Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 175
Chương 175Chương 175
Vài người đồng loạt nhìn về phía vợ Tiêu Bảo Đường, còn có chuyện này hay sao? Đây chính là tin lớn đó nhai
Vợ Tiêu Bảo Đường thấy mọi người không biết, liền kể sinh động như thật, kể Vương Kim Long làm sao tìm đến Tiêu Cửu Phong, nói có việc riêng muốn bàn với Tiêu Cửu Phong, sau đó hai người đến dưới gốc cây và bắt đầu thảo luận.
Kết quả trong lúc nói chuyện, chú cô ta đứng dậy trực tiếp cho Vương Kim Long một đấm.
"Chậc chậc chậc, đánh cho Vương Kim Long kia mũi cũng chảy máu, ngã ngay tại chỗ không đứng dậy nổi! Cú đấm này của chú Cửu tôi tàn nhẫn cỡ nào, người bình thường chịu không nổi đâu!"
Vì thế lập tức có người làm chứng cho cô ta, nói rằng họ có nhìn thấy được, thấy ngày đó Vương Kim Long kia ôm mũi chạy đi từ thôn Hoa Câu Tử của bọn họ, lúc đó còn không biết chuyện ra sao, chỉ hơi buồn bực, thì ra chuyện là như vậy.
Bản thân Thần Quang cũng không biết: "Anh ấy đánh Vương Kim Long sao ạ?”
Đám con gái bên cạnh nhao nhao cười mập mờ: "Vương Kim Long cũng nhìn chằm chằm cô đấy, phỏng chừng muốn cưới cô nên bị Cửu Phong đánh!"
Thần Quang nhớ tới ngày đó Tiêu Cửu Phong nói, lúc ay Tiêu Cửu Phong ép hỏi cô nói gì với Vương Kim Long, quả thực coi cô như gian phu dâm phụ ở trong bản vẻ mà đến thẩm vấn sao, phỏng chừng chính là vì chuyện này.
Mà ngay giữa đám con gái trêu đùa thì có một người khác đang hoàn toàn tuyệt vọng.
Cô ta chính là Vương Thúy Hồng.
Vương Thúy Hồng biết Tiêu Cửu Phong không hiếm lạ phụ nữ, đời trước anh là một người hô phong hoán vũ như vậy, căn bản không hiếm phụ nữ bu lại xung quanh anh, anh lại là vai ác không gần nữ sắc.
Cho nên khi cô ta quấn lấy Tiêu Cửu Phong, bị Tiêu Cửu Phong cự tuyệt, tuy rằng Vương Thuý Hồng có chút đau lòng, nhưng cô ta cảm thấy cũng bình thường, dù sao đời trước nhiều cô gái đẹp hơn mình như vậy anh đều chướng mắt.
Nhưng hiện tại chuyện chính mình không thành công, tiểu ni cô kia vậy mà lại làm được ư?
Anh lại thực sự coi trọng tiểu ni cô kia như vậy?
Trong lòng sớm có dự cảm, Tiêu Cửu Phong đối với tiểu ni cô kia không bình thường, nhưng cuối cùng lúc đến ngày này, Vương Thúy Hồng vẫn không quá tin tưởng, không cách nào lý giải, sao cô ta lại bại bởi một tiểu ni cô ở nông thôn chứ?
Cô dựa vào cái gì mà câu được tim Tiêu Cửu Phong, chỉ bằng nhan sắc này thôi sao? Nhưng cô là loại người nào chứ, phóng đãng cỡ nào, thậm chí ngay cả Vương Kim Long cũng thông đồng rồi!
Phụ nữ như vậy mà anh lại có thể để ý?
Vương Thúy Hồng có nghĩ làm sao cũng không thể tin được, nghiêng ngả chao đảo vác cuốc đi về, đi tới đi lui, cô ta liền nhìn thấy Tiêu Cửu Phong ở Xa Xa.
Tiêu Cửu Phong đang nói chuyện với Tiêu Bảo Đường, hai người cầm một tờ giấy trong tay, chỉ chỉ bên kia đất rồi lại nhìn bản vẽ, có vẻ hai người bọn họ đang nghiên cứu gì đó.
Vương Thúy Hồng cũng không nóng nảy, cô ta đứng đó chờ... chờ Tiêu Cửu Phong.
Cô ta kiên nhẫn, hôm nay bất kể thế nào cô ta cũng muốn hỏi anh là tại vì sao.
Bên này Tiêu Bảo Đường đang nói chuyện thì nhìn thấy Vương Thúy Hồng hồn siêu phách lạc đứng ở đó, bản thân cũng thấy hơi xấu hổ, liền nháy mắt với Tiêu Cửu Phong.
Nhưng mà Tiêu Cửu Phong dường như không thấy được ánh mắt hắn, căn bản anh không quan tâm.
Tiêu Bảo Đường càng xấu hổ, vả lại suy cho cùng hắn cũng quen viết Vương Thúy Hồng, cũng là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, thấy dáng vẻ kia của cô ta, ít nhiều có chút không đành lòng, hắn cũng không thể hạ quyết tâm như chú hắn, cuối cùng Tiêu Bảo Đường không có cách nào, hắn liền tìm lý do để dứt khoát chuồn đi. Tiêu Bảo Đường di rôi, Vương Thúy Hồng đi qua bên cạnh Tiêu Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong ngay cả nhìn cũng lười không muốn nhìn cô ta, trực tiếp nhấc chân muốn bỏ của chạy lấy người.
Vương Thúy Hồng lại kêu anh: "Tiêu Cửu Phong à, anh đối với em nhẫn tâm như vậy sao?"
Vài người đồng loạt nhìn về phía vợ Tiêu Bảo Đường, còn có chuyện này hay sao? Đây chính là tin lớn đó nhai
Vợ Tiêu Bảo Đường thấy mọi người không biết, liền kể sinh động như thật, kể Vương Kim Long làm sao tìm đến Tiêu Cửu Phong, nói có việc riêng muốn bàn với Tiêu Cửu Phong, sau đó hai người đến dưới gốc cây và bắt đầu thảo luận.
Kết quả trong lúc nói chuyện, chú cô ta đứng dậy trực tiếp cho Vương Kim Long một đấm.
"Chậc chậc chậc, đánh cho Vương Kim Long kia mũi cũng chảy máu, ngã ngay tại chỗ không đứng dậy nổi! Cú đấm này của chú Cửu tôi tàn nhẫn cỡ nào, người bình thường chịu không nổi đâu!"
Vì thế lập tức có người làm chứng cho cô ta, nói rằng họ có nhìn thấy được, thấy ngày đó Vương Kim Long kia ôm mũi chạy đi từ thôn Hoa Câu Tử của bọn họ, lúc đó còn không biết chuyện ra sao, chỉ hơi buồn bực, thì ra chuyện là như vậy.
Bản thân Thần Quang cũng không biết: "Anh ấy đánh Vương Kim Long sao ạ?”
Đám con gái bên cạnh nhao nhao cười mập mờ: "Vương Kim Long cũng nhìn chằm chằm cô đấy, phỏng chừng muốn cưới cô nên bị Cửu Phong đánh!"
Thần Quang nhớ tới ngày đó Tiêu Cửu Phong nói, lúc ay Tiêu Cửu Phong ép hỏi cô nói gì với Vương Kim Long, quả thực coi cô như gian phu dâm phụ ở trong bản vẻ mà đến thẩm vấn sao, phỏng chừng chính là vì chuyện này.
Mà ngay giữa đám con gái trêu đùa thì có một người khác đang hoàn toàn tuyệt vọng.
Cô ta chính là Vương Thúy Hồng.
Vương Thúy Hồng biết Tiêu Cửu Phong không hiếm lạ phụ nữ, đời trước anh là một người hô phong hoán vũ như vậy, căn bản không hiếm phụ nữ bu lại xung quanh anh, anh lại là vai ác không gần nữ sắc.
Cho nên khi cô ta quấn lấy Tiêu Cửu Phong, bị Tiêu Cửu Phong cự tuyệt, tuy rằng Vương Thuý Hồng có chút đau lòng, nhưng cô ta cảm thấy cũng bình thường, dù sao đời trước nhiều cô gái đẹp hơn mình như vậy anh đều chướng mắt.
Nhưng hiện tại chuyện chính mình không thành công, tiểu ni cô kia vậy mà lại làm được ư?
Anh lại thực sự coi trọng tiểu ni cô kia như vậy?
Trong lòng sớm có dự cảm, Tiêu Cửu Phong đối với tiểu ni cô kia không bình thường, nhưng cuối cùng lúc đến ngày này, Vương Thúy Hồng vẫn không quá tin tưởng, không cách nào lý giải, sao cô ta lại bại bởi một tiểu ni cô ở nông thôn chứ?
Cô dựa vào cái gì mà câu được tim Tiêu Cửu Phong, chỉ bằng nhan sắc này thôi sao? Nhưng cô là loại người nào chứ, phóng đãng cỡ nào, thậm chí ngay cả Vương Kim Long cũng thông đồng rồi!
Phụ nữ như vậy mà anh lại có thể để ý?
Vương Thúy Hồng có nghĩ làm sao cũng không thể tin được, nghiêng ngả chao đảo vác cuốc đi về, đi tới đi lui, cô ta liền nhìn thấy Tiêu Cửu Phong ở Xa Xa.
Tiêu Cửu Phong đang nói chuyện với Tiêu Bảo Đường, hai người cầm một tờ giấy trong tay, chỉ chỉ bên kia đất rồi lại nhìn bản vẽ, có vẻ hai người bọn họ đang nghiên cứu gì đó.
Vương Thúy Hồng cũng không nóng nảy, cô ta đứng đó chờ... chờ Tiêu Cửu Phong.
Cô ta kiên nhẫn, hôm nay bất kể thế nào cô ta cũng muốn hỏi anh là tại vì sao.
Bên này Tiêu Bảo Đường đang nói chuyện thì nhìn thấy Vương Thúy Hồng hồn siêu phách lạc đứng ở đó, bản thân cũng thấy hơi xấu hổ, liền nháy mắt với Tiêu Cửu Phong.
Nhưng mà Tiêu Cửu Phong dường như không thấy được ánh mắt hắn, căn bản anh không quan tâm.
Tiêu Bảo Đường càng xấu hổ, vả lại suy cho cùng hắn cũng quen viết Vương Thúy Hồng, cũng là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, thấy dáng vẻ kia của cô ta, ít nhiều có chút không đành lòng, hắn cũng không thể hạ quyết tâm như chú hắn, cuối cùng Tiêu Bảo Đường không có cách nào, hắn liền tìm lý do để dứt khoát chuồn đi. Tiêu Bảo Đường di rôi, Vương Thúy Hồng đi qua bên cạnh Tiêu Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong ngay cả nhìn cũng lười không muốn nhìn cô ta, trực tiếp nhấc chân muốn bỏ của chạy lấy người.
Vương Thúy Hồng lại kêu anh: "Tiêu Cửu Phong à, anh đối với em nhẫn tâm như vậy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận