Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chuong 218
Chuong 218Chuong 218
Tiêu Cửu Phong bình tĩnh nhìn cô ta: "Tôi muốn nói cho cô biết, thật sự không phải là tôi, có lẽ là cô đã hiểu lầm rồi. Bây giờ tôi nói với cô như vậy, tôi hy vọng cô bình tĩnh lại và suy nghĩ cho kỹ. Nếu tôi là cô, tôi sẽ đi điều tra xem cha của đứa bé là ai, chứ không phải là trực tiếp vu cáo lên trên đầu tôi."
Vương Thúy Hồng: "Làm sao có thể! Anh cho rằng em sẽ vu khống anh sao? Rõ ràng chính là anh mài"
Nói xong câu này thì nước mắt của cô ta chảy ra: "Đúng vậy, là em vẫn luôn một mực theo đuổi anh, vẫn luôn thích anh, em muốn gả cho anh, ở trong mắt người khác em thấp hèn, em tự cho là đúng, em không có mặt mũi, da mặt dày, nhưng Vương Thúy Hồng em đây dù thế nào cũng không đến mức vu khống cho anh! Anh có bản lĩnh vẫn luôn lạnh lùng với em, có bản lĩnh vẫn không để ý tới em, rõ ràng muốn thân thể của em lại không dám thừa nhận, anh như vậy là muốn sao đây hả? Anh không thấy thẹn với lương tâm của anh sao? Hay là em đã nhìn lầm anh rồi!"
Thần Quang nhìn dáng vẻ của Vương Thúy Hồng, cô ta quả thật rất buồn, phảng phất như muốn sụp đổ.
Cô ta không giống như là đang giả vờ, diễn kịch cũng không thể diễn tốt như vậy.
Thần Quang đương nhiên tin tưởng Tiêu Cửu Phong, Tiêu Cửu Phong không cần phải trêu chọc Vương Thúy Hồng, như vậy vấn đề nằm ở chỗ nào đây?
Cô nhíu mày nhìn Vương Thúy Hồng: "Cô phải nói cho rõ ràng, lúc ấy là người đàn ông nào, chuyện gì xảy ra, trời tối hay sáng, cô có thấy rõ mặt anh ấy không? Dựa vào cái gì mà lại một mực khẳng định là anh ấy!"
Vương Thúy Hồng lại trực tiếp mắng Thần Quang: "Đây là chuyện của tôi và anh ấy, không tới phiên cô đến hỏi!"
Thần Quang không nghĩ tới Vương Thúy Hồng lại như vậy, cũng có chút tức giận: "Anh ấy là chồng của tôi, cô nói chồng của tôi làm cô lớn bụng, vậy thì cô phải có chứng cứ chứ, dựa vào cái gì mà cô có thể một mực khẳng định vu khống chồng của tôi, cô vu khống chồng tôi, mà còn có mặt mũi nói không tới phiên tôi đến hỏi cô sao?"
Vương Thúy Hồng cũng không nghĩ tới Thần Quang vậy mà mồm mép lanh lợi như vậy, cô ta vẫn luôn cảm thấy đây là một ni cô nhỏ ngốc nghếch, chuyện gì cũng không hiểu biết.
Cô ta cười lạnh: "Chính là Tiêu Cửu Phong.. chính là Tiêu Cửu Phong, không có khả năng là người khác, cô nghe rõ chưa?”
Mà lúc này, mấy người bên cạnh ai cũng mờ mịt, nhìn Vương Thúy Hồng quả thật không giống như đang nói dối, nhưng Tiêu Cửu Phong cũng không giống người làm loại chuyện vô trách nhiệm này, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Vương Phát Tài lại mặc kệ, la hét nói: "Tiêu Cửu Phong, thế nào đây, cậu cũng phải cho chúng tôi một lời giải thích!"
Tiêu Cửu Phong giơ tay lên giữ lấy Thần Quang, ý bảo cô không cần nói nữa.
Trong lòng Thần Quang có chút tức giận, hùng hổ trừng mắt nhìn Vương Thúy Hồng một cái, nhưng mà rốt cuộc vẫn nghe lời Tiêu Cửu Phong lui về phía sau một bước.
Tiêu Cửu Phong nhìn về phía Vương Phát Tài, lại nói tiếp: "Chú Phát Tài, hiện tại lời chúng ta nói không thích hợp ở chỗ là tôi nói là tôi chưa từng chạm vào Thúy Hồng, đứa nhỏ kia không phải của tôi, nhưng các người thì lại nói tôi từng chạm vào cô ấy, đứa nhỏ kia là của tôi, có phải hay không?"
Vương Phát Tài tức giận nói: "Phải đó!"
Tiêu Cửu Phong: "Nếu đã như thế, vậy thì cứ chờ đi."
Vương Phát Tài: "Chờ cái gì mới được?"
Tiêu Cửu Phong: "Chờ đứa nhỏ này được sinh ra, chúng ta mang đến bệnh viện thử máu nhận thân, nếu đứa nhỏ này thật sự là của Tiêu Cửu Phong tôi, thì tôi nguyện ý quỳ gối trước mặt chú Phát Tài dập đầu nhận sai, hơn nữa sẽ ly hôn với vợ tôi, sau đó sẽ cưới Thúy Hồng về nhà, cả đời làm trâu làm ngựa cho cô ấy." Vương Phát Tài nhíu mày.
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.
Vương Thúy Hồng cắn môi, trong con ngươi vốn là phẫn hận tuyệt vọng lại nổi lên một tia hy vọng.
Tiêu Cửu Phong bình tĩnh nhìn cô ta: "Tôi muốn nói cho cô biết, thật sự không phải là tôi, có lẽ là cô đã hiểu lầm rồi. Bây giờ tôi nói với cô như vậy, tôi hy vọng cô bình tĩnh lại và suy nghĩ cho kỹ. Nếu tôi là cô, tôi sẽ đi điều tra xem cha của đứa bé là ai, chứ không phải là trực tiếp vu cáo lên trên đầu tôi."
Vương Thúy Hồng: "Làm sao có thể! Anh cho rằng em sẽ vu khống anh sao? Rõ ràng chính là anh mài"
Nói xong câu này thì nước mắt của cô ta chảy ra: "Đúng vậy, là em vẫn luôn một mực theo đuổi anh, vẫn luôn thích anh, em muốn gả cho anh, ở trong mắt người khác em thấp hèn, em tự cho là đúng, em không có mặt mũi, da mặt dày, nhưng Vương Thúy Hồng em đây dù thế nào cũng không đến mức vu khống cho anh! Anh có bản lĩnh vẫn luôn lạnh lùng với em, có bản lĩnh vẫn không để ý tới em, rõ ràng muốn thân thể của em lại không dám thừa nhận, anh như vậy là muốn sao đây hả? Anh không thấy thẹn với lương tâm của anh sao? Hay là em đã nhìn lầm anh rồi!"
Thần Quang nhìn dáng vẻ của Vương Thúy Hồng, cô ta quả thật rất buồn, phảng phất như muốn sụp đổ.
Cô ta không giống như là đang giả vờ, diễn kịch cũng không thể diễn tốt như vậy.
Thần Quang đương nhiên tin tưởng Tiêu Cửu Phong, Tiêu Cửu Phong không cần phải trêu chọc Vương Thúy Hồng, như vậy vấn đề nằm ở chỗ nào đây?
Cô nhíu mày nhìn Vương Thúy Hồng: "Cô phải nói cho rõ ràng, lúc ấy là người đàn ông nào, chuyện gì xảy ra, trời tối hay sáng, cô có thấy rõ mặt anh ấy không? Dựa vào cái gì mà lại một mực khẳng định là anh ấy!"
Vương Thúy Hồng lại trực tiếp mắng Thần Quang: "Đây là chuyện của tôi và anh ấy, không tới phiên cô đến hỏi!"
Thần Quang không nghĩ tới Vương Thúy Hồng lại như vậy, cũng có chút tức giận: "Anh ấy là chồng của tôi, cô nói chồng của tôi làm cô lớn bụng, vậy thì cô phải có chứng cứ chứ, dựa vào cái gì mà cô có thể một mực khẳng định vu khống chồng của tôi, cô vu khống chồng tôi, mà còn có mặt mũi nói không tới phiên tôi đến hỏi cô sao?"
Vương Thúy Hồng cũng không nghĩ tới Thần Quang vậy mà mồm mép lanh lợi như vậy, cô ta vẫn luôn cảm thấy đây là một ni cô nhỏ ngốc nghếch, chuyện gì cũng không hiểu biết.
Cô ta cười lạnh: "Chính là Tiêu Cửu Phong.. chính là Tiêu Cửu Phong, không có khả năng là người khác, cô nghe rõ chưa?”
Mà lúc này, mấy người bên cạnh ai cũng mờ mịt, nhìn Vương Thúy Hồng quả thật không giống như đang nói dối, nhưng Tiêu Cửu Phong cũng không giống người làm loại chuyện vô trách nhiệm này, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Vương Phát Tài lại mặc kệ, la hét nói: "Tiêu Cửu Phong, thế nào đây, cậu cũng phải cho chúng tôi một lời giải thích!"
Tiêu Cửu Phong giơ tay lên giữ lấy Thần Quang, ý bảo cô không cần nói nữa.
Trong lòng Thần Quang có chút tức giận, hùng hổ trừng mắt nhìn Vương Thúy Hồng một cái, nhưng mà rốt cuộc vẫn nghe lời Tiêu Cửu Phong lui về phía sau một bước.
Tiêu Cửu Phong nhìn về phía Vương Phát Tài, lại nói tiếp: "Chú Phát Tài, hiện tại lời chúng ta nói không thích hợp ở chỗ là tôi nói là tôi chưa từng chạm vào Thúy Hồng, đứa nhỏ kia không phải của tôi, nhưng các người thì lại nói tôi từng chạm vào cô ấy, đứa nhỏ kia là của tôi, có phải hay không?"
Vương Phát Tài tức giận nói: "Phải đó!"
Tiêu Cửu Phong: "Nếu đã như thế, vậy thì cứ chờ đi."
Vương Phát Tài: "Chờ cái gì mới được?"
Tiêu Cửu Phong: "Chờ đứa nhỏ này được sinh ra, chúng ta mang đến bệnh viện thử máu nhận thân, nếu đứa nhỏ này thật sự là của Tiêu Cửu Phong tôi, thì tôi nguyện ý quỳ gối trước mặt chú Phát Tài dập đầu nhận sai, hơn nữa sẽ ly hôn với vợ tôi, sau đó sẽ cưới Thúy Hồng về nhà, cả đời làm trâu làm ngựa cho cô ấy." Vương Phát Tài nhíu mày.
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.
Vương Thúy Hồng cắn môi, trong con ngươi vốn là phẫn hận tuyệt vọng lại nổi lên một tia hy vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận