Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 82

Chương 82Chương 82
Tiêu Cửu Phong ngước mắt lên liếc nhìn Vương Kim Long một cái, nhàn nhạt, giống như căn bản không tính là chuyện gì, tiếp tục cúi đầu tháo nắp sau động cơ ra.
Sau đó anh quay sang gọi Vương Kim Quý: "Kim Quý, lại đây, tôi nói cho anh biết đây là có chuyện gì"
Vương Kim Quý xấu hổ đến mức nói không nên lời, chỉ có thể ra sức gật đầu thật mạnh.
Phục rồi, lần này thật sự phục đối phương sát đất rồi.
*******%
Tiêu Cửu Phong vậy mà giúp đỡ người của thôn Vương Lâu sửa máy bơm nước.
Hơn nữa không nói hai lời liền giúp bọn họ sửa chữa.
Người của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử bắt đầu có chút không hiểu, dù sao quan hệ hai bên vẫn luôn không tốt, thỉnh thoảng có xung đột nhỏ, sao Tiêu Cửu Phong lại tốt bụng giúp bọn họ như vậy.
Chẳng qua là về sau suy nghĩ một chút, cũng liền hiểu được.
Dù sao đều là người nông thôn, lúc này là thời điểm mấu chốt cần tưới nước, mọi người sốt ruột phát hỏa đều là vì hoa màu, nông dân không cần làm khó nông dân.
Tiêu Cửu Phong bên này vừa bắt đầu, rất nhanh máy bơm đã sửa xong.
Vương Kim Quý tự nhiên cảm động không thôi, người của thôn Vương Lâu bên cạnh nhớ tới chuyện quá khứ, vừa cảm kích vừa xấu hổ.
Chỉ có Vương Kim Long, cái khác không nói gì, trực tiếp đi đến bên cạnh Tiêu Cửu Phong, vỗ vỗ bả vai Tiêu Cửu Phong: "Cửu Phong, tôi nợ cậu một nhân tình, chuyện này tôi sẽ nhớ kĩ, sẽ nghĩ biện pháp ngày sau trả lại cậu."
Tiêu Cửu Phong quét mắt nhìn hắn một cái: "Được, món nợ này tôi nhớ kỹ, chờ có cơ hội sẽ tìm cậu đòi lại."
Sau đó khi nhóm người Tiêu Cửu Phong đi, Vương Kim Long lại nhìn về phía cô vợ nhỏ kia.
Sau khi nhìn thoáng qua, hắn liền thu hồi tâm mắt lại.
Đó là cô vợ nhỏ của người khác, không thể là của hắn.
Mà Thần Quang cũng không biết cô đã bị một người đàn ông như vậy nhớ thương, cô còn vì việc Tiêu Cửu Phong đối tốt với mình mà trong lòng âm thầm cao hứng, đặc biệt là mọi người xung quanh đều khen Tiêu Cửu Phong, nói Tiêu Cửu Phong là người rộng lượng, không chấp nhặt với Vương Kim Long, hiện tại Vương Kim Long đều cảm thấy thiếu người khác một nhân tình, cảm thấy không tâm thường.
Cô nghe được điều này, trong lòng càng thêm vui sướng.
Lúc này nhớ tới lời sư thái nói, cô cảm thấy sư thái thật sự là thần, mình có phúc khí, mình vận khí tốt, vậy mà có thể kết hôn với một người đàn ông có năng lực như vậy.
Vừa vặn lúc này cô nhìn thấy sư tỷ Tuệ An của cô, đương nhiên ngượng ngùng nói, nhưng trong lòng lại cảm thấy, may mắn lúc ấy Vương Hữu Điền đổi với Tiêu Cửu Phong, bằng không người đàn ông như vậy nào đến lượt cô!
Nếu như thật sự phải mặt đối mặt chọn lựa, khẳng định sư tỷ của cô sẽ chọn người tốt trước tiên.
Tuệ An nhìn Thần Quang cười, cô ta nhìn thấy xuất hiện trên mặt Thần Quang đều là vẻ thỏa mãn.
Thần Quang càng thỏa mãn, thì cô ta càng không thoải mái.
Cô ta liều mạng tự nhủ Tiêu Cửu Phong kia không tốt như thế nào, nhưng dù cô ta an ủi chính mình, người xung quanh cũng đều đang khen Ngợi Tiêu Cửu Phong, nói anh có thể làm được như thế nào, làm tốt ra sao.
Cô ta thậm chí nhớ tới lúc ấy nhìn thấy Tiêu Cửu Phong khom lưng xuống, sửa sang lại ống quần cho Thần Quang.
Một người đàn ông cường tráng cuồng dã như vậy, tính tình phóng đãng bất kham như vậy, vậy mà lại khom lưng hầu hạ cô vợ nhỏ của anh.
Bất kỳ người phụ nữ nào trên đời này nhìn thấy đều sẽ đỏ mắt không thôi.
Ai mà không hy vọng có thể gả cho một anh hùng, anh hùng kia vì mình mà khom lưng, toàn tâm toàn ý nâng đỡ mình che chở mình?
Cô ta thậm chí còn tưởng tượng, nếu lúc ấy không trao đổi bao bố, vậy có phải Tiêu Cửu Phong sẽ ngồi xổm trước mặt mình, vì mình sửa sang lại ống quần lau đi vết bùn hay không?
Nghĩ đến khả năng này, đột nhiên trong lòng Tuệ An run lên, tay cũng đang tê dại, cô ta không thể không siết chặt tay.
Còn có khả năng hay không, có thể đổi lại được không?
Hết thảy đều đã thành kết cục không thể tránh được sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận