Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chuong 200

Chuong 200Chuong 200
Ông trời ơi, Vương Thúy Hồng này rốt cuộc là ai?
Cô ta chỉ muốn để cho Vương Thúy Hồng châm dầu vào lửa, Thần Quang làm thế nào mà có thể thông đồng với đàn ông, cô ta vì để lời nói của mình chân thật hơn một chút, nói ra thì phải có căn cứ hẳn hoi nên tất nhiên sẽ có một chút sự thật trong đó, ví dụ như thôn nào, là ai, lúc nào, làm cái gì, kết quả ra sao!!!
Cô ta chỉ là muốn Vương Thúy Hồng tới trước mặt mọi người vạch trần Thần Quang, gây khó dễ cho Thần Quang.
Dù sao để cho Vương Thúy Hồng ra mặt so với việc Tuệ An tự ra mặt thì tốt hơn nhiều.
Và cuối cùng kết quả là gì? Vương Thúy Hồng lại trực tiếp gọi Phùng Thạch Đầu tới!!!
Phùng Thạch Đầu!
Chính là Phùng Thạch Đầu đó!!!
Lúc này Tuệ An chỉ muốn oà khóc lên, cô ta bối rối đến mức không biết kế tiếp phải làm gì bây giờ, cô ta có thể giả vờ không quen biết Phùng Thạch Đầu sao?
Theo bản năng mách bảo thì Tuệ An quay mặt đi, thậm chí muốn trốn sang một bên, hy vọng Phùng Thạch Đầu không nhận ra cô ta. Kết quả là Vương Thúy Hồng cười lạnh, nhìn lướt qua mọi người, nhìn ánh mắt hoài nghi khiếp sợ của mọi người, trong mắt cô ta nổi lên một chút đắc ý, cô ta chỉ vào Phùng Thạch Đầu, rồi sau đó nhìn Tiêu Bảo Đường, nhìn sang tất cả mọi người, lớn tiếng nói: "Thấy rõ chưa, các người có thấy không, đây chính là tình nhân của Thần Quang hồi xưa khi cô ta còn ở trong núi, anh ta tên là Phùng Thạch Đầu, là người của đại đội sản xuất thôn Phùng gia, anh ta nói, lúc trước anh ta không lấy được vợ, lúc lên núi đánh củi thì gặp được ni cô nhỏ, ni cô nhỏ quyến rũ anh ta cho nên anh ta đã thông đồng với ni cô nhỏ. Tôi có nhân chứng ở đây, các người vẫn không chịu tin sao?"
Vương Thúy Hồng chất vấn Phùng Thạch Đầu: "Những lời mà tôi vừa nói có đúng hay không, Phùng Thạch Đầu, anh lớn tiếng trả lời cho bọn họ biết đi, chuyện này có hay là không!"
Phùng Thạch Đầu đang được Vương Thúy Hồng cho chỗ ở tốt, hắn hiện tại cũng bất chấp tất cả, vì phiếu lương thực, vì mạng của mẹ hắn nên hắn nhận, dù sao cũng là chuyện mình đã từng làm, hắn thừa nhận!
Vì thế hắn gật đầu: "Đúng vậy, tôi đã từng thông đồng với ni cô đây, cũng từng ngủ với ni cô, hai chúng tôi còn chạy vào trong núi hành sự."
Một ít lưu manh có mặt ở đây trở nên hưng phấn, trợn to hai mắt nhìn Thần Quang, rồi lại quay qua nhìn Phùng Thạch Đầu, ở trong đầu bắt đầu tưởng tượng chuyện tiểu ni cô quyến rũ đàn ông như thế nào, tưởng tượng chuyện phong lưu kia.
Những người phụ nữ có mặt ở đây đều đỏ mặt, dùng ánh mắt khác thường để nhìn Thần Quang, chuyện này là thật hả?
Ninh Quế Hoa và mấy nàng dâu nhà họ Tiêu nóng nảy, vội vàng nháy mắt với Thần Quang: "Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào vậy, cô mau nói một lời đi!"
Ngược lại Thần Quang rất bình tĩnh, cô nhìn chằm chằm Phùng Thạch Đầu, ánh mắt dò xét rất cẩn thận.
Mặt Tiêu Bảo Đường đã đen lại rồi, chẳng qua là ở trước mặt nhiều người như vậy, hắn cũng không tiện thiên vị Thần Quang, hắn đành phải hỏi: "Thím nhỏ à, cô có quen biết người kia hay không?"
Hắn hi vọng Thần Quang trả lời là không biết.
Sau khi nói không biết thì sẽ nhanh chóng để Vương Thúy Hồng và người kia rời đi, giải tán mọi người ở đây, sau đó hết thảy mọi chuyện đều dễ xử lý hơn.
Dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để trong lúc chú Cửu đi mua hạt giống lúa mì đen, hắn ở chỗ này để cho thím nhỏ mang một cái ô danh thông đồng với đàn ông được.
Thế nhưng Thần Quang là một người thành thật, Thần Quang không biết nói dối, cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia, bỗng nhiên gật đầu: "Tôi có quen biết hắn ta, trước kia tôi đã từng gặp hắn ở trong núi!" Ninh Quế Hoa và nhóm nàng dâu nhà họ Tiêu: Tiêu Bảo Đường: "Khụ khu khụl" Đám lưu manh: "HH"
Bạn cần đăng nhập để bình luận