Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 70
Chương 70Chương 70
Thần Quang nhanh chóng đứng lên.
Tuệ An nhất thời mất hứng, chống eo chỉ vào người nọ: "Anh là ai vậy? Sao anh lại bắt nạt em gái tôi? Có chuyện øì hả, vội vã muốn đi đầu thai à!"
Người nọ chính là Vương Kim Long, hắng đang vội vàng chạy tới chỗ bờ đê lấy máy bơm nước, vừa nghe lời này, thiếu chút nữa tức giận, đang muốn mắng lại thì chợt nhìn thấy Thần Quang.
Thần Quang lúc này đang vỗ đất trên người, thời điểm ve đất vừa vặn ngước mắt lên.
Vương Kim Long lập tức nhìn đến trợn tròn mắt.
Lông mi mảnh khảnh, mặt mày tinh xảo đến mức giống như dùng bút để ti mi vẽ ra, miệng giống như anh đào nhỏ, còn có cái cằm bởi vì cúi đầu mà càng thêm có vẻ nhỏ nhắn, làn da kia thì trắng, trắng đến mức làm cho trong lòng người ta hít sâu một hơi.
Cô gái nhỏ vừa nhìn liền biết còn nhỏ, còn chưa tới hai mươi tuổi, tuổi còn trẻ, thân thể mảnh khảnh yếu ớt, đứng ở nơi đó liền giống như một gốc cây non xanh có thể bóp ra nước.
Vương Kim Long gắt gao nhìn chằm chằm cô gái nhỏ này, không thể dời mắt nổi.
Hắn năm nay hai mươi sáu tuổi, cùng tuổi với Tiêu Cửu Phong, đã kết hôn một lần, năm ngoái vợ hắn vì khó sinh mà chết, chỉ để lại hai đứa con gái còn nhỏ, một đứa tám tuổi, một đứa mới tròn một tuổi.
Hiện tại đang là thời điểm mà hắn cần tìm kiếm thêm một người vợ khác, hắn là đại đội trưởng đại đội sản xuất thôn Vương Lâu, danh tiếng vang dội tại mấy thôn bên cạnh, người nguyện ý đến nhà hắn làm mẹ kế cho con gái nhà hắn có rất nhiều, hắn cũng là xoi mói đến hoa mắt rồi.
Nhưng mà bây giờ, nhìn thấy cô gái nhỏ trước mắt này, trong lòng hắn lập tức lung lay.
Ngay lập tức dòng sông đóng băng trong mùa đông đã bị gió thổi tan.
Ở trong nông thôn đều là phụ nữ thô kệch, cho dù có gầy cũng là đen đúa gầy gò, đôi mắt cái mũi kia thô ráp cực kỳ, răng kia cũng không chỉnh tê, nào có thể giống cô gái nhỏ này, mặt mày kia như được vẽ ra, giống như năm đó hắn đi huyện họp, ở cửa hàng nhà nước người ta nhìn thấy bức bích họa(*).
Đây không phải là người mà một người phụ nữ bình thường có thể so sánh.
Sau khi hắn nhìn thấy những người phụ nữ khác nhiều lắm cũng chỉ là muốn cưới về sống qua ngày rồi sinh con, nhưng sau khi nhìn thấy cô gái nhỏ này sẽ nghĩ đến bộ dáng điềm đạm đáng thương của cô khi cô bị đè lên đầu giường gần chỗ lò sưởi, sẽ khiến người đàn ông nhịn không được mà suy nghĩ miên man. Vương Kim Long nhìn chằm chằm cô gái nhỏ: "Em thuộc đại đội sản xuất nào vậy?"
Tuy rằng ngày đó Thần Quang cũng vây xem chuyện cướp giếng nước, nhưng lúc ấy khoảng cách xa, căn bản nhìn không rõ, cho nên cô cũng không biết Vương Kim Long, lập tức vỗ đất trên người, quý trọng lau sạch tay áo, mới ngẩng đầu nhìn qua, nghe thấy hắn hỏi như vậy cũng trả lời: "Tôi thuộc đại đội sản xuất Hoa Câu Tử."
Vừa dứt lời, Tuệ An liền cười lạnh một tiếng: "Anh làm gì vậy? Anh đụng vào người ta, còn chưa xin lỗi, liền thẩm vấn tên của người ta, anh cho rằng anh là ai, Ngọc Hoàng đại đế sao?"
Vương Kim Long nhíu mày, nhìn lướt qua Tuệ An ở bên cạnh, cảm thấy người này thật chướng mắt.
Hắn trầm mặt nói: "Thật xin lỗi, được chưa!"
Tuệ An: "Có người nói xin lỗi như anh sao?"
Thần Quang nhìn tình cảnh này, vội vàng hòa giải: "Được rồi được rồi, hắn cũng không phải cố ý, em cũng không có chuyện gì, chúng ta mau đi qua đó đi."
Tuệ An nhìn đối phương thân thể cường tráng eo tròn, lại đi xe đạp, thấy loại hàng cao cấp này thì trong lòng cũng e ngại, chỉ là phô trương thanh thế mà thôi, nghe đến đây liền quyết định bỏ không truy cứu nữa, chẳng qua vẫn phải lải nhải vài câu, chiếm tiện nghỉ ngoài miệng. Vương Kim Long nắm chặt xe đạp, nhìn hai cô gái kia, nhìn thắt lưng của cô gái nhỏ, thật sự là cực kì nhỏ, đi trên đường mơ hồ có thể nhìn thấy vòng eo thon thả ẩn trong bộ quần áo rộng thùng thình, nhất thời thật sự là thần hồn cũng không thể trở về VỊ trÍ.
Chú thích:
(#)Bích họa: Tranh được vẽ trên tường.
Thần Quang nhanh chóng đứng lên.
Tuệ An nhất thời mất hứng, chống eo chỉ vào người nọ: "Anh là ai vậy? Sao anh lại bắt nạt em gái tôi? Có chuyện øì hả, vội vã muốn đi đầu thai à!"
Người nọ chính là Vương Kim Long, hắng đang vội vàng chạy tới chỗ bờ đê lấy máy bơm nước, vừa nghe lời này, thiếu chút nữa tức giận, đang muốn mắng lại thì chợt nhìn thấy Thần Quang.
Thần Quang lúc này đang vỗ đất trên người, thời điểm ve đất vừa vặn ngước mắt lên.
Vương Kim Long lập tức nhìn đến trợn tròn mắt.
Lông mi mảnh khảnh, mặt mày tinh xảo đến mức giống như dùng bút để ti mi vẽ ra, miệng giống như anh đào nhỏ, còn có cái cằm bởi vì cúi đầu mà càng thêm có vẻ nhỏ nhắn, làn da kia thì trắng, trắng đến mức làm cho trong lòng người ta hít sâu một hơi.
Cô gái nhỏ vừa nhìn liền biết còn nhỏ, còn chưa tới hai mươi tuổi, tuổi còn trẻ, thân thể mảnh khảnh yếu ớt, đứng ở nơi đó liền giống như một gốc cây non xanh có thể bóp ra nước.
Vương Kim Long gắt gao nhìn chằm chằm cô gái nhỏ này, không thể dời mắt nổi.
Hắn năm nay hai mươi sáu tuổi, cùng tuổi với Tiêu Cửu Phong, đã kết hôn một lần, năm ngoái vợ hắn vì khó sinh mà chết, chỉ để lại hai đứa con gái còn nhỏ, một đứa tám tuổi, một đứa mới tròn một tuổi.
Hiện tại đang là thời điểm mà hắn cần tìm kiếm thêm một người vợ khác, hắn là đại đội trưởng đại đội sản xuất thôn Vương Lâu, danh tiếng vang dội tại mấy thôn bên cạnh, người nguyện ý đến nhà hắn làm mẹ kế cho con gái nhà hắn có rất nhiều, hắn cũng là xoi mói đến hoa mắt rồi.
Nhưng mà bây giờ, nhìn thấy cô gái nhỏ trước mắt này, trong lòng hắn lập tức lung lay.
Ngay lập tức dòng sông đóng băng trong mùa đông đã bị gió thổi tan.
Ở trong nông thôn đều là phụ nữ thô kệch, cho dù có gầy cũng là đen đúa gầy gò, đôi mắt cái mũi kia thô ráp cực kỳ, răng kia cũng không chỉnh tê, nào có thể giống cô gái nhỏ này, mặt mày kia như được vẽ ra, giống như năm đó hắn đi huyện họp, ở cửa hàng nhà nước người ta nhìn thấy bức bích họa(*).
Đây không phải là người mà một người phụ nữ bình thường có thể so sánh.
Sau khi hắn nhìn thấy những người phụ nữ khác nhiều lắm cũng chỉ là muốn cưới về sống qua ngày rồi sinh con, nhưng sau khi nhìn thấy cô gái nhỏ này sẽ nghĩ đến bộ dáng điềm đạm đáng thương của cô khi cô bị đè lên đầu giường gần chỗ lò sưởi, sẽ khiến người đàn ông nhịn không được mà suy nghĩ miên man. Vương Kim Long nhìn chằm chằm cô gái nhỏ: "Em thuộc đại đội sản xuất nào vậy?"
Tuy rằng ngày đó Thần Quang cũng vây xem chuyện cướp giếng nước, nhưng lúc ấy khoảng cách xa, căn bản nhìn không rõ, cho nên cô cũng không biết Vương Kim Long, lập tức vỗ đất trên người, quý trọng lau sạch tay áo, mới ngẩng đầu nhìn qua, nghe thấy hắn hỏi như vậy cũng trả lời: "Tôi thuộc đại đội sản xuất Hoa Câu Tử."
Vừa dứt lời, Tuệ An liền cười lạnh một tiếng: "Anh làm gì vậy? Anh đụng vào người ta, còn chưa xin lỗi, liền thẩm vấn tên của người ta, anh cho rằng anh là ai, Ngọc Hoàng đại đế sao?"
Vương Kim Long nhíu mày, nhìn lướt qua Tuệ An ở bên cạnh, cảm thấy người này thật chướng mắt.
Hắn trầm mặt nói: "Thật xin lỗi, được chưa!"
Tuệ An: "Có người nói xin lỗi như anh sao?"
Thần Quang nhìn tình cảnh này, vội vàng hòa giải: "Được rồi được rồi, hắn cũng không phải cố ý, em cũng không có chuyện gì, chúng ta mau đi qua đó đi."
Tuệ An nhìn đối phương thân thể cường tráng eo tròn, lại đi xe đạp, thấy loại hàng cao cấp này thì trong lòng cũng e ngại, chỉ là phô trương thanh thế mà thôi, nghe đến đây liền quyết định bỏ không truy cứu nữa, chẳng qua vẫn phải lải nhải vài câu, chiếm tiện nghỉ ngoài miệng. Vương Kim Long nắm chặt xe đạp, nhìn hai cô gái kia, nhìn thắt lưng của cô gái nhỏ, thật sự là cực kì nhỏ, đi trên đường mơ hồ có thể nhìn thấy vòng eo thon thả ẩn trong bộ quần áo rộng thùng thình, nhất thời thật sự là thần hồn cũng không thể trở về VỊ trÍ.
Chú thích:
(#)Bích họa: Tranh được vẽ trên tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận