Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 186
Chương 186Chương 186
Nhưng mà cho dù là người cùng họ khi nghe được người khác nói mình như vậy, trong lòng hắn ta cũng không thoải mái: "Nói gì thế hả, còn không phải là do đẹp mắt thôi sao, tôi căn bản đều cảm thấy chướng mắt!"
Vương Thúy Hồng trào phúng liếc hắn ta một cái: "Anh đang là muốn ăn tươi nuốt sống người ta mà không ăn được đấy thôi!"
Vương Hữu Điền: "Một thứ hạ tiện như vậy, làm sao tôi còn có thể coi trọng cô ta? Vợ tôi tuy rằng khó coi nhưng là cô gái trong sạch, chứ cũng không giống như thứ kia, cũng không biết 'hàng' đã qua tay mấy người hay là bị mấy tên đàn ông chơi đùa rồi cũng nên!"
Kỳ thực Vương Thúy Hồng chính là không thoải mái với dáng vẻ nhìn mà thèm thuồng của Vương Hữu Điền, chắc trong lòng đang nghĩ tại sao đàn ông khắp thiên hạ đều nhìn chằm chằm tiểu ni cô kia.
Nhưng hiện tại cô ta nghe được Vương Hữu Điền nói như vậy, nhất thời tỉnh táo lại: "Ý gì vậy chứ? Anh biết được chuyện øì hay sao?"
Vương Hữu Điền nở nụ cười: "Ơn giời, cô không biết gì hết à? Dựa vào tiếng tăm đó của cô ta thì đều sáng tỏ hết cả rồi! Tiêu Cửu Phong chính là một tên ngốc, làm lão đại bị đội nón xanh(*) rồi mà còn ở đây ôm một cái đồ cũ mà vui vẻ nữa chứt" [Chú thích: (*) Đội nón xanh: ý chỉ bị cắm sừng. ]
Vương Thúy Hồng mắt sáng rực lên, bởi vì kích động nên giọng nói cũng khàn khàn: "Anh nói gì cơ? Rốt cuộc chuyện này là sao, anh hãy mau nói cho tôi biết đi!"
Vương Hữu Điền cũng không có làm ra vẻ, nếu Vương Thúy Hồng muốn biết, vậy thì hắn ta sẽ nói hết ra.
Sau khi nói xong, giống như đã xả một đống ác khí ra ngoài, trong lòng hắn ta cực kỳ thoải mái: "Lúc trước ni cô nhỏ kia chính là do tôi đây đổi với Tiêu Cửu Phong, ánh mắt nhìn người của tôi tốt nên mới phát hiện ni cô nhỏ kia không phải là thứ tốt đẹp gì! Nàng dâu của tôi mặc dù không đẹp bằng ni cô nhỏ kia, nhưng cô ấy sạch sẽ, là một cô gái trong sạch, vẫn là do tôi khai bao. Nhưng mà cái cô ni cô nhỏ đó thì sao, căn bản chỉ là một cái loại hàng nát, không biết đã thông đồng với bao nhiêu người đàn ông rồi!"
Vương Thúy Hồng không để ý tới những lời này của anh ta, cô ta kích động đến mức đôi mắt phát sáng cả lên, kích động đến mức cả người phát run.
Quá tốt rồi... quá tốt rồi, cái loại con gái nhân phẩm nát như vậy, chắc chắn Tiêu Cửu Phong sẽ thấy chướng mắt!
Tiêu Cửu Phong mắt cao hơn đầu, anh sẽ coi trọng một người con gái như vậy sao?
Ni cô nhỏ kia thật sự có thể giả bộ, giả vờ như cái gì cũng không hiểu, thế nhưng kỳ thật cô cái gì cũng hiểu, cô chính là đang lừa gạt Tiêu Cửu Phong!
Vương Thúy Hồng hít sâu một hơi, cô ta cảm thấy cơ hội của mình đã đến, cô ta nhất định phải nói hết tất cả mọi chuyện cho Tiêu Cửu Phong biết, phải để cho Tiêu Cửu Phong thấy rõ bộ mặt thật của cái loại con gái rách nát kia, thậm chí cô ta còn có thể tưởng tượng ra rằng sau khi Tiêu Cửu Phong thương tâm thất vọng và bị đả kích, cô ta có thể thừa dịp trống mà chen chân vào, hết lòng an ủi anh, sau đó thì cơ hội của cô ta tới rồi!
Tuy nhiên chuyện này nhất định phải tính toán kỹ hơn, cô ta tuyệt đối không thể quá nóng nảy liều lĩnh, nhất định phải nghĩ ra biện pháp cho ni cô nhỏ kia một kích trí mạng!
Thần Quang cũng không biết mình bị nhiều đàn ông nhớ thương đến như vậy, cô càng không biết rằng thậm chí có rất nhiều phụ nữ đang âm thầm căm thù và giở trò với cô.
Mấy ngày gần đây cô đều giống như là được ngâm mình trong mật ong vậy, cả ngày ngập tràn trong sự vui vẻ ngọt ngào.
Tiêu Cửu Phong rất cưng chiều cô, quả thực cưng chiều cô giống như bảo bối. Hai ngày trước anh cố ý đi lên huyện thành một chuyến, mua cho cô thêm một vài thứ đồ dùng nữa, anh nói là do lúc trước cưới cô về nhà, đến cả nghi thức cũng không có, càng không có lễ cưới gì cả, anh nói là sẽ cố gắng hết sức mua thêm cho cô một ít thứ đồ dùng để cho cô có dáng vẻ của một cô vợ mới. Trong lòng cô rất thích thú và vô cùng thỏa mãn.
Nhưng mà cho dù là người cùng họ khi nghe được người khác nói mình như vậy, trong lòng hắn ta cũng không thoải mái: "Nói gì thế hả, còn không phải là do đẹp mắt thôi sao, tôi căn bản đều cảm thấy chướng mắt!"
Vương Thúy Hồng trào phúng liếc hắn ta một cái: "Anh đang là muốn ăn tươi nuốt sống người ta mà không ăn được đấy thôi!"
Vương Hữu Điền: "Một thứ hạ tiện như vậy, làm sao tôi còn có thể coi trọng cô ta? Vợ tôi tuy rằng khó coi nhưng là cô gái trong sạch, chứ cũng không giống như thứ kia, cũng không biết 'hàng' đã qua tay mấy người hay là bị mấy tên đàn ông chơi đùa rồi cũng nên!"
Kỳ thực Vương Thúy Hồng chính là không thoải mái với dáng vẻ nhìn mà thèm thuồng của Vương Hữu Điền, chắc trong lòng đang nghĩ tại sao đàn ông khắp thiên hạ đều nhìn chằm chằm tiểu ni cô kia.
Nhưng hiện tại cô ta nghe được Vương Hữu Điền nói như vậy, nhất thời tỉnh táo lại: "Ý gì vậy chứ? Anh biết được chuyện øì hay sao?"
Vương Hữu Điền nở nụ cười: "Ơn giời, cô không biết gì hết à? Dựa vào tiếng tăm đó của cô ta thì đều sáng tỏ hết cả rồi! Tiêu Cửu Phong chính là một tên ngốc, làm lão đại bị đội nón xanh(*) rồi mà còn ở đây ôm một cái đồ cũ mà vui vẻ nữa chứt" [Chú thích: (*) Đội nón xanh: ý chỉ bị cắm sừng. ]
Vương Thúy Hồng mắt sáng rực lên, bởi vì kích động nên giọng nói cũng khàn khàn: "Anh nói gì cơ? Rốt cuộc chuyện này là sao, anh hãy mau nói cho tôi biết đi!"
Vương Hữu Điền cũng không có làm ra vẻ, nếu Vương Thúy Hồng muốn biết, vậy thì hắn ta sẽ nói hết ra.
Sau khi nói xong, giống như đã xả một đống ác khí ra ngoài, trong lòng hắn ta cực kỳ thoải mái: "Lúc trước ni cô nhỏ kia chính là do tôi đây đổi với Tiêu Cửu Phong, ánh mắt nhìn người của tôi tốt nên mới phát hiện ni cô nhỏ kia không phải là thứ tốt đẹp gì! Nàng dâu của tôi mặc dù không đẹp bằng ni cô nhỏ kia, nhưng cô ấy sạch sẽ, là một cô gái trong sạch, vẫn là do tôi khai bao. Nhưng mà cái cô ni cô nhỏ đó thì sao, căn bản chỉ là một cái loại hàng nát, không biết đã thông đồng với bao nhiêu người đàn ông rồi!"
Vương Thúy Hồng không để ý tới những lời này của anh ta, cô ta kích động đến mức đôi mắt phát sáng cả lên, kích động đến mức cả người phát run.
Quá tốt rồi... quá tốt rồi, cái loại con gái nhân phẩm nát như vậy, chắc chắn Tiêu Cửu Phong sẽ thấy chướng mắt!
Tiêu Cửu Phong mắt cao hơn đầu, anh sẽ coi trọng một người con gái như vậy sao?
Ni cô nhỏ kia thật sự có thể giả bộ, giả vờ như cái gì cũng không hiểu, thế nhưng kỳ thật cô cái gì cũng hiểu, cô chính là đang lừa gạt Tiêu Cửu Phong!
Vương Thúy Hồng hít sâu một hơi, cô ta cảm thấy cơ hội của mình đã đến, cô ta nhất định phải nói hết tất cả mọi chuyện cho Tiêu Cửu Phong biết, phải để cho Tiêu Cửu Phong thấy rõ bộ mặt thật của cái loại con gái rách nát kia, thậm chí cô ta còn có thể tưởng tượng ra rằng sau khi Tiêu Cửu Phong thương tâm thất vọng và bị đả kích, cô ta có thể thừa dịp trống mà chen chân vào, hết lòng an ủi anh, sau đó thì cơ hội của cô ta tới rồi!
Tuy nhiên chuyện này nhất định phải tính toán kỹ hơn, cô ta tuyệt đối không thể quá nóng nảy liều lĩnh, nhất định phải nghĩ ra biện pháp cho ni cô nhỏ kia một kích trí mạng!
Thần Quang cũng không biết mình bị nhiều đàn ông nhớ thương đến như vậy, cô càng không biết rằng thậm chí có rất nhiều phụ nữ đang âm thầm căm thù và giở trò với cô.
Mấy ngày gần đây cô đều giống như là được ngâm mình trong mật ong vậy, cả ngày ngập tràn trong sự vui vẻ ngọt ngào.
Tiêu Cửu Phong rất cưng chiều cô, quả thực cưng chiều cô giống như bảo bối. Hai ngày trước anh cố ý đi lên huyện thành một chuyến, mua cho cô thêm một vài thứ đồ dùng nữa, anh nói là do lúc trước cưới cô về nhà, đến cả nghi thức cũng không có, càng không có lễ cưới gì cả, anh nói là sẽ cố gắng hết sức mua thêm cho cô một ít thứ đồ dùng để cho cô có dáng vẻ của một cô vợ mới. Trong lòng cô rất thích thú và vô cùng thỏa mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận