Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 71
Chương 71Chương 71
Một lúc lâu sau, Vương Kim Long mới xoay người lại, nhịn không được ở trong lòng nói một câu: Đời này có thể hưởng thụ người vợ như vậy, mới xem như không uổng công một lần làm đàn ông!
Bên này Tuệ An và Thần Quang tiếp tục đi về phía bờ đê, Tuệ An khó tránh khỏi giáo dục Thần Quang vài câu: "Này chị nói em chứ, em cũng là người đã kết hôn, sao có thể ở bên ngoài chiêu ong dụ bướm như vậy? Em không nhìn ra sao, người đàn ông kia là một tên lưu manh háo sắc, ánh mắt kia liên tục dò xét trên người em, người như vậy vừa nhìn là đã biết không phải người thành thật, em còn đáp lời hắn làm gì? Em câu tam đáp tứ(*) như vậy, vạn nhất để cho người đàn ông của em biết, em nói em phải làm sao bây giờ? Người đàn ông của em chắc chắn sẽ đánh em một trận nhừ tử cho mà xeml”
Thần Quang tự hỏi: "Phải không, hắn là một tên lưu manh háo sắc sao? Sư tỷ, làm sao mà chị nhìn ra được vậy?"
Tuệ An đắc ý nói: "Sư tỷ của em đương nhiên liếc mắt một cái là có thể nhận ra, loại đàn ông này, trong mắt hắn nhìn em, trong lòng kia không chừng nghĩ tới điều gì xấu xa nữa kìa!"
Thần Quang bừng tỉnh, bội phục nhìn sư tỷ cô: "Sư tỷ kiến thức rộng rãi, chính là không giống người bình thường!"
Tuệ An lập tức càng thêm đắc ý, nhưng mà sau khi đắc ý một chút, đột nhiên cảm thấy không thích hợp.
Cái gì gọi là kiến thức rộng rãi? Kiến thức rộng rãi về đàn ông sao?
Tuệ An có chút nghỉ hoặc nhìn Thần Quang, cô ta cảm thấy Thần Quang đang mắng cô ta.
Nhưng nhìn kỹ vài lần, vẻ mặt của Thần Quang vẫn ngây thơ đơn thuần, lại còn tràn ngập sùng bái, đây không phải là giả vờ, đành phải nghẹn lại, không nói cái gì, trong lòng lại cười lạnh không thôi, sư muội này a, luôn có thể nói chuyện sặc chết người!
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi tới bờ đê, chỉ thấy phía Đông vây quanh một đám người, hai người liền dọc theo cỏ nước ở bờ đê đi qua phía Đông.
Lúc đi qua, Thần Quang liền nhìn thấy trên sông có cái gì đâm một cái rồi lặn xống nước.
Trong nội tâm cô vui mừng, vội reo lên: "Có cá!”
Sau khi nói xong chuyện này, cô liền nhìn thấy sư tỷ Tuệ An dùng một loại ánh mắt đặc biệt nhìn về phía cô.
Cô đột nhiên hiểu ra, nuốt nước bọt, không nói gì nữa.
Tuy rằng hiện tại các cô xem như đã hoàn tục, nhưng mà thói quen mười mấy năm đâu thể bỏ là bỏ liền được, các cô thỉnh thoảng vẫn phải ăn chay.
Thần Quang chột dạ đi về phía Đông, chỉ thấy nơi này đã lộn xộn vây quanh một đám người, mà ngay bên bờ sông, Tiêu Cửu Phong đang cùng vài người xuống sông bơm nước.
Bên cạnh còn có mấy gương mặt lạ, hẳn là người của thôn Vương Lâu, đang thảo luận cái gì.
Vừa vặn lúc này vợ Tiêu Bảo Huy cũng ở đây, nhìn thấy Thần Quang, liền lôi kéo Thần Quang nói chuyện, Thần Quang hỏi một hồi mới biết được tình huống.
Thì ra tối hôm qua nước trên sông dâng cao, không biết phù sa với đá từ thượng nguồn trôi tới đây từ bao giờ, những khối đá và phù sa vừa vặn trôi qua máy bơm bên bờ sông, ứ đọng ở nơi đó. Phải biết rằng máy bơm là bơm nước, trong một chốc đến nhiều bùn như vậy, liền làm tắc máy bơm nƯỚc.
Bên này máy bơm bị chặn, động cơ diesel trên bờ vẫn như cũ xình xình xịch mà động, vô ích mà động hơn nửa ngày, dầu diesel tiêu hao không ít, nhưng nước không lên, người gác đêm phát hiện không thích hợp, lại không dám lộn xôn, vội vàng gọi người, lúc này mới tính là dừng động cơ.
Sau khi dừng lại, suốt đêm làm sạch bùn, sáng sớm lại tìm người khởi động động cơ diesel, nhưng ai biết được, động cơ diesel chỉ xình xình xịch, chính là không mang theo được máy bơm nước. Lúc này mọi người liên lo lắng, nghĩ máy bơm này bị hỏng.
Bờ sông này là một cái nhà mái bằng, có thể xuống máy bơm, vẫn là lúc trước thời điểm sửa bờ đê lưu lại cửa cống, cho nên vừa vặn thôn Vương Lâu cũng ở bên cạnh xuống máy bơm.
Chú thích:
(9) Câu tam đáp tứ: Là câu nói dùng để chỉ những người lố lăng, không đàng hoàng, không đứng đắn ( nhất là về mặt quan hệ nam nữ).
Một lúc lâu sau, Vương Kim Long mới xoay người lại, nhịn không được ở trong lòng nói một câu: Đời này có thể hưởng thụ người vợ như vậy, mới xem như không uổng công một lần làm đàn ông!
Bên này Tuệ An và Thần Quang tiếp tục đi về phía bờ đê, Tuệ An khó tránh khỏi giáo dục Thần Quang vài câu: "Này chị nói em chứ, em cũng là người đã kết hôn, sao có thể ở bên ngoài chiêu ong dụ bướm như vậy? Em không nhìn ra sao, người đàn ông kia là một tên lưu manh háo sắc, ánh mắt kia liên tục dò xét trên người em, người như vậy vừa nhìn là đã biết không phải người thành thật, em còn đáp lời hắn làm gì? Em câu tam đáp tứ(*) như vậy, vạn nhất để cho người đàn ông của em biết, em nói em phải làm sao bây giờ? Người đàn ông của em chắc chắn sẽ đánh em một trận nhừ tử cho mà xeml”
Thần Quang tự hỏi: "Phải không, hắn là một tên lưu manh háo sắc sao? Sư tỷ, làm sao mà chị nhìn ra được vậy?"
Tuệ An đắc ý nói: "Sư tỷ của em đương nhiên liếc mắt một cái là có thể nhận ra, loại đàn ông này, trong mắt hắn nhìn em, trong lòng kia không chừng nghĩ tới điều gì xấu xa nữa kìa!"
Thần Quang bừng tỉnh, bội phục nhìn sư tỷ cô: "Sư tỷ kiến thức rộng rãi, chính là không giống người bình thường!"
Tuệ An lập tức càng thêm đắc ý, nhưng mà sau khi đắc ý một chút, đột nhiên cảm thấy không thích hợp.
Cái gì gọi là kiến thức rộng rãi? Kiến thức rộng rãi về đàn ông sao?
Tuệ An có chút nghỉ hoặc nhìn Thần Quang, cô ta cảm thấy Thần Quang đang mắng cô ta.
Nhưng nhìn kỹ vài lần, vẻ mặt của Thần Quang vẫn ngây thơ đơn thuần, lại còn tràn ngập sùng bái, đây không phải là giả vờ, đành phải nghẹn lại, không nói cái gì, trong lòng lại cười lạnh không thôi, sư muội này a, luôn có thể nói chuyện sặc chết người!
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi tới bờ đê, chỉ thấy phía Đông vây quanh một đám người, hai người liền dọc theo cỏ nước ở bờ đê đi qua phía Đông.
Lúc đi qua, Thần Quang liền nhìn thấy trên sông có cái gì đâm một cái rồi lặn xống nước.
Trong nội tâm cô vui mừng, vội reo lên: "Có cá!”
Sau khi nói xong chuyện này, cô liền nhìn thấy sư tỷ Tuệ An dùng một loại ánh mắt đặc biệt nhìn về phía cô.
Cô đột nhiên hiểu ra, nuốt nước bọt, không nói gì nữa.
Tuy rằng hiện tại các cô xem như đã hoàn tục, nhưng mà thói quen mười mấy năm đâu thể bỏ là bỏ liền được, các cô thỉnh thoảng vẫn phải ăn chay.
Thần Quang chột dạ đi về phía Đông, chỉ thấy nơi này đã lộn xộn vây quanh một đám người, mà ngay bên bờ sông, Tiêu Cửu Phong đang cùng vài người xuống sông bơm nước.
Bên cạnh còn có mấy gương mặt lạ, hẳn là người của thôn Vương Lâu, đang thảo luận cái gì.
Vừa vặn lúc này vợ Tiêu Bảo Huy cũng ở đây, nhìn thấy Thần Quang, liền lôi kéo Thần Quang nói chuyện, Thần Quang hỏi một hồi mới biết được tình huống.
Thì ra tối hôm qua nước trên sông dâng cao, không biết phù sa với đá từ thượng nguồn trôi tới đây từ bao giờ, những khối đá và phù sa vừa vặn trôi qua máy bơm bên bờ sông, ứ đọng ở nơi đó. Phải biết rằng máy bơm là bơm nước, trong một chốc đến nhiều bùn như vậy, liền làm tắc máy bơm nƯỚc.
Bên này máy bơm bị chặn, động cơ diesel trên bờ vẫn như cũ xình xình xịch mà động, vô ích mà động hơn nửa ngày, dầu diesel tiêu hao không ít, nhưng nước không lên, người gác đêm phát hiện không thích hợp, lại không dám lộn xôn, vội vàng gọi người, lúc này mới tính là dừng động cơ.
Sau khi dừng lại, suốt đêm làm sạch bùn, sáng sớm lại tìm người khởi động động cơ diesel, nhưng ai biết được, động cơ diesel chỉ xình xình xịch, chính là không mang theo được máy bơm nước. Lúc này mọi người liên lo lắng, nghĩ máy bơm này bị hỏng.
Bờ sông này là một cái nhà mái bằng, có thể xuống máy bơm, vẫn là lúc trước thời điểm sửa bờ đê lưu lại cửa cống, cho nên vừa vặn thôn Vương Lâu cũng ở bên cạnh xuống máy bơm.
Chú thích:
(9) Câu tam đáp tứ: Là câu nói dùng để chỉ những người lố lăng, không đàng hoàng, không đứng đắn ( nhất là về mặt quan hệ nam nữ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận