Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 162

Chương 162Chương 162
Tiêu Cửu Phong: "Bây giờ em đã mười tám tuổi cho nên em có thể lựa chọn. Ngày mai em hãy nói cho anh biết tính toán của em, sau đó anh sẽ sắp xếp cho em. Nếu như em chọn Vương Kim Long, anh sẽ chuẩn bị của hồi môn phong phú nhất cho em."
Sau khi nói xong, anh quay người và mở cửa đi ra ngoài.
Thần Quang ngây người đứng ở đó nhìn anh cất bước rời đi, nghe tiếng bước chân của anh vang lên trong sân, nghe âm thanh cửa lớn bên ngoài bị đóng lại.
Thần Quang nắm chặt cái gương nhỏ và chiếc lược gỗ, nước mắt rơi lã chã.
Cô lại nhớ tới việc sư thái rời đi.
Kỳ thật cô vẫn luôn cảm thấy sư thái không cần cô nữa, cô đã bị sư thái từ bỏ.
Hiện tại cô lại cảm thấy mình bị Tiêu Cửu Phong từ bỏ.
Anh cho bản thân cô lựa chọn, thế nhưng cô cần lựa chọn sao?
Đột nhiên trong lòng thật hối hận, vì sao phải phản ứng với những người kia? Tại sao anh lại cố tình nói những lời đó?
Cô cũng rất hận là vì sao Vương Kim Long đột nhiên nói muốn cưới mình, cô có từng cười với Vương Kim Long sao?
Cô không muốn sư thái rời đi, cô cũng không muốn Tiêu Cửu Phong rời đi.
Thần Quang không nguyện ý để Tiêu Cửu Phong rời đi, thậm chí so với việc sư thái rời đi thì càng không muốn nhiều hơn một chút.
Thần Quang ngồi xổm ở tại chỗ mà khóc, khóc đến mức hai chân đều muối tê dại.
"Không được... Anh Cửu Phong à, tại sao em phải chọn chứ, em không muốn chọn."
Cho tới bây giờ Thần Quang cũng không có lựa chọn nào cho mình, cô chỉ có mình anh.
Cho dù anh chướng mắt việc cô làm vợ thì cô cũng chấp mê bất ngộ, càng muốn ỷ lại, càng không muốn đi.
Đức Phật nói con kiến tu bảy đời Phật thì vẫn còn là thân kiến, nói nó ngu si, nói nó chấp nhất, nhưng Thần Quang lại không nghĩ như vậy.
Cô nghĩ rằng có lẽ do con người ta thích như vậy.
Vẫn luôn là thói quen và yêu thích như vậy, cho dù có tu bảy đời Phật đi chăng nữa, nhưng vẫn sẽ y như cũ mà luyến tiếc bộ thân thể kia, chắc hẳn là sẽ muốn đi làm một con kiến.
Cô cũng thích Tiêu Cửu Phong, vì thích cho nên dù anh không muốn để cô làm vợ, Thần Quang cũng ngu si cố chấp muốn làm vợ của anh, muốn ở bên cạnh anh cả một đời.
Thần Quang thậm chí còn nhớ tới Vương Thúy Hồng, cô cảm thấy ở điểm này, kỳ thật mình cũng giống như Vương Thúy Hồng.
Nhận định anh, dựa vào anh, dù thế nào cũng không muốn rời khỏi anh.
Nếu như lúc sư thái rời đi, cô ỷ lại vào sư thái, ôm lấy đùi của sư thái thì có phải là sư thái sẽ không rời đi nữa hay không?
Vậy vì sao cô không thể y lại vào Tiêu Cửu Phong kia chứ, nếu như hiện tại cô ôm lấy đùi của anh thì có phải là anh sẽ không thể rời đi rồi không?
Nếu anh đã cho cô lựa chọn, vậy thì cô sẽ mặt dày mà chọn, đó chính là lựa chọn ở lại!
Nghĩ tới đây rồi Thân Quang đứng lên, cô hung hăng lau nước mắt, nhấc chân chạy ra ngoài.
Cho dù anh có đi tới chỗ nào thì cô cũng sẽ đi tìm anh về.
Không phải anh nói cô đã tròn mười tám tuổi, vậy cô muốn ngủ với anh, muốn làm chuyện ngày đó nhìn thấy trong ruộng cao lương, cô muốn trở thành người phụ nữ của anh, phải quang minh chính đại làm nàng dâu của anh, không bao giờ muốn danh bất chính ngôn bất thuận như vậy nữa!
*************% Sau khi Tiêu Cửu Phong đi ra khỏi nhà, anh rời khỏi thôn, đi trên con đường nhỏ nông thôn, đi tới dưới chân núi Thập Ngưu.
Anh đối xử với cô gái nhỏ như vậy là bởi vì phẫn nộ, cũng là bởi vì kiêu ngạo.
Xung quanh anh chưa bao giờ thiếu thốn bóng dáng của người phụ nữ. Anh cũng không phải là người nuôi lớn một cô gái nhỏ thì sẽ mong muốn áp chế dùng việc báo đáp ân tình để chiếm được người ta.
Nếu anh đã cho cô quyền lựa chọn, vậy thì cứ để cho cô chọn lựa tùy ý.
Cô không chọn anh, vậy cũng được, tùy ý cô thôi, cô thích chọn ai thì chọn người đó, anh có thể chúc phúc!
Nhưng mà...
Ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Tiêu Cửu Phong nhìn về núi Thập Ngưu ở phía xa xa, ánh mắt như đao, lộ ra mũi nhọn, cơ hồ có thể san bằng ngọn núi Thập Ngưu nối tiếp nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận