Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 179

Chương 179Chương 179
Tuệ An chẳng những nhìn kẻ ngốc, cô ta còn muốn đả kích tên ngốc này: "Vừa rồi tôi đi qua phòng sư muội tôi xem, cô đoán xem thế nào, chậc chậc, sư muội tôi sống thật tốt, Tiêu Cửu Phong thương cô ấy biết bao nhiêu, cho cô ấy ăn bánh bao mì trắng, chính là bánh bao mì trắng đó! Còn cho Thần Quang dùng dầu con sò, mua cao tuyết hoa, còn mua cho cô ấy vài bộ quần áo! Hơn nữa cô biết không..."
Cô ta hạ thấp giọng nói: "Đến buổi tối, Tiêu Cửu Phong ôm chầm lấy cô ấy, có thể thương cô ấy hơn nửa đêm! Thần Quang còn nói thoải mái như thế đó!"
Cô ta vui sướng khi người đang bự tức là Vương Thúy Hồng: "Cô thèm thuồng lắm đúng không? Cô có đang khó chịu không? Cô sắp tức chết rồi hay sao?”
Vương Thúy Hồng lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ta một cái: "Rốt cuộc là cô muốn nói cái gì đây?"
Tuệ An phì cười: "Tôi chỉ muốn nói cho cô biết, cô cứ ở đây chờ, có chờ thì cũng không chờ được đâu. Phụ nữ mà, phải suy nghĩ cho thật kỹ, mình rốt cuộc có bản lĩnh gì, rốt cuộc làm sao mới có thể trói được đàn ông, bằng không đời này cô cứ ở lại đây mà khó chịu đi!"
Nói xong Tuệ An cười đắc ý rồi rời đi. Tuệ An đương nhiên là ghen tị Thần Quang có một người đàn ông tốt như vậy, khó chịu muốn chết, nhưng cô ta biết gặp chuyện trước tiên phải suy nghĩ mình rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng, cô ta đã suy nghĩ qua, loại người như cô ta cũng chỉ có thể quyến rũ loại người như Vương Hữu Điền mà thôi.
Cái con người Tiêu Cửu Phong kia, vừa nhìn là đã thấy thể diện quá lớn, chính mình cũng không thể khống chế được.
Nếu mình đã không khống chế được, không thể tự mình ra tay thông đồng, đành phải nghĩ đến biện pháp khác.
Có một câu nói, đá của các ngọn núi khác có thể công ngọc(*), mà Vương Thúy Hồng chính là tảng đá cô ta dùng để công ngọc.
[Chú thích: (*) Đá của các ngọn núi khác có thể công ngọc: có nghĩa là đá trên các ngọn núi khác cứng và có thể được sử dụng để đánh bóng ngọc bích. Đề cập đến những người hoặc ý kiến có thể giúp bạn sửa chữa những thiếu sót của mình. ]
Cô ta đã nói xong những lời cần nói, nên làm cái øì bây giờ thì phải đợi xem Vương Thúy Hồng rồi.
Thần Quang nơi này sau khi tiễn sư tỷ đi rồi, ngẫm lại dáng vẻ lúc rời đi của sư tỷ, vẫn là cảm thấy không thoải mái lắm.
Cô biết sư tỷ cô là một người rất thích gây chuyện, chỉ mong lần này cô ta đừng làm chuyện can rỡ gì.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Cô ở đó một bên thu thập quần áo trong tủ, một bên miên man suy nghĩ, đang nghĩ thì Tiêu Cửu Phong trở lại, trong tay xách một túi đồ này nọ.
Tiêu Cửu Phong: "Em đang làm cái gì đây?"
Thần Quang ngẩng mặt lên nhìn anh, cười với anh: "Không có gì đâu ạ, chính là bộ quần áo này, em muốn chỉnh lại cho anh. Nhìn xem có rách chỗ nào không để vá lại cho tốt."
Cô không muốn anh phải ăn mặc như vậy.
Lúc trước đi huyện thành kéo vật liệu, tất cả vải đều là mua cho cô chứ cũng không có mua cho anh.
Bây giờ làm thành quần áo, mặc vào nhìn rất đẹp, trong lòng cũng thoải mái hơn, nhưng mà anh thì vẫn mặc quần áo cũ.
Tiêu Cửu Phong: "Được rồi. Đợi ngày mai rồi em hãy khâu lại sau. Hôm nay có một chuyện quan trọng, em đi ra ngoài với anh một chút nhé."
Thần Quang nghe anh nói khẩn cấp: "Có chuyện gì vậy hả anh?"
Tiêu Cửu Phong nhìn cô: "Chúng ta phải nhanh chóng làm giấy chứng nhận kết hôn."
Mấy ngày nay anh bận ham mê cơ thể của cô, cho nên hai người ở nhà sinh hoạt thật tốt, càng không nghĩ nhiều đến mấy việc khác, hai người họ không chú ý bên ngoài nói như thế nào. Hiện tại mới biết được là không ít đàn ông nhìn mà thèm muốn chết, vậy mà đánh tiếng hỏi bọn họ rốt cuộc có lĩnh chứng hay không.
Những người đàn ông đó có ý định gì, anh đều hiểu được rất rõ ràng.
Trước tiên phải lấy giấy chứng nhận kết hôn để cho bọn họ hoàn toàn hết hy vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận