Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 181

Chương 181Chương 181
"Trước kia em cũng không như vậy, trước đây em hận rằng không thể lựa thời điểm thích hợp mà bổ nhào vào lòng anh, ôm cánh tay anh, bám chặt không buông kia mà."
Anh nhắc tới chuyện này làm cho Thần Quang liền nhớ tới chuyện mình từng làm, thậm chí còn nhớ đến lúc đó mấy người đàn ông đang làm việc ở chỗ kia, cô tha thiết mong chờ để có thể chạy tới lau mồ hôi cho Tiêu Cửu Phong.
Đột nhiên nghĩ lại thật ngượng ngùng thật xấu hổ quá đi mất!!!
Lúc đó cô không hiểu chuyện nên căn bản chính là không biết sợ, còn không biết chuyện bí mật không thể nói giữa đàn ông và phụ nữ, thế nên tính tình trong sáng, làm gì cũng quang minh chính đại đúng lý hợp tình.
Bây giờ thì đã biết, ngược lại còn thẹn thùng và biết kiêng đè.
Thần Quang cảm thấy dáng vẻ hiện tại của mình có chút giả mù sa mưa, nhưng mà không còn cách nào khác, cô chột dạ mà, ban đêm lăn lộn như vậy, ban ngày lại chột dạ, sợ người khác biết nên mới phải trốn tránh thôi.
Thần Quang ngượng ngùng trừng mắt nhìn anh: "Không cần đâu ạ, không cho anh nhắc nữa, anh nhắc là em sẽ giận anh!" Tiêu Cửu Phong chỉ là muốn trêu cô một chút: "Em giận anh thì thế nào nào?"
Thần Quang hất cằm lên, mạnh mẽ uy hiếp: "Em tức giận là em sẽ không ngủ chung giường với anh nữa!"
Dù sao cô đã nhìn ra, trước kia anh còn đứng đắn, giống như không có hứng thú với loại chuyện này, nhưng hiện tại một khi đã được giải phóng thì mức độ nghiện của anh cực kỳ cao, bây giờ buổi tối đều là cô mệt mỏi, nói không muốn nhưng anh vẫn nhất định phải lại nữa, rồi thử lại lần nữa.
Cho nên cô cảm thấy anh cần phải thấy rõ được rằng hiện tại là ai đang cầu ai.
Tiêu Cửu Phong thấy dáng vẻ cô dương cằm, suýt nữa cười ra tiếng, nhưng mà anh vẫn giơ tay lên xoa xoa đầu cô: "Được rồi, em nhỏ tiếng một chút, lỡ như để người khác nghe được thì người ta lại có chuyện để đem ra bàn tán nữa đó."
Anh nhắc nhở như thế cho Thần Quang, Thần Quang nhanh chóng tỉnh táo lại rồi nhìn trái phải trước sau, may mắn là ở đây không có người.
Ngay lập tức hai người giữ một khoảng cách, song song đi ra khỏi ngõ nhỏ, ra khỏi ngõ nhỏ rồi tự nhiên gặp được vài cô gái rảnh rỗi, còn có người hỏi đi chỗ nào, Tiêu Cửu Phong trực tiếp mở túi lớn trong tay ra, bên trong thế mà lại là kẹo, chẳng phải là kẹo sữa Thỏ Trắng mà lúc trước Thần Quang từng ăn đây ư, thế nhưng cho dù là kẹo mứt lê nông thôn tự làm thông thường thì như vậy cũng rất tốt nôi.
Anh chia số kẹo mứt lê này cho người trong thôn, mỗi người vài viên: "Bây giờ Thần Quang đã đủ tuổi rồi, tôi tính đi làm giấy chứng nhận kết hôn với cô ấy, hiện tại mọi người điều kiện có hơi kém, cũng không có cách nào làm lễ cưới hỏi gì, đây giờ tôi phát kẹo cho mọi người, mong mọi người cũng có chút không khí vui mừng."
Người chung quanh nghe xong đột nhiên cũng vui mừng theo, bọn họ đều ào ào tiến đến nhận kẹo, miệng nói lời chúc mừng không ngớt.
Có người khen Thần Quang may mắn vì được gả cho Tiêu Cửu Phong, cả đời này cái ăn cái mặc không cần phải lo nghĩ nữa, cũng có người khen Tiêu Cửu Phong may mắn vì đã cưới được cô vợ nhỏ xinh đẹp như Thần Quang, vậy thì thật là phải cưới liền tay ngay thôi.
Đương nhiên cũng có người nhắc đến Tiêu Cửu Phong lúc vừa dẫn Thần Quang về: "Khi đó Cửu Phong ngoài miệng nói rõ ràng, bảo rằng đây không phải là vợ anh, còn nói nuôi đến năm mười tám tuổi, sau đó đi hay ở là tùy ý cô ấy, nói phải tìm một nhà chồng tốt cho Thần Quang! Kết quả đó mấy người xem, hiện tại cưới được cô vợ nhỏ, trong lòng Cửu Phong rất là vui mừng nha!"
Nhắc tới chuyện này, tất cả mọi người đều cười ầm lên, chỉ bằng việc cô vợ nhỏ không ra ngoài hơn hai ngày, bọn họ liền biết Tiêu Cửu Phong cưới được cô vợ này buổi tối mãnh liệt yêu thích cỡ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận