Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 139
Chương 139Chương 139
Lúc nằm trên giường, Tiêu Cửu Phong nhìn thoáng qua cô gái nhỏ, chỉ thấy cô còn vẻ mặt đăm chiêu.
Vậy mà còn suy nghĩ tiếp?
Tiêu Cửu Phong bất đắc dĩ, cắn răng xoay người sang chỗ khác, tự mình chuẩn bị ngủ.
Ai biết ngay lúc này, Thần Quang đột nhiên mềm yếu nói: "Anh Cửu Phong..."
Tiêu Cửu Phong đanh giọng nói: "Cái gì?"
Thần Quang: "Anh đối với em như vừa rồi có được không ?”
Tiêu Cửu Phong trong đầu oanh một trận, máu nóng dâng lên: "Đến cùng em muốn làm cái gì?"
Thần Quang chỉ chỉ trán mình, vẻ mặt hồn nhiên: "Hôn chỗ này của em nha."
Trong nháy mắt như vậy, Tiêu Cửu Phong thậm chí còn nghi ngờ, ni cô nhỏ này có phải cố ý thông đồng với mình hay không, cô có phải biết cái gì hay không.
Nhưng anh nhìn chằm chằm vào cô, nhìn đôi mắt trong suốt của cô, đáy mắt đơn thuần đến mức không có che giấu khát vọng và ngây thơ.
Thần Quang chính là một đứa trẻ không biết che giấu cảm xúc của mình, chuyện trong lòng đều lơ lửng ở trong mắt, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu.
Hàm dưới Tiêu Cửu Phong căng chặt, mím môi nhìn chằm chằm cô: "Buổi tối không lo ngủ đi, hôn cái gì mà hôn, ngủ nhanh đi!"
Nói xong liền đưa lưng về phía cô nằm xuống.
Thần Quang không nghĩ tới bị từ chối như vậy, di nhiên là có chút ủy khuất, nhưng càng nhiều là mờ mịt, cô đành phải an tĩnh nằm ở nơi đó.
Chẳng qua là cũng không ngủ được.
Cô nằm ở trên giường, cứ như vậy nhìn vào sau lưng anh.
Bả vai của người đàn ông rất dày rộng mạnh mẽ, nếu như là trước kia, cô nhìn thấy tất nhiên sẽ sợ hãi, nhưng hiện tại ở bên nhau thời gian dài, anh đối với mình tốt như vậy, cô chậm rãi liền cảm thấy thứ đã từng sợ hãi, hiện tại hóa thành thứ cô thích.
Thân thể của anh rắn chắc có khí lực, ngược lại khiến cô cảm thấy an toàn.
Cô thậm chí bắt đầu thích cảm giác bị cánh tay anh ôm chặt như vậy.
Điều này làm cho cô lại nhớ tới lúc trước ở trong lều dưa, thời điểm nam nữ bên ngoài kêu như vậy, cánh tay mạnh mẽ của anh siết chặt mình, chính mình lúc ấy đều cảm thấy bị anh siết hỏng.
Khi đó, cô có thể cảm nhận được sự phập phồng trên ngực anh cùng với sức nóng phát ra từ trong xương tỦy.
Cô thậm chí còn cảm thấy rằng cô và anh đã trở thành một người, hai người được kết nối với nhau.
Những ý nghĩ này làm cho Thần Quang miệng đắng lưỡi khô, trong lòng sinh ra một loại khát vọng, một loại khát vọng không thể tả được.
Cô không biết mình làm sao nữa, ngủ không được, chỉ có thể lật người một cái, lại xoay người một cái.
Lăn qua lộn lại, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi, một đêm đều là mộng, trong mộng cô nằm ở trong ruộng cao lương, anh Cửu Phong ôm chặt lấy cô...
Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Thần Quang đỏ bừng mặt, cũng thẹn thùng không nhìn Tiêu Cửu Phong, liền yên lặng đi xuống giường.
Tiêu Cửu Phong cũng không để ý tới cô, trực tiếp đi vào phòng bếp nấu cơm.
Nếu như là trước kia, cô nhất định đi đoạt công việc nhóm lửa kéo ống bể, cùng anh bận rộn, nhưng không biết vì cái gì, hiện tại nghĩ đến giấc mộng tối hôm qua, cô thế nhưng có chút xấu hổ, dứt khoát không đi.
Nhưng cô phải làm gì đây, quần áo cũng không có thứ cần giặt, cô liền nghĩ gấp chăn lại, dọn dẹp trên giường đất cho gọn gàng.
Ai biết được lúc đang dùng chổi quét giường, cô phát hiện trên chiếu có một chút ẩm ướt, trắng đục, hơn nữa còn ngửi thấy mùi ngô chan chát chưa chín trên ruộng ngô.
Cô kinh ngạc nhìn một vũng này, có chút không rõ.
Cái chỗ này hiển nhiên là anh Cửu Phong từng ngủ qua, đây là do anh lưu lại ư?
Chẳng lẽ nói, đàn ông cũng giống như phụ nữ, cũng sẽ có kỳ kinh nguyệt, chẳng qua phụ nữ là màu đỏ còn đàn ông là màu trắng?
Điều này làm cho Thần Quang nghi hoặc, cô ngẫm lại, vẫn là quyết định kéo chiếu lạnh xuống đem ra ngoài giặt.
Ai biết cô vừa chuẩn bị bắt đầu thì Tiêu Cửu Phong tiến vào.
Tiêu Cửu Phong vừa nhìn thấy cái kia, sắc mặt nhất thời thay đổi, lạnh lùng nói: "Em làm gì vậy?"
Lúc nằm trên giường, Tiêu Cửu Phong nhìn thoáng qua cô gái nhỏ, chỉ thấy cô còn vẻ mặt đăm chiêu.
Vậy mà còn suy nghĩ tiếp?
Tiêu Cửu Phong bất đắc dĩ, cắn răng xoay người sang chỗ khác, tự mình chuẩn bị ngủ.
Ai biết ngay lúc này, Thần Quang đột nhiên mềm yếu nói: "Anh Cửu Phong..."
Tiêu Cửu Phong đanh giọng nói: "Cái gì?"
Thần Quang: "Anh đối với em như vừa rồi có được không ?”
Tiêu Cửu Phong trong đầu oanh một trận, máu nóng dâng lên: "Đến cùng em muốn làm cái gì?"
Thần Quang chỉ chỉ trán mình, vẻ mặt hồn nhiên: "Hôn chỗ này của em nha."
Trong nháy mắt như vậy, Tiêu Cửu Phong thậm chí còn nghi ngờ, ni cô nhỏ này có phải cố ý thông đồng với mình hay không, cô có phải biết cái gì hay không.
Nhưng anh nhìn chằm chằm vào cô, nhìn đôi mắt trong suốt của cô, đáy mắt đơn thuần đến mức không có che giấu khát vọng và ngây thơ.
Thần Quang chính là một đứa trẻ không biết che giấu cảm xúc của mình, chuyện trong lòng đều lơ lửng ở trong mắt, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu.
Hàm dưới Tiêu Cửu Phong căng chặt, mím môi nhìn chằm chằm cô: "Buổi tối không lo ngủ đi, hôn cái gì mà hôn, ngủ nhanh đi!"
Nói xong liền đưa lưng về phía cô nằm xuống.
Thần Quang không nghĩ tới bị từ chối như vậy, di nhiên là có chút ủy khuất, nhưng càng nhiều là mờ mịt, cô đành phải an tĩnh nằm ở nơi đó.
Chẳng qua là cũng không ngủ được.
Cô nằm ở trên giường, cứ như vậy nhìn vào sau lưng anh.
Bả vai của người đàn ông rất dày rộng mạnh mẽ, nếu như là trước kia, cô nhìn thấy tất nhiên sẽ sợ hãi, nhưng hiện tại ở bên nhau thời gian dài, anh đối với mình tốt như vậy, cô chậm rãi liền cảm thấy thứ đã từng sợ hãi, hiện tại hóa thành thứ cô thích.
Thân thể của anh rắn chắc có khí lực, ngược lại khiến cô cảm thấy an toàn.
Cô thậm chí bắt đầu thích cảm giác bị cánh tay anh ôm chặt như vậy.
Điều này làm cho cô lại nhớ tới lúc trước ở trong lều dưa, thời điểm nam nữ bên ngoài kêu như vậy, cánh tay mạnh mẽ của anh siết chặt mình, chính mình lúc ấy đều cảm thấy bị anh siết hỏng.
Khi đó, cô có thể cảm nhận được sự phập phồng trên ngực anh cùng với sức nóng phát ra từ trong xương tỦy.
Cô thậm chí còn cảm thấy rằng cô và anh đã trở thành một người, hai người được kết nối với nhau.
Những ý nghĩ này làm cho Thần Quang miệng đắng lưỡi khô, trong lòng sinh ra một loại khát vọng, một loại khát vọng không thể tả được.
Cô không biết mình làm sao nữa, ngủ không được, chỉ có thể lật người một cái, lại xoay người một cái.
Lăn qua lộn lại, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi, một đêm đều là mộng, trong mộng cô nằm ở trong ruộng cao lương, anh Cửu Phong ôm chặt lấy cô...
Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Thần Quang đỏ bừng mặt, cũng thẹn thùng không nhìn Tiêu Cửu Phong, liền yên lặng đi xuống giường.
Tiêu Cửu Phong cũng không để ý tới cô, trực tiếp đi vào phòng bếp nấu cơm.
Nếu như là trước kia, cô nhất định đi đoạt công việc nhóm lửa kéo ống bể, cùng anh bận rộn, nhưng không biết vì cái gì, hiện tại nghĩ đến giấc mộng tối hôm qua, cô thế nhưng có chút xấu hổ, dứt khoát không đi.
Nhưng cô phải làm gì đây, quần áo cũng không có thứ cần giặt, cô liền nghĩ gấp chăn lại, dọn dẹp trên giường đất cho gọn gàng.
Ai biết được lúc đang dùng chổi quét giường, cô phát hiện trên chiếu có một chút ẩm ướt, trắng đục, hơn nữa còn ngửi thấy mùi ngô chan chát chưa chín trên ruộng ngô.
Cô kinh ngạc nhìn một vũng này, có chút không rõ.
Cái chỗ này hiển nhiên là anh Cửu Phong từng ngủ qua, đây là do anh lưu lại ư?
Chẳng lẽ nói, đàn ông cũng giống như phụ nữ, cũng sẽ có kỳ kinh nguyệt, chẳng qua phụ nữ là màu đỏ còn đàn ông là màu trắng?
Điều này làm cho Thần Quang nghi hoặc, cô ngẫm lại, vẫn là quyết định kéo chiếu lạnh xuống đem ra ngoài giặt.
Ai biết cô vừa chuẩn bị bắt đầu thì Tiêu Cửu Phong tiến vào.
Tiêu Cửu Phong vừa nhìn thấy cái kia, sắc mặt nhất thời thay đổi, lạnh lùng nói: "Em làm gì vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận