Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chuong 233
Chuong 233Chuong 233
Anh cũng không phải là một người đàn ông nguyện ý tùy tiện kết hôn, bất kể là phụ nữ lúc ấy ở trong quân đội đuổi theo sau lưng anh, hay là cô gái thuộc hạ Tứ Hổ bang kia, hoặc là Vương Thúy Hồng, đối với những người phụ nữ sống chết muốn gả cho anh, anh cũng không có hứng thú.
Bởi vì không có hứng thú, cũng không muốn cưới, lỡ như thật sự cưới về rồi anh lại đối với người ta không chút hứng thú nào, ngược lại là phiền toái.
Nhưng là một người đàn ông, một người đàn ông đối với phương diện nào đó kỳ thật cũng có chút khát vọng, một người đàn ông đến một độ tuổi nhất định bắt đầu suy nghĩ mình có lẽ nên lưu lại huyết thống ở thời đại này, anh bắt đầu nghĩ, có lẽ anh cũng nên kết hôn rồi.
Tìm một người không có quá nhiều khát vọng về tình cảm, chỉ đơn giản là sống với nhau, cùng nhau sinh con đẻ cái, như vậy không ai nợ ai.
Đây là suy nghĩ của Tiêu Cửu Phong lúc đó.
Chẳng qua về sau, người anh gặp được không phải là ai khác, mà chính là Thần Quang, dự định lúc trước cũng đã thay đổi.
Cùng Thần Quang di giải thích những thứ này, phân tích những suy nghĩ bí ẩn trong lòng mình, đây cũng không phải thói quen của Tiêu Cửu Phong, cho nên anh suy nghĩ một chút, chỉ đơn giản nói: "Kỳ thật sau khi anh nhìn thấy em, cảm thấy em làm cho anh rất có hứng thú."
Đó là một ý kiến chân thật của một người đàn ông.
Nhớ lại đoạn này, anh nhìn vào đôi mắt sậm màu cô: "Chỉ có điều quá gầy, đạo đức của anh không cho phép, không thể hạ miệng."
Ngoài miệng nói không cần, kỳ thật trong lòng vẫn nghĩ tới, khoảng thời gian đó, không lòi ra tật xấu là may lắm rồi.
Lời nói này...
Thần Quang nhất thời tức giận, thiếu chút nữa trực tiếp véo anh một cái, nói cái lời gì vậy chứ!
Tiêu Cửu Phong: "Được rồi, Thần Quang ngoan, đừng đánh nữa, anh dẫn em đi hiệu sách, chúng ta đi sang bên kia xem sách nhé."
Hiệu sách?
Thần Quang biết huyện thành này có hiệu sách Tân Hoa, chẳng qua sách của hiệu sách Tân Hoa người ta chỉ bán cho người có phiếu sách.
Tiêu Cửu Phong có phiếu lương thực, phiếu vải, phiếu công nghiệp, nhưng mà anh không có phiếu sách.
Thần Quang chẹp miệng: "Chỗ đó muốn phiếu sách, chúng ta lại không có, đó không phải là nhìn được mà không ăn được sao?” Tiêu Cửu Phong lại lấy ra mấy tấm phiếu, lắc lư trước mắt cô: "Em xem đây là cái gì?"
Thần Quang vội vàng cầm lấy xem, thấy đây thật sự là phiếu sách, lập tức mừng rỡ: 'Ây da, chúng ta có thể đi mua sách rồi!"
Tiêu Cửu Phong: "Đi thôi."
Thần Quang liên tục gật đầu.
Nhưng mà mới đi vài bước, Thần Quang đột nhiên nói: "Không đúng, anh Cửu Phong, vấn đề vừa rồi, em còn chưa hỏi xong đâu?"
Còn có vấn đề nào khác nữa sao?
Tiêu Cửu Phong bất đắc dĩ: "Em còn có nghỉ vấn gì nữa, em nói đi."
Thần Quang cau mày, lâm vào tình trạng suy nghĩ sâu xa: "Nếu thật sự giống như anh nói, cô gái thuộc hạ Tứ Hổ bang kia muốn cưới anh, cho nên anh muốn tùy tiện nhanh chóng kết hôn, vậy tại sao vị Vương Kiến Quốc kia nhìn thấy anh thật sự kết hôn lại tỏ ra rất kinh ngạc?"
Tiêu Cửu Phong: "Có lẽ cậu ta không ngờ anh sẽ thật sự kết hôn."
Kết hôn thật hay kết hôn giả thì vẫn có thể nhìn ra được, dáng vẻ kia của Thần Quang, vừa nhìn đã biết là nàng dâu hàng thật giá thật của anh.
Thần Quang càng thêm buồn bực, rốt cuộc hỏi ra một câu: "Anh lớn như vậy, kết hôn vốn là rất bình thường, tại sao anh ta lại kinh ngạc?” Tiêu Cửu Phong: "..."
Lần đầu tiên anh phát hiện, logic của cô vợ nhỏ ni cô của mình cường đại như vậy.
Anh nên thấy vui mừng hay là nên lo lắng đây?
Thần Quang lại hung dữ nói: "Anh Cửu Phong, anh cứ nói thẳng đi, sẽ không phải là ngoại trừ cô gái thuộc hạ Tứ Hổ bang kia, còn có cô gái khác đang trông mong ngóng chờ anh chứt"
Thần Quang vừa nói như vậy, nhất thời Tiêu Cửu Phong một câu cũng không nói nên lời.
Một hồi lâu sau, lông mày anh hơi nhíu, anh cười khổ, thừa nhận: "Phải."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Anh cũng không phải là một người đàn ông nguyện ý tùy tiện kết hôn, bất kể là phụ nữ lúc ấy ở trong quân đội đuổi theo sau lưng anh, hay là cô gái thuộc hạ Tứ Hổ bang kia, hoặc là Vương Thúy Hồng, đối với những người phụ nữ sống chết muốn gả cho anh, anh cũng không có hứng thú.
Bởi vì không có hứng thú, cũng không muốn cưới, lỡ như thật sự cưới về rồi anh lại đối với người ta không chút hứng thú nào, ngược lại là phiền toái.
Nhưng là một người đàn ông, một người đàn ông đối với phương diện nào đó kỳ thật cũng có chút khát vọng, một người đàn ông đến một độ tuổi nhất định bắt đầu suy nghĩ mình có lẽ nên lưu lại huyết thống ở thời đại này, anh bắt đầu nghĩ, có lẽ anh cũng nên kết hôn rồi.
Tìm một người không có quá nhiều khát vọng về tình cảm, chỉ đơn giản là sống với nhau, cùng nhau sinh con đẻ cái, như vậy không ai nợ ai.
Đây là suy nghĩ của Tiêu Cửu Phong lúc đó.
Chẳng qua về sau, người anh gặp được không phải là ai khác, mà chính là Thần Quang, dự định lúc trước cũng đã thay đổi.
Cùng Thần Quang di giải thích những thứ này, phân tích những suy nghĩ bí ẩn trong lòng mình, đây cũng không phải thói quen của Tiêu Cửu Phong, cho nên anh suy nghĩ một chút, chỉ đơn giản nói: "Kỳ thật sau khi anh nhìn thấy em, cảm thấy em làm cho anh rất có hứng thú."
Đó là một ý kiến chân thật của một người đàn ông.
Nhớ lại đoạn này, anh nhìn vào đôi mắt sậm màu cô: "Chỉ có điều quá gầy, đạo đức của anh không cho phép, không thể hạ miệng."
Ngoài miệng nói không cần, kỳ thật trong lòng vẫn nghĩ tới, khoảng thời gian đó, không lòi ra tật xấu là may lắm rồi.
Lời nói này...
Thần Quang nhất thời tức giận, thiếu chút nữa trực tiếp véo anh một cái, nói cái lời gì vậy chứ!
Tiêu Cửu Phong: "Được rồi, Thần Quang ngoan, đừng đánh nữa, anh dẫn em đi hiệu sách, chúng ta đi sang bên kia xem sách nhé."
Hiệu sách?
Thần Quang biết huyện thành này có hiệu sách Tân Hoa, chẳng qua sách của hiệu sách Tân Hoa người ta chỉ bán cho người có phiếu sách.
Tiêu Cửu Phong có phiếu lương thực, phiếu vải, phiếu công nghiệp, nhưng mà anh không có phiếu sách.
Thần Quang chẹp miệng: "Chỗ đó muốn phiếu sách, chúng ta lại không có, đó không phải là nhìn được mà không ăn được sao?” Tiêu Cửu Phong lại lấy ra mấy tấm phiếu, lắc lư trước mắt cô: "Em xem đây là cái gì?"
Thần Quang vội vàng cầm lấy xem, thấy đây thật sự là phiếu sách, lập tức mừng rỡ: 'Ây da, chúng ta có thể đi mua sách rồi!"
Tiêu Cửu Phong: "Đi thôi."
Thần Quang liên tục gật đầu.
Nhưng mà mới đi vài bước, Thần Quang đột nhiên nói: "Không đúng, anh Cửu Phong, vấn đề vừa rồi, em còn chưa hỏi xong đâu?"
Còn có vấn đề nào khác nữa sao?
Tiêu Cửu Phong bất đắc dĩ: "Em còn có nghỉ vấn gì nữa, em nói đi."
Thần Quang cau mày, lâm vào tình trạng suy nghĩ sâu xa: "Nếu thật sự giống như anh nói, cô gái thuộc hạ Tứ Hổ bang kia muốn cưới anh, cho nên anh muốn tùy tiện nhanh chóng kết hôn, vậy tại sao vị Vương Kiến Quốc kia nhìn thấy anh thật sự kết hôn lại tỏ ra rất kinh ngạc?"
Tiêu Cửu Phong: "Có lẽ cậu ta không ngờ anh sẽ thật sự kết hôn."
Kết hôn thật hay kết hôn giả thì vẫn có thể nhìn ra được, dáng vẻ kia của Thần Quang, vừa nhìn đã biết là nàng dâu hàng thật giá thật của anh.
Thần Quang càng thêm buồn bực, rốt cuộc hỏi ra một câu: "Anh lớn như vậy, kết hôn vốn là rất bình thường, tại sao anh ta lại kinh ngạc?” Tiêu Cửu Phong: "..."
Lần đầu tiên anh phát hiện, logic của cô vợ nhỏ ni cô của mình cường đại như vậy.
Anh nên thấy vui mừng hay là nên lo lắng đây?
Thần Quang lại hung dữ nói: "Anh Cửu Phong, anh cứ nói thẳng đi, sẽ không phải là ngoại trừ cô gái thuộc hạ Tứ Hổ bang kia, còn có cô gái khác đang trông mong ngóng chờ anh chứt"
Thần Quang vừa nói như vậy, nhất thời Tiêu Cửu Phong một câu cũng không nói nên lời.
Một hồi lâu sau, lông mày anh hơi nhíu, anh cười khổ, thừa nhận: "Phải."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận