Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chuong 260: Phien Ngoai 13
Chuong 260: Phien Ngoai 13Chuong 260: Phien Ngoai 13
Thần Quang nghiêng đầu quan sát hồi lâu, cô cảm thấy đây chính là xe hơi, sư thái từng đề cập đến xe hơi với cô, còn từng dùng cành cây vẽ trên mặt đất, nói cho cô biết chiếc xe hơi trông như thế nào.
Cho nên đây rốt cuộc là nơi nào?
Thần Quang cẩn thận nhìn, cô phát hiện những người đó ăn mặc quần áo thật kỳ quái, còn có cô gái lộ ra đôi chân, thật là đồi phong bại tục, làm sao lại không bị bắt lại nhỉ?
Cô lại ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, dưới ánh mặt trời chói mắt, cô nhìn thấy các tòa nhà xung quanh cao chót vót, cao đến nỗi cô dùng sức nâng cổ lên cũng không nhìn thấy đỉnh.
Làm sao có thể có một tòa nhà cao như vậy?
Chẳng lẽ đây là thế giới Tây phương cực lạc mà kinh Phật nói?
Cô tọa hóa rồi à? Quy thiên rồi sao?
Đang suy nghĩ lung tung như vậy, đột nhiên có một tiếng "két" vang lên bên tai cô, cô kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy một chiếc xe rất dài lao về phía mình.
Cũng không phải quá nhanh, nhưng cũng không chậm.
Cô bất ngờ há hốc mồm. Chuyện gì đang xảy ra Vậy, tại sao lại muốn đụng cô?
Lúc cô đang nghĩ như vậy, chiếc xe hơi xoay một góc độ, né tránh cô, mà cô cũng bị kéo theo ngã xuống đất.
Cảm giác ngã trên mặt đất cũng không dễ chịu, rất đau, đau đến mức cái mông giống như bị vỡ thành hai mảnh.
Cô rưng rưng nước mắt, giãy giụa muốn đứng lên, nhưng đau quá, mắt cá chân đau quá, căn bản không dùng sức được, chỉ cần dùng sức là lại loáng thoáng đau.
Có không ít người vây quanh cô, mọi người nghị luận sôi nổi.
"Đây là ai vậy? Một ni cô? Xã hội hiện đại còn có ni cô à?"
"Chắn chắn là phải có ni cô rồi, phỏng chừng là ni cô trong khu du lịch, hiện tại thu nhập hàng năm của ni cô, hòa thượng người ta so với chúng ta còn cao hơn! Khi tuyển dụng còn phải có đầy đủ chứng chỉ cấp 4 hoặc cấp 6(*)."
[Chú thích: (*) Chứng chỉ cấp 4 cấp 6: Là chứng chỉ Tiếng Anh đại học CET 4 và CET 6. ]
"Sao ni cô này lại giống như bị ngốc vậy, có hiểu quy tắc giao thông hay không?"
"Cho dù là ni cô cũng có thể hiểu chứ, người ta hiện tại mỗi người dùng máy tính đều nhanh nhẹn hơn so với chúng ta nữa kìa!" Thần Quang ngẩng mặt lên nhìn mọi người xung quanh, cô phát hiện mọi người xung quanh cũng đang nhìn cô.
Cô cảm thấy mấy người xung quanh này là lạ, nhưng mấy người xung quanh cô cũng nghĩ rằng cô rất kỳ lạ.
Cô há miệng: "A Di Đà Phật..."
Mọi người xung quanh sửng sốt một chút, sau đó ồn ào cười to.
Tất nhiên một số người tốt bụng nói: "Cảnh sát giao thông đâu? Ở đây có một ni cô nhỏ bị tai nạn xe cội!"
Lúc này có một người đàn ông bước xuống từ một chiếc xe rất dài, người này có râu quai nón, vẻ mặt thở hổn hển: "Tại sao tôi lại xui xẻo như vậy, chuyện gì đang xảy ra với cô vậy? Không nhìn thấy xe buýt à, cô không biết tránh đường sao?"
Lời này vừa được nói ra, mọi người xung quanh càng dùng ánh mắt khác thường và khinh bỉ nhìn Thần Quang.
Thần Quang: "Xin lỗi, tôi... tôi không biết..."
Cô thực sự không biết.
Người đàn ông có râu quai nón trừng mắt nhìn Thần Quang, nhất thời không biết nói cái gì.
Ni cô này ở đâu ra, làm sao mà chuyện gì cũng không hiểu vậy, thật sự là người của xã hội hiện đại sao?... Chẳng bao lâu sau thì cảnh sát giao thông đến, đơn giản hỏi thăm tình hình của Thần Quang, cô vội vã nói rằng cô không sao.
Bị trật chân, nhưng không nghiêm trọng lắm, hơn nữa đây là vấn đề của riêng cô, cảnh sát giao thông hỏi cô về thông tin liên quan, để cô ấy khai báo tên và số thẻ căn cước.
Thần Quang trợn tròn mắt: "Tôi là Thần Quang."
Cảnh sát giao thông hỏi cô: "Tên, số thẻ căn cước là gì?"
Thần Quang: "... Tôi không có."
Cảnh sát giao thông: "???"
Thần Quang mờ mịt nhìn cảnh sát giao thông, có chút không biết phải làm sao.
Lần này bao gồm tài xế xe buýt, cảnh sát giao thông, đám đông vây xem đều cảm thấy không đúng lắm.
Người này trông có vẻ tuổi cũng không nhỏ, sao cái gì cũng không hiểu? Không phải là đầu có vấn đề gì chứ?
Tình huống này phải xử lý như thế nào?
Thần Quang nghiêng đầu quan sát hồi lâu, cô cảm thấy đây chính là xe hơi, sư thái từng đề cập đến xe hơi với cô, còn từng dùng cành cây vẽ trên mặt đất, nói cho cô biết chiếc xe hơi trông như thế nào.
Cho nên đây rốt cuộc là nơi nào?
Thần Quang cẩn thận nhìn, cô phát hiện những người đó ăn mặc quần áo thật kỳ quái, còn có cô gái lộ ra đôi chân, thật là đồi phong bại tục, làm sao lại không bị bắt lại nhỉ?
Cô lại ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, dưới ánh mặt trời chói mắt, cô nhìn thấy các tòa nhà xung quanh cao chót vót, cao đến nỗi cô dùng sức nâng cổ lên cũng không nhìn thấy đỉnh.
Làm sao có thể có một tòa nhà cao như vậy?
Chẳng lẽ đây là thế giới Tây phương cực lạc mà kinh Phật nói?
Cô tọa hóa rồi à? Quy thiên rồi sao?
Đang suy nghĩ lung tung như vậy, đột nhiên có một tiếng "két" vang lên bên tai cô, cô kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy một chiếc xe rất dài lao về phía mình.
Cũng không phải quá nhanh, nhưng cũng không chậm.
Cô bất ngờ há hốc mồm. Chuyện gì đang xảy ra Vậy, tại sao lại muốn đụng cô?
Lúc cô đang nghĩ như vậy, chiếc xe hơi xoay một góc độ, né tránh cô, mà cô cũng bị kéo theo ngã xuống đất.
Cảm giác ngã trên mặt đất cũng không dễ chịu, rất đau, đau đến mức cái mông giống như bị vỡ thành hai mảnh.
Cô rưng rưng nước mắt, giãy giụa muốn đứng lên, nhưng đau quá, mắt cá chân đau quá, căn bản không dùng sức được, chỉ cần dùng sức là lại loáng thoáng đau.
Có không ít người vây quanh cô, mọi người nghị luận sôi nổi.
"Đây là ai vậy? Một ni cô? Xã hội hiện đại còn có ni cô à?"
"Chắn chắn là phải có ni cô rồi, phỏng chừng là ni cô trong khu du lịch, hiện tại thu nhập hàng năm của ni cô, hòa thượng người ta so với chúng ta còn cao hơn! Khi tuyển dụng còn phải có đầy đủ chứng chỉ cấp 4 hoặc cấp 6(*)."
[Chú thích: (*) Chứng chỉ cấp 4 cấp 6: Là chứng chỉ Tiếng Anh đại học CET 4 và CET 6. ]
"Sao ni cô này lại giống như bị ngốc vậy, có hiểu quy tắc giao thông hay không?"
"Cho dù là ni cô cũng có thể hiểu chứ, người ta hiện tại mỗi người dùng máy tính đều nhanh nhẹn hơn so với chúng ta nữa kìa!" Thần Quang ngẩng mặt lên nhìn mọi người xung quanh, cô phát hiện mọi người xung quanh cũng đang nhìn cô.
Cô cảm thấy mấy người xung quanh này là lạ, nhưng mấy người xung quanh cô cũng nghĩ rằng cô rất kỳ lạ.
Cô há miệng: "A Di Đà Phật..."
Mọi người xung quanh sửng sốt một chút, sau đó ồn ào cười to.
Tất nhiên một số người tốt bụng nói: "Cảnh sát giao thông đâu? Ở đây có một ni cô nhỏ bị tai nạn xe cội!"
Lúc này có một người đàn ông bước xuống từ một chiếc xe rất dài, người này có râu quai nón, vẻ mặt thở hổn hển: "Tại sao tôi lại xui xẻo như vậy, chuyện gì đang xảy ra với cô vậy? Không nhìn thấy xe buýt à, cô không biết tránh đường sao?"
Lời này vừa được nói ra, mọi người xung quanh càng dùng ánh mắt khác thường và khinh bỉ nhìn Thần Quang.
Thần Quang: "Xin lỗi, tôi... tôi không biết..."
Cô thực sự không biết.
Người đàn ông có râu quai nón trừng mắt nhìn Thần Quang, nhất thời không biết nói cái gì.
Ni cô này ở đâu ra, làm sao mà chuyện gì cũng không hiểu vậy, thật sự là người của xã hội hiện đại sao?... Chẳng bao lâu sau thì cảnh sát giao thông đến, đơn giản hỏi thăm tình hình của Thần Quang, cô vội vã nói rằng cô không sao.
Bị trật chân, nhưng không nghiêm trọng lắm, hơn nữa đây là vấn đề của riêng cô, cảnh sát giao thông hỏi cô về thông tin liên quan, để cô ấy khai báo tên và số thẻ căn cước.
Thần Quang trợn tròn mắt: "Tôi là Thần Quang."
Cảnh sát giao thông hỏi cô: "Tên, số thẻ căn cước là gì?"
Thần Quang: "... Tôi không có."
Cảnh sát giao thông: "???"
Thần Quang mờ mịt nhìn cảnh sát giao thông, có chút không biết phải làm sao.
Lần này bao gồm tài xế xe buýt, cảnh sát giao thông, đám đông vây xem đều cảm thấy không đúng lắm.
Người này trông có vẻ tuổi cũng không nhỏ, sao cái gì cũng không hiểu? Không phải là đầu có vấn đề gì chứ?
Tình huống này phải xử lý như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận