Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 75

Chương 75Chương 75
Lúc trước tuy rằng Vương Kim Quý cũng từng kinh doanh qua động cơ này, nhưng cũng chưa từng tháo bên trong ra xem thử lần nào!
Sau khi tháo ra thì làm gì? Nhìn thế nào? Hắn hoàn toàn không biết mô tê gì, trong lòng là một mảnh mờ mit hai mắt luống cuống.
Vương Kim Quý đột nhiên rất hối hận, hối hận vì vừa rồi khi Tiêu Cửu Phong tháo động cơ, sao hắn ta lại không nhìn thêm vài lần? Tại sao hẳn ta lại chắp tay đứng đó cười nhạo người ta? Nên tranh thủ thời gian xem a, xem người ta sửa chữa như thế nào, nhìn xem để biết mình phải làm ra sao!
Cờ lê?
Mấy người xung quanh đều trợn tròn mắt, Vương Kim Long xoa xoa tay, thiếu chút nữa giậm chân: "Cờ lê, cờ lê, làm gì có cờ lê, nhanh chóng tìm cờ lê cho Kim Quý đi!"
Nhưng mà mấy xã viên kia xoay quanh, phát hiện bọn họ không mang theo cờ lê, Vương Kim Long nóng nảy, lập tức cho người đạp xe đạp của hắn tới đại đội tìm cờ lê.
Bên này vừa muốn đạp xe đạp, bên kia Tiêu Cửu Phong lại đứng dậy: "Chỗ này của tôi đã sửa xong rồi, cái cờ lê này cho các anh mượn đó."
Vương Kim Long sửng sờ, Vương Kim Quý cũng sửng sốt, xung quanh các xã viên của hai thôn cũng đều sửng sốt.
Tiêu Bảo Đường càng sửng sốt hơn, sau khi ngây người xong, đột nhiên nở nụ cười: "Chú, động cơ này của chúng ta sửa xong rồi à?"
Tiêu Cửu Phong: "Thử xem đi, trước tiên nổ máy lên xem một chút."
Tiêu Bảo Đường nhất thời hăng hái: "Được!"
Nói xong, tự mình đi qua khởi động máy móc.
Khí lực của Tiêu Bảo Đường cũng rất lớn, nắm tay quay kia, bắt đầu dùng sức quay, tốc độ quay càng ngày càng nhanh, cuối cùng đến cực hạn, cắn răng một cái, động cơ kia liền xích xình xịch hoạt động rồi.
Các thành viên của đội sản xuất Hoa Câu Tử ngay lập tức vui mừng: "Cái này thực sự đã được sửa xong!"
Mặt mũi Tiêu Bảo Đường tràn đầy hào quang kiêu ngạo, cười ha ha, mới quay đầu đi hỏi bọn Vương Kim Long: "Chúng tôi sửa xong rồi, cho các anh mượn cờ lê dùng đó, các anh chậm rãi sửa đi."
Nói xong liền ném cờ lê qua.
Vương Kim Long sững sờ nhận lấy cờ lê, nhìn Tiêu Cửu Phong một cái.
Tiêu Cửu Phong cũng không nhìn hắn, hình như anh căn bản không để tâm đến việc này.
Sau khi Vương Kim Long trầm mặc một hồi mới giơ tay lên, đưa cờ lê cho Vương Kim Quý: "Tranh thủ thời gian sửa đi."
Một cái cờ lê mà thôi, việc gì phải thể hiện cái chí khí kia, chính là tiện tay mượn một cái, chẳng qua...
Hắn nhìn về phía Vương Kim Quý: "Nhanh chóng sửa chữa, sửa xong sớm một chút, chúng ta phải sử dụng máy bơm này đó."
Vương Kim Quý trong lòng không nắm chắc, nhưng mà vẫn phải kiên trì nói: "Được, được!"
Bên này động cơ của Hoa Câu Tử lại khởi động một lần nữa, người của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử đương nhiên ai nấy đều vui mừng, nhìn máy bơm nước bên thôn Vương Lâu không có tiếng động, kia thật sự là nghĩ như thế nào cũng cao hứng, thậm chí cảm thấy trên mặt mình đều có hào quang sáng rực lên.
Vợ Tiêu Bảo Huy và mấy người phụ nữ đương nhiên cũng liên tục khen ngợi, cảm thấy Tiêu Cửu Phong thật sự là thần thánh.
Thậm chí có người bảo: "Ngay cả Bảo Đường cũng nói, nếu không phải chú hắn sớm rời đi, đại đội trưởng này không đến phiên hắn làm, chú hắn có rất năng lực!"
Còn có những người cùng tuổi với Tiêu Cửu Phong nhao nhao đi ra nói: "Đúng vậy, khi đó Cửu Phong là đầu lĩnh của một đám trẻ nhỏ, tất cả mọi người đều nghe hắn chỉ huy, không phải gọi chú thì là gọi anh, tất cả đều dựa vào hắn che chở!" Nghe tất cả mọi người nói như vậy, Thần Quang di nhiên là cùng có vinh quang, phảng phất như người được bọn họ khen đó là mình, nhìn người đàn ông cách đó không xa, mím môi cười, cười đến trên khuôn mặt nhỏ bé lộ ra màu hồng như hoa đào.
Tuệ An đứng bên cạnh nhìn dáng vẻ của cô, lạnh lùng nói một câu: "Anh ta thế mà thật sự sửa xong à!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận