Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 231

Chương 231Chương 231
Thần Quang nghĩ, vậy thì đúng rồi, Tiêu Cửu Phong trước kia cũng là làm lính, có thể bọn họ đều là cùng nhau làm lính, cái này gọi là gì? Đồng đội có phải không?
Miên man suy nghĩ như vậy, Tiêu Cửu Phong và Vương Kiến Nghiệp kia đi ra, Vương Kiến Nghiệp rất nhiệt tình, lại bắt tay với Tiêu Cửu Phong, nói anh chú ý chờ tin tức gì đó.
Lúc Thần Quang đi theo Tiêu Cửu Phong, cô cảm giác Vương Kiến Nghiệp lại nhìn mình một cái.
Đi trên đường phố bên ngoài, Tiêu Cửu Phong đi bên trái, cô đi bên phải, cô nhìn sắc mặt Tiêu Cửu Phong, cố ý hỏi: "Người vừa rồi là ai vậy? Nhìn người ta trông rất tốt bụng."
Kỳ thật cô biết chứ nhưng cô vẫn là cố ý hỏi.
Tiêu Cửu Phong nhìn cô một cái, lại nói: "Kỳ thật em không cần bắt tay cũng được."
Thần Quang: "Hả?"
Tiêu Cửu Phong: "Sau này lúc người ta bắt tay với em, em cứ coi như không thấy gì đi."
Thần Quang: "...
Qua một hồi lâu, Thần Quang cuối cùng không thể nhịn được mà hỏi: "Anh cảm thấy như vậy có... Thích hợp không?”
Thật là bất lịch sự! Tiêu Cửu Phong hu một tiếng: "Ít nhất lúc em gặp lại người này thì không cần bắt tay với cậu ta!"
Thần quang nhìn thấy sắc mặt không tốt lắm của Tiêu Cửu Phong: "Anh ta đắc tội với anh à?"
Tiêu Cửu Phong: "Phải đó."
Thần Quang: "Sao lại đắc tội chứ?"
Tiêu Cửu Phong: "Đắc tội với anh thì cần phải có lý do sao?”
Thần Quang liền bất đắc dĩ: "Anh Cửu Phong, anh không thể không nói lý lẽ được! Người ta bắt tay với em thì em phải bắt tay với người ta chứ, đó là phép lịch sự.”
Tiêu Cửu Phong hơi nhướng mày, anh cũng không nói gì nữa.
Anh đương nhiên biết mình vô lý gây sự, thế nhưng nhìn người đàn ông khác nắm tay cô như vậy, quả thật không thoải mái lắm, đặc biệt là vừa mới ở trong phòng họp, người đàn ông kia còn không ngừng khen ngợi cô vợ nhỏ này của anh thật sự rất xinh đẹp, nói đặc biệt có nét phong cách tây, không giống người nông thôn một chút nào.
Anh là một người đàn ông đến từ một xã hội văn minh, trên thực tế, suy nghĩ nên cởi mở hơn nhiều so với hầu hết mọi người trong thời đại này, nhưng anh không thể chịu đựng được.
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của cô vợ nhỏ nhà anh bị người đàn ông khác nắm chặt như vậy, ngẫm lại cảm giác này quả thật không dễ chịu. Đến lúc này anh mới biết được, dục vọng chiếm hữu của anh kỳ thật rất mạnh.
Anh nghiêng đầu nhìn về phía cô vợ nhỏ nhà mình, hết lần này tới lần khác cô vợ nhỏ này cũng không phải là loại người yên tĩnh, một hồi vào lớp biết chữ, một hồi làm giáo viên tiểu học, kiến thức nhiều hơn, ý tưởng cũng nhiều, tư tưởng cũng bắt đầu tự do thoải mái hơn, không còn là ni cô nhỏ có thể tùy tiện dỗ dành lúc trước nữa.
Nhưng lúc này cái miệng nhỏ nhắn của cô lại bắt đầu lắm nhảm: "Anh Cửu Phong, anh và anh ta rất quen thuộc phải không? Trước kia hai người quen nhau phải không?"
Tiêu Cửu Phong: "Phải."
Anh cũng không muốn cùng vợ mình thảo luận về cái tên Vương Kiến Quốc kia, người đàn ông vừa mới nắm tay vợ mình.
Thần Quang: "Trước kia có phải anh ta và anh là chiến hữu hay không?"
Tiêu Cửu Phong không vui: "Đúng vậy."
Thần Quang: "Anh Cửu Phong trước kia làm lính, nhất định rất lợi hại phải không?"
Trong lòng Tiêu Cửu Phong thoải mái hơn một chút: "Cũng được thôi."
Thần Quang: "Vương Kiến Quốc kia thì sao? Anh ta đã kết hôn chưa?"
Tiêu Cửu Phong nhướng mày, mím môi, nhìn về phía Thân Quang.
Thần Quang: "Hở? Sao thế?"
Tiêu Cửu Phong: "Vì sao em lại quan tâm đến chuyện người ta đã kết hôn hay chưa?"
Thần Quang thật là vô tội: "Em chỉ muốn hỏi một chút!"
Tiêu Cửu Phong: "Kết hôn rồi. Kết hôn từ sớm, con của người ta đều có thể đi mua nước tương được rồi."
Thần Quang nghe vậy thì tức khắc nhíu mày lại.
Tiêu Cửu Phong nhìn ngó cô, rốt cuộc trong cái đầu nhỏ này đang suy nghĩ cái gì vậy?
"Sao nào, em cảm thấy có chút tiếc nuối à?" Tiêu Cửu Phong đương nhiên biết cô vợ nhỏ này tâm tư đơn thuần, không phải người dằn vặt chuyện kia, nhưng bộ dạng này của cô thật sự là làm cho người ta nhìn mà trong lòng không hề thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận