Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 153
Chương 153Chương 153
Mặc dù sắc mặt Tiêu Cửu Phong cũng không dễ nhìn là mấy, Tiêu Cửu Phong càng không dễ chọc vào, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy có thể liều mình thử xem sao.
Dù sao Thần Quang cũng không phải con gái của anh, lại không phải em gái của anh, nói là vợ thì lại càng không đúng, vậy dựa vào cái gì mà không thể để mọi người thử xem đây?
Cứ như vậy, không ít đàn ông đều lén lút nhìn Thần Quang, tìm một khoảng trống liền đi lên lấy lòng gần gũi.
Mà hai người phụ nữ của đại đội sản xuất thì thấy chỗ trống liền kéo Thần Quang sang một bên, cười đùa thương lượng: "Thần Quang à, tôi nói cho cô một chuyện vô cùng thú vị, nhà mẹ đẻ tôi có một đứa em trai, năm nay hai mươi mốt tuổi, chưa có nàng dâu, người lớn lên mày rậm mắt to, tính tình thành thật, rất có năng lực, chỗ cha mẹ tôi cũng đều là người thành thật, cô tiếp theo đây có muốn xem qua thử một chút hay không?"
Thần Quang nghe xong cũng không cự tuyệt: "Anh Cửu Phong nói chờ tôi mười tám tuổi liền cho tôi gặp gỡ và tìm hiểu qua về đàn ông, tôi đây còn chưa đến tuổi đó."
Người ta vừa nghe xong thì đương nhiên liền cảm thấy cao hứng, cho rằng chuyện này là có ý gì đó, vội vàng nói: "Không có việc gì, không có việc gì to tát cả đâu, chúng tôi có thể chờ được, chờ xem rồi nói sau, dù sao cũng không cần phải sốt ruột. Cô và Cửu Phong bên đó cũng đã thương lượng, khi nào thương lượng ra kết quả rồi, khi đó cô lại trả lời cho tôi, em trai của tôi quả thật là không tệ! Mấy cô gái chưa chồng trong thôn đều nhìn chằm chằm, nhưng mà tôi cảm thấy Thần Quang cô đây tốt bụng như vậy, nếu cô có thể gả cho em trai của tôi, vậy thì tôi sẽ rất hào hứng!"
Đây chỉ là một trong số đó mà thôi, mấy ngày nay tới tìm Thần Quang cũng không ít, nhưng mà ai đến thì cô cũng không cự tuyệt.
Đến nỗi mấy anh thanh niên dâng ân tình cho cô, cô cũng không tức giận, càng sẽ không thẹn thùng trốn tránh, người ta nói chuyện với cô thì cô sẽ nói với người ta, người ta lấy lòng cô, cô liền nở nụ cười với người ta.
Bây giờ cô không còn giống lúc đầu khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay nhìn đáng thương nữa rồi, so với lúc ban đầu mới đến Hoa Câu Tử thì đầy đặn hơn một chút, nở nang hơn một chút, mặt mày tỉnh xảo xinh đẹp hiện ra, làn da trắng nõn, ánh mắt sắc sảo, phối hợp với mái tóc ngắn hơi xoăn, sáng ngời cả một góc trời.
Thật đúng là khí thế giống như phụ nữ trên bức tranh phương Tây. Hết lần này tới lần khác cô mặc áo khoác mình mới may, thắt lưng hơi lộ ra một chút, đường cong eo nhỏ hơi bày ra trông rất đẹp mắt, người lớn trong nhà thường nói cô giống như cô vợ nhỏ nuôi trong nhà đại địa chủ trước khi giải phóng.
Cô cười rộ lên như vậy, vô cùng dịu dàng hồn nhiên, sau đó lại lộ ra một tia dáng vẻ ngây thơ mơ màng, đừng nói là đàn ông, ngay cả đến phụ nữ cũng phải động tâm nữa là!
Tuệ An đương nhiên đã nhìn ra sự biến hóa của Thần Quang, cô ta âm thầm dòm ngó, căn bản là nhìn không vừa mắt chút nào, cô cười lạnh liên tục, nhưng lại không dám nói với người khác, liền nói với người đàn ông của cô ta: "Anh nhìn thấy không, cô ấy thật sự có năng lực, cười với người này, tốt với người kia, ai chuyện trò với cô ấy thì cô ấy đều muốn đáp lời với người ta, anh nói sao lại có loại phụ nữ như này? Cô ấy cần bao nhiêu người đàn ông mới thỏa mãn được đây!"
Vương Hữu Điền nghe được điều này thì không nói lời nào nữa.
Hắn vẫn cảm thấy Thần Quang này thật đẹp mắt, có được một cô vợ nhỏ như vậy, được đặt ở nơi thâm sơn cùng cốc như bọn họ, quả thực chính là mặt trăng phát sáng trên bầu trời, ai nhìn vào thì cũng thấy hiếm lạ. Nhưng một mặt trăng phát sáng như vậy làm sao có thể không dòm ngó tới hắn vậy chứ?
Mặc dù sắc mặt Tiêu Cửu Phong cũng không dễ nhìn là mấy, Tiêu Cửu Phong càng không dễ chọc vào, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy có thể liều mình thử xem sao.
Dù sao Thần Quang cũng không phải con gái của anh, lại không phải em gái của anh, nói là vợ thì lại càng không đúng, vậy dựa vào cái gì mà không thể để mọi người thử xem đây?
Cứ như vậy, không ít đàn ông đều lén lút nhìn Thần Quang, tìm một khoảng trống liền đi lên lấy lòng gần gũi.
Mà hai người phụ nữ của đại đội sản xuất thì thấy chỗ trống liền kéo Thần Quang sang một bên, cười đùa thương lượng: "Thần Quang à, tôi nói cho cô một chuyện vô cùng thú vị, nhà mẹ đẻ tôi có một đứa em trai, năm nay hai mươi mốt tuổi, chưa có nàng dâu, người lớn lên mày rậm mắt to, tính tình thành thật, rất có năng lực, chỗ cha mẹ tôi cũng đều là người thành thật, cô tiếp theo đây có muốn xem qua thử một chút hay không?"
Thần Quang nghe xong cũng không cự tuyệt: "Anh Cửu Phong nói chờ tôi mười tám tuổi liền cho tôi gặp gỡ và tìm hiểu qua về đàn ông, tôi đây còn chưa đến tuổi đó."
Người ta vừa nghe xong thì đương nhiên liền cảm thấy cao hứng, cho rằng chuyện này là có ý gì đó, vội vàng nói: "Không có việc gì, không có việc gì to tát cả đâu, chúng tôi có thể chờ được, chờ xem rồi nói sau, dù sao cũng không cần phải sốt ruột. Cô và Cửu Phong bên đó cũng đã thương lượng, khi nào thương lượng ra kết quả rồi, khi đó cô lại trả lời cho tôi, em trai của tôi quả thật là không tệ! Mấy cô gái chưa chồng trong thôn đều nhìn chằm chằm, nhưng mà tôi cảm thấy Thần Quang cô đây tốt bụng như vậy, nếu cô có thể gả cho em trai của tôi, vậy thì tôi sẽ rất hào hứng!"
Đây chỉ là một trong số đó mà thôi, mấy ngày nay tới tìm Thần Quang cũng không ít, nhưng mà ai đến thì cô cũng không cự tuyệt.
Đến nỗi mấy anh thanh niên dâng ân tình cho cô, cô cũng không tức giận, càng sẽ không thẹn thùng trốn tránh, người ta nói chuyện với cô thì cô sẽ nói với người ta, người ta lấy lòng cô, cô liền nở nụ cười với người ta.
Bây giờ cô không còn giống lúc đầu khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay nhìn đáng thương nữa rồi, so với lúc ban đầu mới đến Hoa Câu Tử thì đầy đặn hơn một chút, nở nang hơn một chút, mặt mày tỉnh xảo xinh đẹp hiện ra, làn da trắng nõn, ánh mắt sắc sảo, phối hợp với mái tóc ngắn hơi xoăn, sáng ngời cả một góc trời.
Thật đúng là khí thế giống như phụ nữ trên bức tranh phương Tây. Hết lần này tới lần khác cô mặc áo khoác mình mới may, thắt lưng hơi lộ ra một chút, đường cong eo nhỏ hơi bày ra trông rất đẹp mắt, người lớn trong nhà thường nói cô giống như cô vợ nhỏ nuôi trong nhà đại địa chủ trước khi giải phóng.
Cô cười rộ lên như vậy, vô cùng dịu dàng hồn nhiên, sau đó lại lộ ra một tia dáng vẻ ngây thơ mơ màng, đừng nói là đàn ông, ngay cả đến phụ nữ cũng phải động tâm nữa là!
Tuệ An đương nhiên đã nhìn ra sự biến hóa của Thần Quang, cô ta âm thầm dòm ngó, căn bản là nhìn không vừa mắt chút nào, cô cười lạnh liên tục, nhưng lại không dám nói với người khác, liền nói với người đàn ông của cô ta: "Anh nhìn thấy không, cô ấy thật sự có năng lực, cười với người này, tốt với người kia, ai chuyện trò với cô ấy thì cô ấy đều muốn đáp lời với người ta, anh nói sao lại có loại phụ nữ như này? Cô ấy cần bao nhiêu người đàn ông mới thỏa mãn được đây!"
Vương Hữu Điền nghe được điều này thì không nói lời nào nữa.
Hắn vẫn cảm thấy Thần Quang này thật đẹp mắt, có được một cô vợ nhỏ như vậy, được đặt ở nơi thâm sơn cùng cốc như bọn họ, quả thực chính là mặt trăng phát sáng trên bầu trời, ai nhìn vào thì cũng thấy hiếm lạ. Nhưng một mặt trăng phát sáng như vậy làm sao có thể không dòm ngó tới hắn vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận