Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 195

Chương 195Chương 195
Tiêu Cửu Phong khàn giọng nói: "Tính tình của em thì ngoan, nhưng thân thể này và mặt mũi này lại không ngoan chút nào."
***************%
Hôm sau Tiêu Cửu Phong rời đi.
Ngày đầu tiên Tiêu Cửu Phong rời đi, Thần Quang nhớ anh, nhớ đến mức thần hồn điên đảo, nhớ đến mức muốn dừng mà không được, nhớ đến mức ăn cơm cũng không thấy ngon.
Ngày thứ hai Tiêu Cửu Phong rời đi, Thần Quang nhớ anh, nhớ đến phát khóc, một mình cuộn người trong chăn buồn bã khóc lóc.
Ngày thứ ba Tiêu Cửu Phong rời đi, Thần Quang nhớ anh, nhớ đến mức phải đứng lên làm cho mình một bữa mì sợi trắng, ăn mì sợi trắng xong, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn ít nhiều.
Ngày thứ tư Tiêu Cửu Phong rời đi, Thần Quang vẫn nhớ anh như cũ, chẳng qua Thần Quang đã vui sướng tụ tập cùng một chỗ với Ninh Quế Hoa, vợ Tiêu Bảo Đường và Tiêu Bảo Huy nói những chuyện trong nhà may may vá vá.
"Các cô có cảm thấy hay không, Thần Quang của chúng ta hiện tại càng ngày càng dễ chịu." Ninh Quế Hoa đột nhiên nói như vậy: "Tôi nhìn thế nào cũng cảm thấy hiện tại so với lúc trước thì trông cô ấy càng đẹp hơn, đẹp như một đóa hoa, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này mềm mại làm sao!"
Vợ Tiêu Bảo Đường cảm khái: "Chú Cửu nhà chúng tôi rất thương thím nhỏ, nuôi dưỡng thím nhỏ rất tốt."
Vợ Tiêu Bảo Huy đồng ý, nhưng lại đưa ra một quan điểm khác: "Cũng là do thím nhỏ người ta bẩm sinh xinh đẹp nên lớn lên mới được như vậy! Bằng không chú Cửu có thể thương cô ấy như vậy saol”
Mọi người nhao nhao đồng ý, sau khi đồng ý thì cảm khái liên tục, cảm thấy mệnh của người này thật khó mà nói.
Lúc nói chuyện như vậy, tất nhiên mọi người cũng sẽ nhắc tới Tuệ An.
Tuệ An hiện tại cuộc sống cũng không tốt lắm, nghe nói Vương Hữu Điền luôn cãi nhau với Tuệ An, ghét bỏ Tuệ An không đủ hiền lành, Tuệ An cũng ghét bỏ Vương Hữu Điền, nói Vương Hữu Điền không có bản lĩnh.
Mọi người đều tỏ ra khó hiểu.
"Không phải lúc trước hai người bọn họ rất tốt với nhau sao?"
"Phải đó, nhắc tới tôi cũng cảm thấy kỳ quái, Tuệ An lúc ấy nhìn rất hào phóng, nói nói cười cười, làm người cũng không tệ, nhưng bây giờ sao lại thành ra cái bộ dạng này?"
"Ái chà, tôi nghe nói Tuệ An và Thúy Hồng hình như rất thân thiết, cô nói xem đây là ý tứ gì!" "Nói cũng phải, Tuệ An là sư tỷ của Thần Quang, sao lại thân thiết với Thúy Hồng, bản thân cô ấy không cảm thấy xấu hổ sao?!"
Ngay trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao này, Thần Quang cúi đầu an tĩnh khâu một bộ quần áo.
Hai ngày nay cô cũng đi theo tất cả mọi người đi chợ, dùng vải vóc mà lúc trước Tiêu Cửu Phong mua cho cô để đổi thành loại vải mà đàn ông có thể dùng, cô muốn làm cho anh một bộ quần áo mới, đến lúc anh trở về có thể mặc vừa vặn.
Về phần sư tỷ của cô, kỳ thật cô cũng không quá quan tâm.
Đó là sư tỷ nhưng cũng chỉ là sư tỷ.
Sư tỷ không phải sư thái, càng không phải Tiêu Cửu Phong, sư tỷ sẽ làm chuyện gì đó thì cô cũng không cảm thấy kỳ quái, sẽ không quá thương tâm hay gì cả, nhưng lúc sư tỷ gọi mình là sư muội, cô vẫn sẽ gọi cô ta là sư tỷ, đối đãi với cô ta như sư tỷ của mình.
"Đúng rồi, các cô không biết chứ tôi nghe nói gần đây Tuệ An luôn chạy đến văn phòng đại đội, cô ấy muốn làm gì nhỉ?"
"Cái này thì tôi biết, gần đây chỗ Bảo Đường muốn mở một lớp biết chữ, buổi tối sẽ cho chúng ta qua đó học để biết chữ, cái này phải tìm một người biết chữ để đứng lớp, nghe nói Tuệ An muốn làm nữ tiên sinh." "Cô ấy muốn trở thành một nữ tiên sinh U? Cô ấy có biết chữ không?"
Tất cả mọi người nhìn về phía Thần Quang.
Thần Quang có chút ngoài ý muốn, cô cố gắng hồi tưởng lại.
Lúc trước đều đi theo sư thái đọc kinh Phật, nhưng sư tỷ cũng không đọc cho tốt, cô ta thật sự làm được sao? Cô ta không nhận biết được nhiều chữ, sau đó đã phải từ bỏ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận