Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 182

Chương 182Chương 182
Lại nhìn anh bây giờ, trên mặt lúc nào cũng luôn tươi cười, rõ ràng là đang rất vui vẻ.
Khi đang rôm rả nói chuyện, đột nhiên Ninh Quế Hoa bên cạnh nhớ tới một chuyện: "À phải rồi, Cửu Phong này, sao anh đột nhiên muốn đi lãnh giấy ngay hôm nay thế, sẽ không phải vì Vương Gia Phạn chứ?"
Vương Gia Phạn là một tên lưu manh ở trong thôn, hơn ba mươi còn chưa cưới vợ.
Mọi người sửng sốt: "Gì cơ, Vương Gia Phạn sao?”
Tiêu Cửu Phong thu lại nụ cười: "Đương nhiên là không phải vậy rồi."
Trong khi mọi người tò mò, Ninh Quế Hoa đã bắt đầu phổ cập về Vương Gia Phạn rồi.
Tiêu Cửu Phong nhíu mày, nắm tay Thần Quang đi ngang qua bọn họ: "Tranh thủ lúc còn sớm một chút, chúng ta mau đi thôi."
Thần Quang ngoan ngoãn bước theo: "Dạ vâng."
Nhưng mà trong lòng lại đang rất tò mò, lắng tai nghe Ninh Quế Hoa nói đến Vương Gia Phạn với mọi người, thì ra Vương Gia Phạn cũng muốn cưới cô, hắn ta chạy đến hỏi Tiêu Cửu Phong, xem thử coi Tiêu Cửu Phong rốt cuộc có làm giấy chứng nhận với Thần Quang chưa, nói nếu chưa làm vậy thì hãy sớm nhường lại cho hắn ta đi. Hắn ta mặt dày nói rõ ràng nguyên văn như thể.
Thần Quang tò mò rồi lại cảm thấy buồn bực, lúc đi đến chỗ không người, cô nhịn không được mà hỏi Tiêu Cửu Phong: "Anh Cửu Phong à, bọn họ nói là thật vậy chăng? Vương Gia Phạn kia anh ta cũng muốn cưới em hả?"
Tiêu Cửu Phong tức giận nói: "Phải đó."
Thần Quang hiểu ra: "Thảo nào anh đột nhiên kéo em theo rồi muốn dẫn em đi làm giấy."
Tiêu Cửu Phong tối đen mặt lại, anh nghiến răng nghiến lợi.
Thần Quang bắt đầu nhăn mày trầm tư, còn thỉnh thoảng giơ đầu ngón tay ra dùng để làm dấu.
Tiêu Cửu Phong nghe trong miệng cô lẩm bẩm: "Em đang tính toán cái gì đó?”
Thần Quang rất vui vẻ mà nói: "Em tính một chút xem rốt cuộc có bao nhiêu đàn ông muốn cưới em! Hình như là rất nhiều, không nghĩ tới em lại được mọi người hoan nghênh như vậy."
Tiêu Cửu Phong đột nhiên cảm thấy trong lòng không vui vẻ gì mấy.
***************%
Đến chỗ đội sản xuất làm việc, Tiêu Bảo Đường chuẩn bị về nhà, nhà hắn ở con hẻm phía sau chỗ làm việc.
Nhưng mà rốt cuộc cũng là cháu mình, Tiêu Cửu Phong miễn cưỡng bảo Tiêu Bảo Đường mở cửa lân nữa, sau đó đi vào bắt đầu viết đơn xin kết hôn, hiện tại kết hôn phải viết đơn xin trước, sau đó đưa đến công xã, công xã phát một giấy chứng nhận kết hôn giống như giấy khen, có được tấm giấy đó thì liền tính là đã kết hôn.
Đơn xin có người tự viết hoặc tìm người viết thay, sau đó tự mình ấn dấu tay.
Tiêu Cửu Phong đương nhiên là sẽ tự viết, anh cầm bút lên tự mình viết.
Lúc Tiêu Cửu Phong viết như vậy, Thần Quang ở bên cạnh nhìn, cô nhìn thấy Tiêu Cửu Phong viết như rồng bay phượng múa, chữ còn rất đẹp mắt, nhất thời nhớ tới kiếp trước của anh.
Kiếp trước anh nhất định là một người có tri thức!
Viết xong thì hai người đều phải ký tên đồng ý, Tiêu Bảo Đường cười nói với Thần Quang: "Thím nhỏ không biết viết chữ, chỉ cần ấn cái dấu tay là được rồi."
Thần Quang: "Tôi biết viết mà."
Tiêu Bảo Đường cảm thấy có chút ngoài tưởng tượng: "Có thật không ah? Thím nhỏ biết được bao nhiêu chữ vậy?"
Thần Quang: "Tôi cũng không biết nữa, nhưng mà kinh Phật tôi đều có thể đọc hiểu."
Kinh Phật ư?
Tiêu Bảo Đường chưa từng xem qua kinh Phật, không biết trong kinh Phật nói gì, chang qua hắn suy nghĩ một chút liền biết người ta đọc kinh Phật từ nhỏ, phỏng chừng rất là lợi hại.
Cậu nhớ tới một việc: "Thím nhỏ à, sắp đến mùa đông rồi, việc đồng áng trong đội chúng ta cũng không nhiều, đến lúc đó công xã muốn để chúng ta tổ chức cho mọi người học tập, vào buổi tối mở một lớp học chữ, dẫn dắt mọi người đến ban thoát nạn mù chữ để làm giàu, khả năng cần phụ nữ biết chữ làm cô giáo dạy mọi người, thím nhỏ có thể làm không?”
Thần Quang: "Tôi chưa từng dạy cho người khác bao giờ."
Tiêu Bảo Đường: "Chưa dạy cũng không sao đâu ạ, biết đọc biết viết là được. Chẳng qua cũng không gấp, đến lúc đó nói sau cũng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận