Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 222

Chương 222Chương 222
Vào ngay lúc này, đứa nhỏ của Vương Thúy Hồng lại đột nhiên được sinh ra, nghe nói sinh non trước một tháng.
Sau khi sinh ra, bà đỡ ôm đứa trẻ đến trước mặt Vương Thúy Hồng, Vương Thúy Hồng nhìn thoáng qua, trái tim liền lạnh lẽo.
Đứa nhỏ này mọc một chiêu phong nhĩ(*) rất lớn.
[Chú thích: (*) Chiêu phong nhĩ: Hai tai mỏng vểnh về đằng trước, sách tướng tai đón gió chủ phá bại. ]
Điều này làm cô ta có dự cảm không tốt.
Kỳ thực sau khi Tiêu Cửu Phong nói như vậy, cô ta đã bắt đầu hoài nghỉ, nhưng mà cô ta không chịu khuất phục, cô ta không tin tưởng, cô ta rõ ràng cảm giác được tối hôm đó chính là anh, làm sao có thể là người khác được chứ! Giọng nói này rõ ràng chính là anh!
Vẫn luôn có hai Vương Thúy Hồng đang tranh đấu, một người là cô ta quật cường cố chấp, cô ta không tin chính mình đã sai rồi, một người khác là lý trí, cô ta cảm thấy nếu như quả thật là Tiêu Cửu Phong làm, Tiêu Cửu Phong không thể không thừa nhận.
Nhưng cô ta lại ôm một tia hi vọng, ngày đó trong miệng anh rõ ràng có mùi rượu, có lễ là chính anh đã uống say rồi?
Ngay trong lúc giãy giụa, bụng Vương Thúy Hồng mỗi một ngày càng to lên.
Cô ta biết bản thân không có đường quay đầu, bây giờ chỉ có thể đánh cược.
Nhưng mà bây giờ đứa nhỏ được sinh ra, lòng của cô ta lại nguội lạnh.
Nhìn đứa nhỏ, cô ta cảm thấy có lẽ chính là mình đã sai rồi.
Sau khi đứa nhỏ của Vương Thúy Hồng sinh ra, bởi vì mọi người đều bận bịu, không có ai có lòng đạ suy nghĩ đi quan tâm cô ta, mãi cho đến khi xong việc trong ruộng, mọi người bắt đầu rảnh rỗi, đứa nhỏ của Vương Thúy Hồng cũng đã qua tháng rồi.
Đứa trẻ qua tháng, giảm phù nề, càng có thể nhìn ra dáng vẻ, mọi người tò mò đi qua xem đứa nhỏ này, liền có người nói, sao giống tên lưu manh Vương Thực Tại cách vách vậy!
Vương Thực Tại hơn ba mươi tuổi, tuổi không nhỏ, bởi vì nghèo nên vẫn chưa cưới được vợ, mọc một chiêu phong nhĩ giống như vậy.
Từ từ tất cả mọi người đều nói như vậy, cha Vương Thúy Hồng cũng bắt đầu nóng nảy, anh trai Vương Thúy Hồng đen mặt không muốn nói chuyện, chị dâu Vương Thúy Hồng bắt đầu chỉ cây dâu mắng cây hòe(*), mẹ Vương Thúy Hồng càng ép rặn hỏi Vương Thúy Hồng.
[Chú thích: (*) Chỉ cây dâu để mắng cây hòe, còn có biến thể khác là chỉ chó mắng mèo, tấn công gián tiếp kẻ địch thông qua một trung gian khác. ]
Âm 1 một phen như vậy, Vương Thúy Hồng chỉ biết cúi đầu khóc, lại không nói được lời nào.
Lúc này Tiêu Bảo Đường đến, Tiêu Bảo Đường nói có muốn đi xét nghiệm máu hay không, nếu có thì đi xét nghiệm, dù sao cũng phải trả lại sự trong sạch cho chú hắn.
Nhưng mà đến lúc này, cha Vương Thúy Hồng đã sớm cảm giác việc này không được bình thường, ông ta mang theo mấy đứa con trai, vào lúc gần tối chặn ở cửa nhà Vương Thực Tại, trói Vương Thực Tại lại ép hỏi, ép hỏi một hồi lâu như vậy, Vương Thực Tại nhận tội, nói chính là anh ta, đứa nhỏ này là của anh ta, anh ta bằng lòng cưới Vương Thúy Hồng cho Vương Thúy Hồng một cái công đạo!
Nhưng mà Vương Thúy Hồng không đồng ý.
Vương Thúy Hồng không nỡ bỏ đứa nhỏ, không cần đứa nhỏ nhưng cũng không muốn gả cho Vương Thực Tại.
Một người phụ nữ không kết hôn mà lại sinh ra đứa nhỏ của đàn ông cách vách, lại không muốn gả cho người ta, chuyện này khó tránh khỏi bị người ta bàn tán chỉ trỏ.
Thần Quang có gặp Vương Thúy Hồng một lần, lúc đó cô ôm giáo án của mình, đi qua đội sản xuất chuẩn bị bàn bạc với đội ngũ chuyện xây dựng trường tiểu học, đến chỗ trên phố gặp được vài cô gái và cụ bà, mọi người đều nhiệt tình chào hỏi với cô, khen cô dạy trẻ con thật giỏi.
Vương Thúy Hồng vác một cái giỏ rách ra ngoài, không biết làm øì, nhưng cũng trông thấy được cô. Hai người đi đối diện, Thần Quang muốn nói chuyện gì đó, nhưng mà Vương Thúy Hồng cúi đầu trốn tránh cô mà đi, ngay cả nhìn cũng không dám liếc nhìn cô một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận