Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 106

Chương 106Chương 106
Sư tỷ đã nói đây là thứ bẩn thỉu, không thể để cho người ta nhìn thấy, cũng không thể để cho đàn ông đụng vào.
Tiêu Cửu Phong thấy phản ứng của cô liền nhíu mày nói: "Trước tiên em đi sửa soạn lại cho mình đi, sau đó đi qua nhà bếp, trong bếp có cháo đã hâm nóng."
Thần Quang lúc này mới nhớ tới, chính mình còn chưa chỉnh lý xong đâu, lập tức xấu hổ chạy tới nhà xí.
Đợi đến khi từ nhà xí đi ra, trong tay cô cầm một túi vải nhỏ, vo chặt đến mức vo thành một cục tròn, bên trong là vải cũ cô làm bẩn.
Cô nhìn Tiêu Cửu Phong đang giặt quần áo, nghĩ chờ anh giặt xong, mình sẽ nhanh chóng đi qua đó giặt.
Không thể để cho anh thấy được.
Ai biết Tiêu Cửu Phong lại đưa tay ra rồi nói với cô: "Cầm tới đấy."
Thần Quang: "Cái gì cơ?"
Tiêu Cửu Phong: "Đồ em thay lại."
Thần Quang lập tức đỏ mặt giống như tôm luộc: "Không có, không có..."
Tiêu Cửu Phong nhìn chằm chằm tia ửng đỏ trên mặt ni cô nhỏ này: "Cũng không phải là chuyện gì to tát, để cho anh, em hiện tại trong thời kỳ kinh nguyệt, không nên dính nước lạnh."
Thần Quang cảm động không chịu nổi: "Nhưng mà... Hay là quên đi, anh là đàn ông, anh không thể đụng vào cái này, anh đụng phải cái này sẽ gặp xui xẻo."
Tiêu Cửu Phong: "Đây là ai nói với em?"
Thần Quang: "Sư tỷ em."
Tiêu Cửu Phong: "Đây chính là nói hươu nói vượn."
Thần Quang: "Thế nhưng là sư tỷ nói..."
Tiêu Cửu Phong: "Cô ta ngu muội vô tri, không hiểu chuyện vặt vãnh, khi không em lại đi nghe lời cô ta làm gì?"
Thần Quang theo bản năng muốn biện giải, thế nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, cô gật đầu đáp: "Đúng."
Tuy rằng sư tỷ rất lợi hại, nhưng anh Tiêu Cửu Phong bảo chị ta nói hươu nói vượn, anh Cửu Phong tốt như vậy, lời anh nói nhất định là càng đúng hơn, cho nên xem ra sư tỷ chính là nói hươu nói vượn thật.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tiêu Cửu Phong đưa tay nói: "Lấy ra đi."
Thần Quang cắn môi, đỏ mặt đem thứ kia đưa cho Tiêu Cửu Phong.
Lúc đưa đến tay anh, tay cô chạm vào anh, vì vậy liền vội vàng rút vê.
Tiêu Cửu Phong nhìn dáng vẻ nhăn nhăn nhó nhó của cô gái nhỏ, anh có thể hiểu được đối với giáo dục mà cô gái nhỏ này tiếp nhận mà nói, chuyện này đối với cô đúng là ngượng ngùng khó có thể mở miệng, xem ra cái này cần phải chậm rãi uốn nắn giáo dục.
Dù sao cũng không vội.
"Bây giờ em đi đến phòng bếp, em tự mình múc một bát cháo để uống, nhớ cho thêm đường đỏ. Đường đỏ nằm trong một cái bình gốm trong tủ ở góc bếp."
"Ừm."
Thần quang cúi đầu, đi qua phòng bếp, mở nắp nồi ra nhìn, chỉ thấy bên trong lồng hấp là bánh bột ngô hấp, thịt thỏ nướng tối hôm qua, phía dưới nồi hấp là cháo gạo kê dính dính, cháo gạo kê đã nấu thành hồ rồi, vừa nhìn đã thấy thơm ngon.
Cô bận bịu múc thêm một bát nữa, sau đó từ từ uống một ngụm, phải công nhận là uống rất ngon.
Cháo gạo kê uống ngon như vậy, thêm đường đỏ làm gì, quá lãng phí đường đỏ, Thần Quang định cứ như vậy mà uống.
"Thêm đường đỏ äi."
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Tiêu Cửu Phong ở trong sân.
Thần Quang giật nảy mình, cảm giác Tiêu Cửu Phong hình như nhìn thấu tâm tư của mình, vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài, anh vẫn ở đó giặt quần áo, cũng không nhìn về phía này.
Thần Quang chột dạ, không thể làm gì khác hơn là đi qua tìm đường đỏ, tìm nửa ngày cuối cùng cũng tìm được một cái bình gốm sứ, đây là sứ trắng, mặt trên còn vẽ Hằng Nga Bôn Nguyệt(*) trông rất đẹp mắt.
Sau khi mở ra, chỉ thấy bên trong lại có gần nửa bình đường đỏ.
Thần Quang có chút kinh ngạc, năm nay đường đỏ cũng rất quý giá, sao lại nhiều như vậy, hơn nữa lúc trước cô kiểm kê lương thực trong phòng bếp, căn bản không phát hiện ra!
Nhưng mà anh Cửu Phong nhà cô chính là có năng lực như vậy.
Chú thích:
(Hằng Nga Bôn Nguyệt: Hằng Nga bay lên cung trăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận