ người ta tròn mười tám tuổi rồi nói sau, muốn đi hay ở lại đều tùy ý cô, dù sao cũng có rất nhiều đàn ông có thể kết hôn.
Nghĩ như vậy, Tiêu Cửu Phong nhắm hai mắt lại.
Nhưng sau khi nhắm mắt lại, bóng dáng ni cô nhỏ tan đi, thì bên tai anh lại vang lên giọng nói của ni cô nhỏ. "Đêm nay tôi phải hầu hạ anh thật tốt."
"Anh đuổi tôi đi, anh không cần tôi nữa à?"
Giọng nói của ni cô nhỏ mềm mại trong veo, giống như bánh tết rắc đường trắng, giống như suối trong leng keng rung động trên núi.
Yết hầu Tiêu Cửu Phong lăn lộn, một tay nắm chặt lại, đấm vào chiếu mát: "Cái quái gì vậy trời!"
Một nắm đấm này đấm xuống, cũng không có đánh tan được giọng nói của ni cô nhỏ, ngược lại giọng nói kia càng thêm ro ràng.
Ni cô nhỏ đang kêu, khóc hu hu kêu lên, trong miệng toàn là gọi anh Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong khí huyết dâng trào, ngực bốc cháy, nhịn không được gầm nhẹ: "Kêu la cái gì!"
Nếu đây do anh nghe được ảo giác, thì như vậy cũng quá đủ rồi!
Ai biết sau khi anh rống xong, giọng nói này vẫn còn, cũng không dừng lại.
Chẳng những không dừng lại, còn càng thêm rõ ràng, thậm chí còn có tiếng kêu nhỏ nức nở của ni cô nhỏ: "Anh Cửu Phong..."
Tiêu Cửu Phong lập tức thanh tỉnh, đây không phải là ảo giác, đúng là ni cô nhỏ đang khóc.
Anh đứng dậy, định đi qua đó.
Chạy ra hai bước lại trở vê mặc quần vào, sau đó trực tiếp xông tới căn phòng phía Tây. Trong căn phòng phía Tây, ni cô nhỏ ngồi xổm ở một góc giường lớn, ôm đầu gối, khóc đến nước mắt nước mũi đều chảy dài, sợ tới mức cả người run rẩy.
"Làm sao vậy?”
Tiêu Cửu Phong vừa mới hỏi ra lời này, ni cô nhỏ khóc hu hu liền nhìn thấy anh, sau đó bỗng nhiên đứng lên, gần như là trực tiếp nhào vào trong lòng.
Anh đứng ở bên cạnh giường đất, cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Cánh tay đúc bằng sắt vững vàng vòng quanh thân thể cô, không dám dùng sức ôm, chỉ có thể hơi hơi nâng lên.
Nhưng anh vẫn như cũ có thể cảm giác được thân thể của ni cô nhỏ mảnh khanh mềm nhữn, cũng không dám dùng sức, sợ hơi dùng sức liền hỏng.
Nhưng hết lần này tới lần khác cô còn giãy giụa, cánh tay gầy gò của cô gắt gao ôm lấy mình, xúc cảm mềm mại quấn lấy anh, mang đến cho anh một loại cảm giác xa lạ bao vây.
Rõ ràng cả người mỗi một chỗ đều có thể phát ra đầy đủ sức lực, nhưng anh chính là không có biện pháp tránh thoát cô.
Tiêu Cửu Phong hơi thở nặng nề, khàn giọng nói: "Thần Quang, rốt cuộc làm sao vậy, ai bắt nạt cô?” Thần Quang nghe được lời này, lại nâng mắt lên.
Trong bóng đêm mông lung, đập vào mắt lại là con ngươi tràn đầy nước mắt, yếu ớt ủy khuất, ngay cả môi cũng đang run rẩy, mái tóc đen nhánh mềm mại cũng bởi vì nước mắt ướt át dán lên cái trán trắng noãn.
Một cỗ hương thơm của cô gái trẻ xông thẳng vào trong mũi, lồng ngực Tiêu Cửu Phong kịch liệt phập phồng.
"Chỗ đó, chỗ đó..." Tiểu ni cô nhắc tới cái này, lông mi run ray con ngươi đầy nước mắt tràn đầy ủy khuất cùng hoảng sợ: "Chỗ đó có chuột..."
Tiêu Cửu Phong: "... Cái gì?"
Anh cảm thấy mình nghe lầm rồi.
Vừa rồi anh hối hận đan xen, đã tưởng tượng các loại khả năng đáng sợ nhất, tuy rằng đây là nhà anh, theo lý thuyết sẽ không xảy ra chuyện kia, nhưng dáng vẻ của cô như sau khi bị gió thổi mưa đánh đến tàn hoa bại liễu(*), khó tránh khỏi làm cho người ta suy nghĩ nhiều.
Nhưng là bây giờ cô nói cái gì cơ?
Chú thích:
(Tàn hoa bại liễu: chỉ người phụ nữ phóng đãng hoặc đã bị giày xéo, hoặc bị vứt bỏ... Ở đây ý chỉ có khả năng đã bị người giở trò đồi bại.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận