Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chuong 261: Phien Ngoai 14

Chuong 261: Phien Ngoai 14Chuong 261: Phien Ngoai 14
Cảnh sát giao thông cau mày, sự tức giận của tài xế xe buýt cũng không còn nữa.
Mọi người đều cảm thấy họ đang gặp phải phiền phức.
Cách đó không xa, kính chống đạn màu đen được hạ xuống, một đôi mắt sắc bén trầm tĩnh xuyên qua đám người, dừng lại trên người ni cô nhỏ.
Một gương mặt trắng nõn xinh đẹp, một đồi mắt mờ mịt mơ hồ, luống cuống nhìn xung quanh, hiển nhiên đối với tất cả mọi thứ xung quanh đều cảm thấy xa lạ.
Ánh mắt của anh chậm rãi dời xuống trên người ni cô nhỏ.
Cô mặc bộ đồ rộng thùng thình cũ nát đến mức không hợp thời.
Tiêu Cửu Phong khẽ nhíu mày, ngón tay chỉnh tề thon dài, nhẹ nhàng gõ lên bàn gỗ đàn hương trước mặt.
Một lúc lâu sau, anh mới lạnh nhạt dặn dò: "Hãy đem ni cô nhỏ này trở về."
Bên cạnh là một người đàn ông mặc âu phục cúi đầu, cung kính nói: "Vâng thưa thiếu gia."
Thần Quang hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện øì, lúc đầu cô bị mọi người xem như là quái vật, có người tò mò đánh giá cô, có người tốt bụng hỏi cô từ đâu tới, cũng có người ở bên cạnh cười nhạo.
Cô biết chính mình nhất định có vẻ rất kỳ lạ, nhưng cô quả thật không hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao sẽ tới một nơi như vậy.
Cô càng không biết làm sao giải thích lai lịch của mình.
Có lẽ ở trong thế giới này, căn bản không cách nào lý giải chuyện của mình ở thế giới kia.
Vào ngay lúc này, một người mặc tây trang màu đen đến, anh ta giải thích với người xung quanh một phen, nói anh ta quen biết cô, nói tỉnh thần cô không bình thường cho lắm, nói là người giám hộ của cô, sau lại trình giấy tờ gì đó ra cho đối phương xem.
Vì thế cô đã bị người kia dắt đi rồi.
Đương nhiên cô không muốn đi theo đối phương, cô phản đối rồi, nhưng mà đối phương không nghe.
Sau đó cô lại kháng nghị, đối phương trực tiếp giận đến tái mặt, dáng vẻ nhìn qua thật hung dữ.
Đây chính là bọn cướp đường!
Thần Quang cảm thấy người kia rất giống một tên cướp đường.
Thì ra ở thế giới khác lạ này cũng có bọn cướp đường ư? Thần Quang sợ tên cướp đường, đành phải kiềm chế sự ủy khuất xuống, đi theo người này lên chiếc 'xe hơi nhỏ' kia.
Gọi nó là một chiếc xe hơi nhỏ là vì nó có bốn bánh xe, kỳ thực chiếc xe hơi nhỏ này cũng rất dài.
Cảm giác còn phải dài hơn chiếc xe vừa nãy đụng vào cô, chẳng qua nhỏ hơn, nó trông vừa dài vừa nhỏ.
Sau khi đi lên, cửa xe bị đóng lại, Thần Quang càng thêm nơm nớp lo sợ.
Đồ vật trong xe đều thật kỳ lạ, phía trước cô còn có một đồ vật gì đó hình tứ giác, mặt trên là một bức vẽ.
Mà bức vẽ này vậy mà lại.. có thể chuyển động!!!
Thần Quang kinh ngạc nhìn bức vẽ có thể chuyển động đó, cô nhìn thấy bên trong xuất hiện một cô gái, mặc quần áo kỳ lạ, còn nhìn thấy một người đàn ông, mặc quần áo càng kỳ lạ hơn.
Đang nhìn thì bỗng nhiên cơ thể của cô nhoáng lên một cái về phía sau.
Cô vội ngẩng đầu, xuyên qua cửa sổ, cô thấy được bên ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ có cây, có nhà lầu cao ơi là cao, còn có càng nhiều xe hơn, những thứ đó đều đang bay nhanh di chuyển về phía sau.
Thần Quang suy nghĩ một hồi rồi thì cũng đã hiểu rõ.
Lúc cô ngồi xe bò, xe bò đi về phía trước, đồ vật di chuyển về phía sau, hiện tại chiếc xe mà cô ngồi này di chuyển rất nhanh, cho nên cô mới có thể nhìn thấy đồ vật bay nhanh di chuyển về phía sau.
Chính là chiếc xe đang tiến lên phía trước rất nhanh.
Thần Quang thậm chí nhớ tới theo như lời trong kinh Phật, Đức Phật trong tim, ngày đi ngàn dặm.
Có phải cô sắp được ngày đi ngàn dặm hay không vậy?
Cô suy nghĩ miên man như vậy, ô tô lại đột nhiên ngừng lại, cơ thể của cô lại không tự chủ được đập về phía trước.
Đang hoảng hồn vừa bình tĩnh lại, cửa xe được mở ra, vẫn là người đàn ông mặc quần áo màu đen kia.
Vẻ mặt anh ta không có biểu cảm gì mà nói: "Vị tiểu thư à, mời cô xuống xe."
Trong lòng Thần Quang vốn sợ hãi người này, cô cảm thấy đây là bọn cướp đường của thế giới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận