Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 80

Chương 80Chương 80
Làm việc được một lúc, Thần Quang liền nhìn sang bên kia, anh lại căn bản không nhìn mình, đang cùng mấy xã viên nói chuyện, hình như là nói sau này gặp phải loại chuyện này thì nên xử lý như thế nào.
Vợ Tiêu Bảo Huy bên cạnh đột nhiên nói: "Điều này thật thú vị, máy bơm của chúng ta đã sửa xong, xình xịch xình xịch bơm nước ra ngoài, thôn Vương Lâu bọn họ còn đang sửa, cũng không biết phải sửa đến lúc nào!"
Liền có người nói: "Cứ để bọn họ sửa di thôi, không phải là vừa rồi vẫn còn ở đó đắc ý sao, từ từ mà sửa đi!"
Tất cả mọi người đều đồng loạt cười lên.
Không riêng gì phụ nữ bên này cười, những người khác trong đại đội sản xuất Hoa Câu Tử cũng đều âm thầm cảm thấy việc này rất thú vị, cái người Vương Kim Quý gì đó, bình thường rất chảnh, ỷ vào việc mình biết một chút kỹ thuật, muốn nhờ hắn ta giúp đỡ, ánh mắt kia của hắn ta đều nhìn lên trời.
Nhưng mà cũng không có biện pháp nào, người ta là người của đại đội sản xuất thôn Vương Lâu, không hỗ trợ thì mình cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Hiện tại tốt rồi, vậy mà lại có ngày hắn ta ăn quả đắng(*), nhìn hắn ta ở nơi đó gấp đến độ đầu đầy mo hôi, bên cạnh có mấy người thúc giục, hắn ta liên tục nói cố gắng sẽ ra sức hoàn thành nhưng bộ dạng lại không có biện pháp, thật sự là nhìn thấy thống khoái al
Rất nhanh đại đội sản xuất Hoa Câu Tử bên này đã dọn dẹp xong mọi thứ cần phải thu dọn, Tiêu Bảo Đường an bài một người ở lại nơi này trông chừng động cơ, liền muốn dẫn mọi người rời đi.
Ai biết vừa muốn đi, bên kia Vương Kim Quý nói ra một câu: "Tôi có thể làm sao bây giờ, tôi có thể làm sao bây giờ, thứ này chính là hỏng rồi!"
Đám người Tiêu Bảo Đường xoay người lại, nghỉ hoặc nhìn qua.
Chỉ thấy Vương Kim Quý và Vương Kim Long đang giằng co.
Vương Kim Long trừng mắt nhìn Vương Kim Quý, nghiến răng nghiến lợi.
Vương Kim Quý thở dài: "Tôi thật sự không có biện pháp, cái này tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, nói là cháy rồi, nhưng không tìm được chỗ nào bị cháy, thật sự không được, cậu xem một chút mời thợ điện người ta đến một chuyến đi."
Thợ điện?
Vương Kim Long cắn răng nói: "Lúc này tìm đâu ra thợ điện!"
Phải biết rằng hiện tại tuy rằng trong thôn bọn họ có điện, nhưng thời gian dùng rất ít, đại bộ phận đều là không cung cấp được, cho nên mỗi đại đội sản xuất không có thợ điện riêng, chỉ bố trí trong công xã một thợ điện.
Lúc này, chính là thời điểm ngày mùa bận rộn, bên trong công xã cũng bận rộn, thợ điện người ta rất bận rộn, cũng không có thời gian quản lý việc của bọn họ.
Hơn nữa, chờ đi một chuyến đến trong công xã mời thợ điện tới đây, món hoa cúc cũng nguội lạnh rồi(**)I
Vương Kim Quý cũng cảm thấy chuyện này không có mặt mũi, nhưng vẫn uể oải thở dài: "Có thể làm sao bây giờ? Tôi không biết làm thế nào, vậy cậu nói nên làm cái gì?"
Máu của Vương Kim Long đều chảy lên mặt: "Thời điểm mấu chốt, anh nói anh không biết phải làm sao bây giờ?"
Vương Kim Quý: "Tôi cũng không phải chuyên môn làm công việc này!"
Mắt thấy hai người này sắp cãi nhau, Tiêu Bảo Đường hỏi thăm nhìn về phía Tiêu Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong khẽ gật đầu.
Tiêu Bảo Đường lúc này mới đi qua, bước tới bên cạnh Vương Kim Long, cười hỏi: "Kim Long, đây là làm sao vậy?"
Chú thích:
(*) Ăn quả đắng: Gốc là Cật Biết, tiếng địa phương chỉ sự khuất phục, nhận thua. (*#)Món hoa cúc cũng nguội lạnh rồi : Đây là một câu chuyện, trong 1 bữa tiệc gia đình, món cuối cùng trong thực đơn là món có dùng đến dưa leo, nhưng vì món này làm quá lâu nên khi mang ra thì các món trước đó cũng nguội lạnh hết, mọi người cũng có ý trách cứ vì phải chờ nhưng vì cố giữ mặt mũi cho gia chủ nên mới dùng 1 câu: "Đợi được món dưa leo rồi.", sau lại câu này được bê vào đời sống thường nhật, để nhấn mạnh phải chờ thời gian lâu hơn nữa thì dùng câu: " Đợi được món dưa leo cũng nguội lạnh rồi.", ý là còn lâu hơn phải đợi món dưa leo nữa, dần dần câu này cũng được lưu truyền lại để biểu thị khi ai đó phải đợi cái gì rất lâu rất lâu, lâu đến nỗi đã không còn cần thiết nữa thì mới xuất hiện, mang ý không còn chờ được nữa cũng không muốn chờ nữa. Đây là một câu TRUYỀN MIỆNG, vì vậy mà DƯA LEO ( Hoàng qua [ huánggua]) đã bị hiểu nhầm thành HOA CÚC ( Hoàng hoa [huánghuäa]) do cách phát âm gần giống nhau. Suy ra: "Đợi được món dưa leo cũng nguội lạnh rồi." Đã biến thành: "Đợi được món hoa cúc cũng nguội lạnh rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận