Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chuong 78

Chuong 78Chuong 78
Chỉ thấy Tiêu Cửu Phong từ trước đến nay lãnh lãnh đạm đạm với phụ nữ, thế nhưng lúc nhìn cô gái trẻ kia lại đang cười, hai người nói gì đó, còn cố ý hạ thấp giọng, sau đó cô gái trẻ liền cười rộ lên, trong nụ cười kia tràn đầy sùng bái.
Vương Kim Long nhìn chằm chằm nửa ngày, hỏi thăm một xã viên bên cạnh: "Cô gái trẻ kia là ai vậy?"
Xã viên bên cạnh vừa vặn biết rõ, liền hồ hởi đáp: "Đó là vợ của Tiêu Cửu Phong."
Mí mắt Vương Kim Long giật giật: "Không phải nói Tiêu Cửu Phong tìm một ni cô gầy gò ở trên núi làm vợ sao?"
Xã viên chậc một tiếng mà cảm thán: "Đúng vậy, đây chính là cô vợ ni cô của hắn đấy, rất gầy, nhưng quả thật là mẹ nó đẹp mắt!"
Tâm của Vương Kim Long liền chìm xuống, một mực chìm xuống dưới.
Hắn lập tức không thể nói ra tư vị trong lòng mình là gì.
Từ nhỏ hắn với Tiêu Cửu Phong đã không hợp nhau, cái gì cũng so sánh, cái gì cũng liều mạng, nhưng cái gì cũng không thể sánh bằng.
Sau đó Tiêu Cửu Phong rời đi, hắn còn rất mất mát, cảm thấy sao người này lại chạy, phải ở lại phân cao thấp một chút chứ! Hiện tại, lớn tuổi hơn một chút, có hai đứa con, vợ không còn, hắn chậm rãi cũng trầm ổn lại, không còn cái loại tính khí ganh đua này nữa, nhưng mà hắn vẫn muốn so sánh với Tiêu Cửu Phong như ngày trước.
Nội dung so sánh thay đổi, có thể so sánh một chút về vợ, so sánh một chút về con nhỏ.
Vốn hắn rất đắc ý, cảm thấy mình có thể tùy tiện cưới vợ, có người là hoàng hoa đại khuê nữ(*) vẫn nguyện ý gả cho hắn, mà Tiêu Cửu Phong thì sao, vậy mà chỉ có thể đi lĩnh ni cô được phân chia về làm vợ.
Nhưng hiện tại, trong lòng hắn cảm thấy khó chịu cực kì.
Tiêu Cửu Phong dựa vào cái gì mà vận cứt chó tốt như vậy, kết hôn với một ni cô lại có thể kết hôn với cô vợ nhỏ kiểu này!
Cô vợ này có đàn ông nào nhìn thấy mà có thể không có chút ý nghĩ nào?
Vương Kim Long cứ như vậy thẳng tắp nhìn chằm chằm cô vợ nhỏ cách đó không xa, trong lòng cảm thấy khó chịu làm sao, nhớ tới những hoàng hoa đại khuê nữ được người khác giới thiệu cho mình kia, nhất thời cảm thấy một chút tư vị cũng không có, so với cô vợ nhỏ này thì kém xa cả ngàn cây số
Mà Thần Quang bên này, cô nào biết có người nhìn chằm chằm mình như vậy, cô vô cùng cao hứng chạy đến bên cạnh Tiêu Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cô, cười: "Tới đây từ lúc nào?"
Thần Quang: "Đến từ sớm rồi, tôi ở bên cạnh bận rộn đấy!"
Tiêu Cửu Phong: "Bận cái gì?"
Thần Quang mím môi cười: "Tôi bận cùng mọi người dọn dẹp bùn đất bên kia, cũng bận rộn giúp anh."
Tiêu Cửu Phong: "Giúp tôi?"
Giữa lông mày Thần Quang lộ ra đắc ý: "Tôi giúp anh niệm A Di Đà Phật, cầu Phật tổ phù hộ. "
Tiêu Cửu Phong nhíu mày không hiểu, cái này rốt cuộc là cái gì với cái gì?
Thần Quang kéo tay áo Tiêu Cửu Phong: "Thật đấy, lần trước khi anh đánh nhau, tôi liền niệm Phật, kết quả anh xem, tất cả đều có tác dụng mà, lần nào anh cũng đều có thể gặp dữ hóa lành vạn sự như ý.”
Tiêu Cửu Phong đau đầu: "Không cần nói, làm việc đi."
Thần Quang: "Vâng!"
Bên này đang nói chuyện, Tiêu Cửu Phong cũng cảm giác được một đạo ánh mắt, hơi quay đầu nhìn qua, liền thấy được Vương Kim Long.
Theo ánh mắt kia, anh liền nhìn thấy chỗ mà Vương Kim Long đang nhìn chằm chằm. Tiêu Cửu Phong lập tức nhíu mày, một lân nữa gọi Thần Quang tới: "Lại đây."
Thần Quang hấp tấp chạy tới: "Anh Cửu Phong, làm sao vậy?"
Tiêu Cửu Phong: "Xả ống quần của cô xuống."
Thần Quang: "Nơi này bẩn, đều là nước, xả ống quần xuống làm quần tôi bị bẩn thì làm sao bây giờ."
Tiêu Cửu Phong: "Làm bẩn thì giặt."
Thần Quang: "Quá phí quần áo, không, cứ như vậy đi. Hơn nữa để như thế này cũng mát mẻ."
Tiêu Cửu Phong liền trầm mặt: "Cô có nghe lời hay không?"
Chú thích:
(*) Hoàng hoa đại khuê nữ: ý chỉ gái chưa chồng, gái còn trinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận