Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 118

Chương 118Chương 118
Thần Quang làm sao biết được, vẻ mặt cô cũng là ngơ ngác.
Hai ngày nay Tiêu Cửu Phong bận rộn muốn chết, cũng không có nhà, đều là cô ở nhà ngủ một mình, ban đêm không tư không vị lẻ loi trơ trọi.
Tuy rằng cô đưa cơm cho anh, nhưng bởi vì có người ngoài, cũng không tiện tiến lên nói chuyện, cho nên hai người đã hai ba ngày không nói chuyện trực tiếp với nhau.
Vừa rồi anh thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn mình một cái, cô nào biết trong lòng anh nghĩ như thế nào chứ.
Thần Quang không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, nói: "Tôi không biết đâu, chưa từng nghe nói qua."
Lúc này vừa vặn Vương Thúy Hồng cũng ở đây, cô ta có chút khinh bỉ nhìn cô một cái, nở nụ cười châm chọc: "Anh ấy có chuyện gì, làm sao có thể nói cho cô biết."
Vốn Thần Quang có chút mất mát, nhưng mà nghe nói như vậy, lập tức mất hứng.
Cô hơi mím môi, nhìn Vương Thúy Hồng, nhíu mày nghi hoặc hỏi: "Phải không, làm sao cô biết anh ấy sẽ không nói với tôi, chẳng lễ anh ấy nói cho cô sao?"
Thần Quang vừa nói như vậy, không ít người đều nghe được, tất cả đều nhao nhao nhìn qua.
Có người là vui sướng khi người gặp họa, có người là xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn.
Có người cười an ủi Thần Quang: "Mấy ngày nay Cửu Phong vì chuyện của đại đội sản xuất, nên là bận không về nhà được, đây không phải là chuyện bình thường sao, sao còn có người nói vớ vẩn, hóa ra đàn ông nhà cô ta mỗi ngày đều ở nhà nói chuyện với cô ta!"
Càng có người hát đệm: "Đúng vậy, Cửu Phong người ta thương nàng dâu nhỏ như vậy, đến phiên người khác nói ba láp ba xàm sao?"
Ninh Quế Hoa thì trực tiếp cười nói: "Thúy Hồng, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Cửu Phong nói cho cô chuyện gì xảy ra, nói cái gì thế, cô nói cho chúng tôi biết với, chúng tôi đang chờ nghe đây!"
Vương Thúy Hồng bị tấn công dồn dập từ nhiều phía thì liền lâm vào lúng túng.
Cô ta chính là thuận miệng nói mà thôi, không nghĩ tới đám dàn bà này cứ như vậy vây công mình.
Đặc biệt là Ninh Quế Hoa.
Cô ta nhìn chằm chằm Ninh Quế Hoa, cười lạnh một tiếng: "Cô ngược lại là rất biết nịnh bol"
Ninh Quế Hoa phì cười: "Tôi và Tiểu Thần Quang có quan hệ rất tốt, nhìn không ra được sao? Có chuyện muốn nói thì cô cứ nói, tại sao cô lại nhìn chằm chằm hai vợ chồng người ta, không có việc gì thì lo quản chính mình đi!"
Người xung quanh tự nhiên đều nói đỡ cho Thần Quang.
Vương Thúy Hồng khinh bỉ trừng mắt nhìn tất cả mọi người một cái: "Tôi nhổ vào, ai thèm phản ứng với các người!”
Nói xong liền vội vàng rời đi.
Cô ta chướng mắt đám người này, lười phản ứng với bọn họ.
Về phần ni cô nhỏ kia, cô ta càng cảm thấy cô không xứng với Tiêu Cửu Phong!
Bên này Vương Thúy Hồng vừa đi, mấy người phụ nữ xung quanh đều an ủi Thần Quang, nói đầu óc Vương Thúy Hồng có bệnh.
Nhưng mà Thần Quang lại nhớ tới Vương Thúy Hồng và Tiêu Cửu Phong là tới từ một nơi, nghĩ nghĩ lại đưa ra một kết luận, có thể suy nghĩ của cô ta cùng người bình thường không giống nhau lắm đi?
Đang nghĩ như vậy, chợt nghe Tiêu Bảo Đường bên kia bắt đầu nói chuyện.
Tiêu Bảo Đường đầu tiên là kích động nói tâm quan trọng của lần thu hoạch lúa mì này đối với đại đội sản xuất Hoa Câu Tử bọn họ, nói đến mức nước miếng văng tung tbe.
Mọi người nghe mà buồn bực, quan trọng như vậy, tại sao lúc này gọi mọi người đến, không phải nên nhanh chóng làm việc sao?
Ai biết Tiêu Bảo Đường vừa chuyển đề tài, lại nói: "Mấy ngày nay trời không tốt, nhìn bộ dạng như sắp mưa đến nơi, tôi nghĩ chúng ta mau chóng đem lương thực cất đi, thu vào trong kho thóc, trước tiên không vội vàng phơi nắng! Bắt đầu từ hôm nay, mọi người không nghỉ ngơi, nhanh chóng sàng, sàng xong liền cất đi! Chúng ta sẽ không phơi nắng nữa!"
Tiêu Bảo Đường nói lời này đặc biệt hăng hái, đặc biệt có lực mê hoặc, làm cho người ta cảm thấy hắn vô cùng chính xác, nhất định phải đi theo lộ tuyến của hắn.
Nhưng mà tất cả các nhóm xã viên sau khi nghe điều này đều hai mặt nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận