Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 184
Chương 184Chương 184
Đương nhiên Tiêu Cửu Phong đều chú ý đến tất cả phản ứng của Vương Kim Long.
Anh biết Vương Kim Long này coi trọng vợ mình, ngầm mơ ước vợ mình, anh cũng biết trong óc heo của người này đang nghĩ cái gì.
Đại đội sản xuất cách vách nhưng căn bản đều ở chung một chỗ, cho dù có né đẳng trời thì vẫn có thể đụng mặt, anh không có khả năng giấu Thần Quang đi, cũng không có khả năng khiến Vương Kim Long cả đời không gặp được Thần Quang, huống hồ gì mấy đại đội sản xuất này, trừ Vương Kim Long còn có Vương Gia Phạn, có cả hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mười tên lưu manh khác.
Những tên đàn ông này nhìn thấy Thần Quang quá xinh đẹp nên đâm ra luôn nhìn chằm chằm và để ý đến cô.
Anh nhếch môi, nở một nụ cười lạnh lùng, sau đó lại lấy túi lớn ra, ném vài viên kẹo cho Vương Kim Long.
Hắn ta trong lòng đang vô cùng khó chịu, bất ngờ bị thảy cho mấy viên kẹo, hắn nhanh chóng đưa tay ra bắt lấy. Nhưng vì có chút bất ngờ nên chỉ kịp thời chụp được vài viên.
Tiêu Cửu Phong: "Dù sao cũng đều là anh em cả, chuyện quá khứ tôi có thể không để ý, chúng ta xóa bỏ tất cả. Có điều hãy nhớ cho rõ, đây là vợ tôi, người phụ nữ của Tiêu Cửu Phong là tôi, chúng tôi đã cùng nhau lên giường, giấy chứng nhận kết hôn cũng đã lãnh hết rồi."
Vương Kim Long nghe nói thế, trên mặt đỏ bừng, khẽ cắn môi, nỗ lực xua đi đủ loại ý nghĩ trong đầu ra ngoài: "Cậu cứ việc yên tâm, tôi biết mà, Vương Kim Long tôi đây cũng không phải là loại người không biết liêm sỉ. Về sau đây chính là chị dâu, Vương Kim Long đây tuy rằng là thằng khốn, nhưng tôi gọi một tiếng chị dâu thì sẽ coi cô ấy như chị dâu mà đối đãi."
Tiêu Cửu Phong vuốt cằm: "Được thôi, nếu cậu đã nói như vậy thì tôi tin."...
Trên đường trở về, trong lòng Thần Quang bỗng rung động, có thể dùng một câu nói để hình dung: Cô không thể bình tĩnh được quá lâu.
Cô còn buồn bực Tiêu Cửu Phong đây không biết là anh đang muốn làm gì, hóa ra là dẫn cô đi khoe khoang khắp nơi để thuận tiện đánh dấu chủ quyền.
Điều này làm cô nhớ tới lúc đi qua vùng núi nhìn thấy chó hoang, chó hoang chiếm địa bàn bằng cách là đái một bãi để người khác vừa ngửi thấy thì không dám lại gần nơi đó nữa, đây là quy tắc của giới chó hoang.
Tiêu Cửu Phong nhìn cô, vẻ mặt cô như thể đang suy nghĩ gì đó: "Em đang nghĩ gì vậy hả?"
Thần Quang thành thật trả lời: "Em chợt nghĩ về chó hoang."
Tiêu Cửu Phong: "Chó hoang ư?"
Thần Quang chậm rãi nói: "Em cảm thấy anh rất giống chó hoang."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đương nhiên anh giống chó hoang mà cô không muốn làm địa bàn bị đái một bãi kial
Tiêu Cửu Phong: "Em có biết lựa lời hay không thế?"
Thần Quang: "... Em sai rồi."
Tiêu Cửu Phong: "Em đang muốn làm môi hoang hay sao?”
Thần Quang: "Mồi gì cơ ạ??2"
Tiêu Cửu Phong: "Chó hoang khẳng định không tốt bằng chó nhà đó em có biết không?"
Thần Quang: "Chó nhà ư???"
Tiêu Cửu Phong nhìn dáng vẻ Thần Quang đang có chút ngây thơ ngờ vực, anh giơ cánh tay lên nắm eo cô, nghiêm mặt nói: "Không được để cho em để ý đến chó hoang bên ngoài!"
Chó hoang bên ngoài ư... ?
Thần Quang đột nhiên ho khụ khụ khụ khụ: "Vậy thì anh là gì?"
Nếu vậy anh Cửu Phong của cô là chó nhà sao??? Còn Vương Kim Long mới là chó hoang ư??2
Tiêu Cửu Phong đột nhiên ý thức được chủ đề này nếu tiếp tục kéo dài thì không thích hợp cho lắm, anh nắm chặt eo cô, thật nhanh thay đổi đề tài: "Về sau em phải ngoan ngoãn, không được phép hái hoa ngắt cỏ ở bên ngoài, không được phép quan tâm loại đàn ông giống Vương Kim Long."
Thần Quang biện bạch: "Em không phải là loại người như vậy đâu!”
Tiêu Cửu Phong: "Vậy em nhìn xem em trêu chọc bao nhiêu tên đàn ông rồi hả?"
Thần Quang oan ức, đúng lý hợp tình mà nói: "Chính anh bảo em trêu chọc, là anh bảo em tự đi tìm đàn ông kia mà!”
Tiêu Cửu Phong: "Vậy được rồi, hiện tại chúng ta chuyện nên làm cũng đã làm, lãnh giấy chứng nhận cũng đã lãnh rồi, về sau em nên ngoan ngoãn một chút."
Đương nhiên Tiêu Cửu Phong đều chú ý đến tất cả phản ứng của Vương Kim Long.
Anh biết Vương Kim Long này coi trọng vợ mình, ngầm mơ ước vợ mình, anh cũng biết trong óc heo của người này đang nghĩ cái gì.
Đại đội sản xuất cách vách nhưng căn bản đều ở chung một chỗ, cho dù có né đẳng trời thì vẫn có thể đụng mặt, anh không có khả năng giấu Thần Quang đi, cũng không có khả năng khiến Vương Kim Long cả đời không gặp được Thần Quang, huống hồ gì mấy đại đội sản xuất này, trừ Vương Kim Long còn có Vương Gia Phạn, có cả hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mười tên lưu manh khác.
Những tên đàn ông này nhìn thấy Thần Quang quá xinh đẹp nên đâm ra luôn nhìn chằm chằm và để ý đến cô.
Anh nhếch môi, nở một nụ cười lạnh lùng, sau đó lại lấy túi lớn ra, ném vài viên kẹo cho Vương Kim Long.
Hắn ta trong lòng đang vô cùng khó chịu, bất ngờ bị thảy cho mấy viên kẹo, hắn nhanh chóng đưa tay ra bắt lấy. Nhưng vì có chút bất ngờ nên chỉ kịp thời chụp được vài viên.
Tiêu Cửu Phong: "Dù sao cũng đều là anh em cả, chuyện quá khứ tôi có thể không để ý, chúng ta xóa bỏ tất cả. Có điều hãy nhớ cho rõ, đây là vợ tôi, người phụ nữ của Tiêu Cửu Phong là tôi, chúng tôi đã cùng nhau lên giường, giấy chứng nhận kết hôn cũng đã lãnh hết rồi."
Vương Kim Long nghe nói thế, trên mặt đỏ bừng, khẽ cắn môi, nỗ lực xua đi đủ loại ý nghĩ trong đầu ra ngoài: "Cậu cứ việc yên tâm, tôi biết mà, Vương Kim Long tôi đây cũng không phải là loại người không biết liêm sỉ. Về sau đây chính là chị dâu, Vương Kim Long đây tuy rằng là thằng khốn, nhưng tôi gọi một tiếng chị dâu thì sẽ coi cô ấy như chị dâu mà đối đãi."
Tiêu Cửu Phong vuốt cằm: "Được thôi, nếu cậu đã nói như vậy thì tôi tin."...
Trên đường trở về, trong lòng Thần Quang bỗng rung động, có thể dùng một câu nói để hình dung: Cô không thể bình tĩnh được quá lâu.
Cô còn buồn bực Tiêu Cửu Phong đây không biết là anh đang muốn làm gì, hóa ra là dẫn cô đi khoe khoang khắp nơi để thuận tiện đánh dấu chủ quyền.
Điều này làm cô nhớ tới lúc đi qua vùng núi nhìn thấy chó hoang, chó hoang chiếm địa bàn bằng cách là đái một bãi để người khác vừa ngửi thấy thì không dám lại gần nơi đó nữa, đây là quy tắc của giới chó hoang.
Tiêu Cửu Phong nhìn cô, vẻ mặt cô như thể đang suy nghĩ gì đó: "Em đang nghĩ gì vậy hả?"
Thần Quang thành thật trả lời: "Em chợt nghĩ về chó hoang."
Tiêu Cửu Phong: "Chó hoang ư?"
Thần Quang chậm rãi nói: "Em cảm thấy anh rất giống chó hoang."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đương nhiên anh giống chó hoang mà cô không muốn làm địa bàn bị đái một bãi kial
Tiêu Cửu Phong: "Em có biết lựa lời hay không thế?"
Thần Quang: "... Em sai rồi."
Tiêu Cửu Phong: "Em đang muốn làm môi hoang hay sao?”
Thần Quang: "Mồi gì cơ ạ??2"
Tiêu Cửu Phong: "Chó hoang khẳng định không tốt bằng chó nhà đó em có biết không?"
Thần Quang: "Chó nhà ư???"
Tiêu Cửu Phong nhìn dáng vẻ Thần Quang đang có chút ngây thơ ngờ vực, anh giơ cánh tay lên nắm eo cô, nghiêm mặt nói: "Không được để cho em để ý đến chó hoang bên ngoài!"
Chó hoang bên ngoài ư... ?
Thần Quang đột nhiên ho khụ khụ khụ khụ: "Vậy thì anh là gì?"
Nếu vậy anh Cửu Phong của cô là chó nhà sao??? Còn Vương Kim Long mới là chó hoang ư??2
Tiêu Cửu Phong đột nhiên ý thức được chủ đề này nếu tiếp tục kéo dài thì không thích hợp cho lắm, anh nắm chặt eo cô, thật nhanh thay đổi đề tài: "Về sau em phải ngoan ngoãn, không được phép hái hoa ngắt cỏ ở bên ngoài, không được phép quan tâm loại đàn ông giống Vương Kim Long."
Thần Quang biện bạch: "Em không phải là loại người như vậy đâu!”
Tiêu Cửu Phong: "Vậy em nhìn xem em trêu chọc bao nhiêu tên đàn ông rồi hả?"
Thần Quang oan ức, đúng lý hợp tình mà nói: "Chính anh bảo em trêu chọc, là anh bảo em tự đi tìm đàn ông kia mà!”
Tiêu Cửu Phong: "Vậy được rồi, hiện tại chúng ta chuyện nên làm cũng đã làm, lãnh giấy chứng nhận cũng đã lãnh rồi, về sau em nên ngoan ngoãn một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận