Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 104

Chương 104Chương 104
Thậm chí có một lần sư tỷ nói có một loại thuốc uống vào sẽ không còn kỳ kinh nguyệt nữa, Thần Quang còn muốn hỏi thăm loại thuốc kia để uống.
Cô không ngờ loại chuyện phiền toái này lại đột ngột tới.
Thần Quang cắn môi, cẩn thận đứng dậy, đem những tấm vải bố cũ Tiêu Cửu Phong đưa tới dùng kéo sửa sang lại, cuối cùng thay quần, mặc quần Tiêu Cửu Phong đưa rồi lót lên đó một tấm vải cũ.
Làm xong chuyện này, cô cũng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cô cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Sau đó cô mới cúi đầu nhìn lại cái quần này, quá rộng, quá dài, một ống quần có thể để vừa hai chân.
Thần Quang không còn cách nào khác ngoài quấn thắt lưng rồi buột ống quần lại để nó không bị rơi xuống.
Buột chắc xong cô liền đem quần dài của mình ra sân giặt.
Ngay lối vào sân có một cái vại lớn lộ thiên, là nơi chưa nước giặt quần áo.
Thần Quang dùng gáo lấy một ít nước, bắt đầu giặt quần áo của mình.
Mặc dù là mùa hè, nhưng hiện là ban đêm, nước rất lạnh, Thần Quang nhẹ nhàng hít một hơi, giặt quân áo kiểu này không thoải mái cho lắm.
Lúc đang giặt quần áo thì Tiêu Cửu Phong đi đến.
Anh trầm mặc: "Ai bảo em chạy ra ngoài này, không phải anh dặn em nằm trên giường hay sao?"
Thần Quang: "Em, em giặt quần...""
Tiêu Cửu Phong: "Ai bảo em giặt?"
Thần Quang: "Quần bẩn rồi."
Tiêu Cửu Phong: "Quần bẩn rồi thì em cũng không được giặt."
Thần Quang sửng sốt, sau khi sửng sốt, cắn môi phẫn nộ nói: "Quần bẩn rồi anh còn muốn em mặc lại sao?"
Tiêu Cửu Phong cũng sững sốt, sau đó nhướng mày: "Ngốc chết em, bỏ đi!"
Nói xong liền cướp lấy quần của Thần Quang ném vào chậu nước: "Đi vào với anh."
Giọng nói của anh rất hung dữ, nghĩ đến đó Thần Quang không dám cứng đầu nữa, ngoan ngoãn đi theo anh vào phòng.
Sau khi vào nhà, Tiêu Cửu Phong ra lệnh: "Lên giường nằm đi."
Thần Quang do dự một chút, rồi cởi giày đi về phía giường.
Tiêu Cửu Phong: "Cầm cái này sưởi ấm bụng đi."
Thần Quang nhìn thứ trong tay anh, cầm lấy rồi mới phát hiện đó là một chai rượu bằng thủy tỉnh bọc trong một tấm vải cũ, bên trong chai rượu đổ đầy nước nóng, qua một lớp vải hơi ấm truyền từ trong ra ngoài.
Thần Quang cố nhét thứ này vào quần áo, đặt ở trên bụng, dùng hơi ấm bao phủ bụng nhỏ, cơn đau ban đầu liền biến mất.
Cô lập tức nở nụ cười: "Cái này thật tốt."
Tiêu Cửu Phong lườm cô, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ.
Những chuyện này anh là một tên đàn ông còn hiểu rõ, vậy mà cô không biết?
Chẳng lẽ lúc ở trong am mọi người không dạy cô chuyện này sao? Rõ ràng tất cả đều là phụ nữ.
Bất quá Tiêu Cửu Phong nhịn xuống.
Chưa bao giờ anh hiểu rõ như bây giờ, anh đây đâu phải đem nàng dâu trở về, rõ ràng là đem con gái vê chăm sóc mà.
Tiêu Cửu Phong cúi mặt bưng bát lên: "Trước tiên uống cái này đi."
Thần Quang vừa ôm bình nước ấm trên bụng vừa tận hưởng, đột nhiên nhìn thấy Tiêu Cửu Phong sắc mặt tối sầm, muốn mình uống thứ gì đó.
Cô thăm dò nhìn qua: "Đây là cái gì vậy?"
Đèn dầu hỏa lờ mờ, không nhìn rõ ràng được, chỉ cảm thấy đen sì.
Tiêu Cửu Phong mặt không thay đổi nói một chữ: "Thuốc."
Thần Quang lập tức há hốc miệng: "Hả?"
Cô chớp mắt: "Nhưng em không có bệnh..., tại sao phải uống thuốc?"
Tiêu Cửu Phong: "Làm gì có nhiều cái vì sao như vậy, nói em uống thì liền uống đi. Như thế nào, em không nghe lời anh sao?"
Thần Quang chép miệng, vừa rồi cô còn cảm thấy anh thật tốt, như thế nào vừa nghĩ xong anh liền ép cô uống thuốc.
Cô trừng mắt nhìn gương mặt lạnh nặng nề của Tiêu Cửu Phong, một lúc lâu rốt cuộc không nhịn được hỏi: "Anh sẽ không phải là học Phan Kim Liên chứ?"
Phan Kim Liên?
Gương mặt Tiêu Cửu Phong trong chốc lát liền vặn vẹo.
Cô làm sao biết Phan Kim Liên và Võ Đại Lang?
Làm sao cô có thể nghĩ mình giống như Phan Kim Liên chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận